Chương 33
Cuối cùng, cô không thể không nhìn thẳng vào Phạm Nhật Minh, nhìn vào đôi mắt sâu quyến rũ của anh, tim của Nguyễn Khánh Linh đập càng nhanh hơn, cô đang muốn nhắc anh, Phạm Nhật Minh lại là người nói trước.
“Nếu em muốn yêu cầu giúp đỡ thì em tìm sai người rồi.
“Tại sao?” Nguyễn Khánh Linh ngạc nhiên một lúc.
Tập đoàn nhà họ Lê với Tập đoàn nhà họ Phạm giống nhau, địa vị trong giới kinh doanh đều có sức ảnh hưởng lớn, chỉ cần Tập đoàn nhà họ Lê đồng ý đầu tư vào thì Tập đoàn nhà họ Nguyễn nhất định sẽ bình an vô sự.
Phạm Nhật Minh nói với giọng điệu bình thường: “Tổng giám đốc của Tập đoàn nhà họ Lê bây giờ không phải là Lê Tuấn, chuyện này anh ta không làm chủ được, cũng không có quyền đó.
“Tôi biết, nên anh ta đã đồng ý với tôi về nhà tìm bố Lê thương lượng.”
“Quy mô của xí nghiệp nhà họ Lê có thể lớn mạnh được như bây giờ, thì có thể tưởng tượng, ông Lê nhất định không phải nhân vật đơn giản, nhà họ Nguyễn với nhà họ Lê cũng không thân không quen, người ta dựa vào điều gì mà phải đến vũng nước đục này?”
Nguyễn Khánh Linh cảm thấy Phạm Nhật Minh nói cũng rất đúng, nhưng từ sâu trong lòng, lại tin tưởng rằng học trưởng Lê Tuần có thể thuyết phục được bố anh ta.
Có thể trên gương mặt cô vẫn còn sót lại một ít hy vọng, Phạm Nhật Minh lại lạnh lùng đả kích cô: “Học trưởng Lê Tuấn của em không giúp được gì đâu, bữa cơm hôm nay ăn uống công rồi.
Nghe anh nói như vậy, trong lòng Nguyễn Khánh Linh có chút lạc lõng, biểu cảm trên gương mặt cũng không thể giấu được.
Phạm Nhật Minh nhìn biểu cảm của cô gái này, cứ nghĩ rằng cô là bởi vì không thể gặp lại Lê Tuấn nữa nên mới lạc lõng như vậy. Anh không nhịn được mà bắt đầu nổi giận, quan hệ giữa Lê Tuấn kia với cô tốt như vậy sao?
Bởi vì hành động mới vừa rồi của anh cho nên bây giờ hai người đang ở rất gần nhau, thậm chí anh còn ngửi thấy mùi thơm trên cơ thể sạch sẽ của Nguyễn Khánh Linh.
Còn có gương mặt trắng nõn như trứng gà bóc vỏ của cô. Trong lòng Phạm Nhật Minh hơi rung động, véo nhẹ cảm của cô bắt cô ngước nhìn mình, hỏi: “Đã mấy ngày không gặp rồi, có nhớ tôi không?”
Giọng nói của anh sát gần bên tai, cô chỉ cảm thấy lỗ tại hơi ngứa. Gương mặt mới hạ nhiệt lại bắt đầu nóng lên, lúc này thậm chí còn đỏ cả lỗ tại.
Nguyễn Khánh Linh chưa bao giờ nghe thấy giọng nói của anh… khiêu gợi đến vậy, cô cảm giác đáy lòng mình hơi ngứa ngáy.
“Không có!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!