Chương 396
Nhưng chuông điện thoại vẫn liên tục reo lên, đối phương kiên quyết muốn cô bắt máy. Khi Nguyễn Khánh Nga gọi tới lần thứ năm, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy rất phiền, cuối cùng cầm điện thoại lên nói: “Làm gì?” Giọng nói của cô rất bực bội.
Nhưng đầu dây bên kia, Nguyễn Khánh Nga lại không bất mãn mà còn cười nói: “Chị, cuối cùng chị cũng bắt máy.”
Nghe Nguyễn Khánh Nga gọi chị, Nguyễn Khánh Linh lại muốn cúp máy. Đây là Nguyễn Khánh Nga sao? Cô quen biết với cô ta bao lâu nay, số lần Nguyễn Khánh Nga gọi mình là chị có thể đếm trên đầu ngón tay.
“Cô có chuyện gì?” Nguyễn Khánh Linh vẫn lạnh lùng hỏi.
Nguyễn Khánh Nga kìm nén bất mãn, vẫn mỉm cười nói chuyện, như thể thật sự vui mừng cho Lê Tuấn: “Chị, chị biết chuyện anh Tuấn đã kết hôn không?”
Cô ta vừa dứt lời, Nguyễn Khánh Linh im lặng một lát: “Không biết.”
Không hiểu sao nghe Nguyễn Khánh Linh nói vậy, Nguyễn Khánh Nga lại thấy sung sướng hơn nhiều. Cô ta nói tiếp: “Vậy bây giờ chị biết rồi đấy. Chuyện là thế này, anh Tuấn quen biết với chúng ta bao lâu nay, anh ấy kết hôn mà chúng ta đều không chúc phúc anh ấy, cho nên tôi cứ thấy có lỗi với anh ấy, do đó tôi dự định tổ chức liên hoan, lúc đó chị cũng phải tới đấy nhé.”
Nghe xong, Nguyễn Khánh Linh lập tức đáp: “Được, tôi sẽ đến. Gửi thời gian địa chỉ cho tôi đi.”
Dứt lời, Nguyễn Khánh Linh không chờ cô ta nói tiếp mà trực tiếp cúp máy. Cô đặt điện thoại lên bàn, còn đang suy nghĩ về chuyện Lê Tuấn đã kết hôn. Hơi bất ngờ, nhưng sau khi bình tĩnh lại, Nguyễn Khánh Linh lại cảm thấy nhẹ nhõm. Có lẽ trước kia Lê Tuấn hơi vượt mức với cô, cho nên khiến cô hơi áp lực. Bây giờ anh ấy đã tìm được người thương, còn mau chóng kết hôn, Nguyễn Khánh Linh thật lòng vui mừng cho anh.
Nguyễn Khánh Linh còn rất hiểu biết tính cách của Lê Tuấn. Anh ta là người rất có trách nhiệm, nếu không phải quyết tâm đi tiếp với cô gái đó thì chắc chắn anh ta sẽ không kết hôn. Nguyễn Khánh Linh không khỏi tò mò cô gái nhanh chóng chiếm được trái tim của Lê Tuấn là ai?
Buổi chiều, cơm nước xong, Nguyễn Khánh Linh nói chuyện với Phạm Nhật Minh: “Chủ nhật anh rảnh không?”
Phạm Nhật Minh ngẫm nghĩ: “Chủ nhật có cuộc họp. Sao vậy?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!