Chương 2004 Sau khi cả hai lên xe, Nguyễn Khánh nhìn thấy người đang lái xe trước mặt, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng hét lên: “Chú Hùng! Sao chú lại đến đây?”
Bởi vì tuổi tác của chú Hùng đã lớn, cho nên loại chuyện đưa đón ngày thường này, Phạm Nhật Minh sẽ không để cho ông làm, nhiều nhất cũng chỉ để ông làm một số việc nhẹ ở trong nhà.
Có thể gặp được ông, Nguyễn Khánh Linh vẫn là rất vui mừng, dù sao cũng đã lâu không gặp anh, cũng đã gần một tháng, đột nhiên nhìn thấy gương mặt vừa hiền từ lại thân thuộc của ông, vẻ vui mừng trên mặt cô làm sao. cũng không thể giấu được.
Tâm trạng của chú Hùng rõ ràng cũng rất tốt. Ông từ chỗ ngồi quay đầu lại nhìn hai người đang ngồi ở ghế sau, nói: “Tôi đã nói với Vương Nam rồi, cho nên tôi tới đây”
Vương Nam vốn là người lái xe chịu trách nhiệm đưa đón bọn họ.
Nguyễn Khánh Linh mỉm cười: “Thật tốt, chú Hùng, khoảng thời gian này cháu rất nhớ chú”
“Tôi vẫn luôn nhớ đến mợ chủ và cậu chủ”
“Chú Hùng, để cháu nói cho chú nghe..”
Hai người trong xe lại bắt đầu nói chuyện, cứ như thể vẫn luôn ở nhà vậy.
Tính cách của Phạm Nhật Minh vốn dĩ thích yên tĩnh, căn bản sẽ không chủ động đưa ra chủ đề nói chuyện, trước.
đây anh cũng không hề phát hiện, hóa ra chú Hùng cũng là một người thích nói chuyện.
Còn chưa kể cái người thích tám chuyện bên cạnh anh này.
Mỗi khi một lớn một nhỏ này bắt đầu trò chuyện thì có thể nói thật lâu, lúc bọn họ trò chuyện, thỉnh thoảng Phạm Nhật Minh cũng sẽ nghe được vài câu, còn khá là thú vị. Bên tai anh đầy ắp tiếng cười nói vui vẻ của hai người. Phạm Nhật Minh cũng không hề cảm thấy khó chịu chút nào, ngược lại cả thể xác và tinh thần hết sức thoải mái, thậm chí còn hơi cong miệng giống như hai người bọn họ, mặc dù anh cũng không cho là đề tài nói chuyện của hai người này buồn cười là bao.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!