Chương 2041
Lãnh Nhược Giai chớp chớp mắt, nhìn giống như đã tỉnh táo, không nhúc nhích nhìn chằm chăm người đàn ông trước mắt.
Từ trước đến nay, Lãnh Hàn Vũ chưa bao giờ e ngại ánh mắt của người nào, nhưng hiện giờ, khi anh ta đối mặt với cô gái này, đáy lòng đột nhiên nóng bỏng, kéo theo đó là máu huyết toàn thân anh ta cũng trở nên nóng bỏng không chịu nổi.
Ngay cả nhịp đập trái tim của theo đó mà tăng lên. 'Thoáng một cái, Lãnh Nhược Giai như bị nhiệt độ trong mắt của anh ta làm bỏng, cô đột nhiên mím môi một cái, dùng sức đấm lên căm Lãnh Hàn Vũ.
Sức của cái đấm này cũng không nhỏ, chỉ nghe thấy một tiếng trong trẻo vang lên, sau đó căm của anh ta lập tức xuất hiện một vệt đỏ.
Lông mày Lãnh Hàn Vũ lập tức cau chặt lại, ánh mắt giống như một khối băng, đổ ập lên mặt Lãnh Nhược Giai.
Anh là thứ trăng hoa lăng nhăng!”
Miệng của cô gái bỗng nhiên tuôn ra câu nói này.
Giọng nói của Lãnh Hàn Vũ lại giống như kết băng, anh ta năm lấy cằm Lãnh Nhược Giai, đưa chóp mũi mình đụng vào chóp mũi của cô, hai mắt nhìn chằm chằm vào cô, nhấn mạnh mỗi một chữ, hỏi: “Anh là ai?”
Nhưng có vẻ Lãnh Nhược Giai bị động tác của anh ta làm không thoải mái, cô cũng nhíu mày, lúc này vẻ mặt của cô lại không có nét tỉnh táo như vừa rồi, chỉ bĩu môi, miệng lầm bầm nửa ngày, nhưng làm thế nào cũng không kêu ra †ên của anh ta.
Cô chỉ cúi đầu như một đứa nhỏ phạm sai lầm, năm lấy góc áo của anh ta, cứ liên tục vặn xoắn trên đầu ngón tay, không bao lâu đã làm bộ âu phục của anh ta nhăn nhăn nhúm nhúm.
Thấy thế, trên mặt Lãnh Hàn Vũ xẹt qua mấy phần bất đắc dĩ, tay anh ta cũng hơi nới lỏng.
Bỗng nhiên, Lãnh Nhược Giai lại mở miệng nói cực kỳ rõ ràng: “Anh còn có thể là ai, không phải là Rew hay sao? Thứ trăng hoa lăng nhăng...”
Những lời này của cô vốn chỉ nhẹ nhàng khe khẽ, trong giọng nói lại có chút mơ hồ và đáng yêu khi say rượu, chợt nghe như lời oán trách giữa hai người yêu nhau.
Khi nghe thấy câu nói này, sắc mặt vốn đã hơi dịu lại của Lãnh Hàn Vũ bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo, thậm chí còn lạnh hơn mấy phần so với vừa rồi, nghiễm nhiên giống như cơn gió lạnh mùa đông khắc nghiệt thấu xương.
“Em lặp lại lần nữa, anh là ai?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!