Long Đình Dạ duỗi tay ôm lấy cô, để cô vững vàng ngồi ở trên đùi anh.
Toàn thân anh chỉ quấn một cái khăn tắm, mà trên người Thời Duy Hạ lại mặc quần áo bệnh nhân mát mẻ thông khí, có thể rõ ràng cảm giác được độ ấm từ trên người anh truyền đến..
Thời Duy Hạ kinh ngạc trừng lớn mắt, ngẩng đầu nhìn anh.
Anh nhíu lại mày, rũ mắt nhìn chằm chằm cô một lát, sau đó vẻ mặt nghiêm túc trầm giọng hỏi cô.
"Ai dạy em?"
"Cái gì?" Thời Duy Hạ bị anh hỏi không hiểu ra sao, mặt đầy nghi hoặc.
Cái gì mà ai dạy cô? Sấy tóc sao, việc này còn cần phải dạy sao?
"Quyến rũ đàn ông!" Người đàn ông nhấp môi mỏng, trên khuôn mặt tuấn mỹ biểu tình vô cùng phức tạp.
Quyến rũ đàn ông?
Lời anh nói rơi xuống, Thời Duy Hạ càng là vẻ mặt mơ hồ, sau khi ngẫm nghĩ lại mới hiểu được ý tứ trong lời nói của anh.
Cái mà anh nói là quyến rũ đàn ông, là chỉ..
vừa rồi cô giúp anh sấy tóc sao?
Chính là, cô chỉ đơn thuần giúp anh sấy tóc, cái gì cũng không có làm nha!
Anh thế mà cho rằng..
cô đang quyến rũ anh?
Cô lộ ra biểu tình kinh ngạc, đối diện với người đàn ông đôi mắt mang theo vài phần cực nóng..
Lúc này cô mới phát hiện, thân thể anh, tựa hồ có chút cứng lại.
Nghĩ đến đây, Thời Duy Hạ không khỏi có chút tâm tắc.
Khi cô nghiêm túc quyến rũ anh, anh thờ ơ.
Hiện tại cô rõ ràng cái gì cũng chưa làm, anh lại cảm thấy, cô đang quyến rũ anh.
Mà tối hôm qua rõ ràng cô nghiêm túc quyến rũ anh, anh lại không hề phản ứng!
Ừm, cô và Long Đình Dạ, nhất định có một người không bình thường.
Mà cô tự mình cho rằng, người đó không phải là bản thân cô.
Đúng, người không bình thường nhất định là anh!
Vừa nghĩ như vậy tâm tình Thời Duy Hạ tốt hơn mấy phần.
"Không thầy dạy cũng biết, không được sao?" Cô đổi sang vẻ mặt tươi cười nghịch ngợm, trả lời anh.
Nói hết lời liền dứt khoát vươn đôi cánh tay tinh tế ôm lấy cổ anh, sau đó ngẩng đầu, chớp chớp đôi mắt linh động kia, không sợ chết mở miệng.
"Long tổng không phải hành sự ngoan tuyệt lưu loát, cái gì cũng không sợ sao, mới thế này đã sợ?"
Giờ khắc này, cô có thể cảm giác được, thân thể anh trở nên cứng đờ mấy phần.
Hô hấp của Long Đình Dạ không khỏi trở nên thô nặng.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ, hiện lên một tia ảo não..
Đáng chết, rốt cuộc là tên gia hỏa đáng chết nào, dạy cô dùng những chiêu trò ti tiện này để mị hoặc đàn ông!
Mà càng làm cho anh tức giận là, chính là chiêu trò ti tiện đến không thể ti tiện hơn này, thế mà làm anh liên tiếp..
không cách nào tự khống chế!
Nghĩ đến đây, sắc mặt Long Đình Dạ càng thêm khó coi, rũ mắt nhìn cô, ánh mắt cực nóng.
Cô không biết, bộ dạng cô lúc này với anh mà nói, có bao nhiêu mê người..
* * *
Nhìn bộ dạng ẩn nhẫn của người đàn ông, Thời Duy Hạ không khỏi lộ ra vài phần đắc ý, đầu cố ý hướng tới ngực anh cọ cọ.
Ánh mắt người đàn ông lóe lóe, thân hình cao lớn run lên một chút.
Thấy anh còn không có phản ứng, trong lòng Thời Duy Hạ thở dài một tiếng.
Đang định đứng dậy, bàn tay to bên hông lại bỗng siết chặt.
Theo sát đó, người đàn ông bỗng nhiên xoay người một cái đem cô đè ở trên sô pha.
Một đôi chân dài nửa quỳ hai bên sườn cô, chỉ dùng một bàn tay to liền đè lại đôi tay không an phận kia, biểu tình nghiêm túc cảnh cáo.
"Thời Duy Hạ, không cần khảo nghiệm sức chịu đựng của anh! Bằng không.."
Những năm gần đây, những người phụ nữ lòng mang ý xấu xuất hiện bên cạnh anh không ít, nhưng bất luận đối phương dùng loại phương thức nào, anh đều chưa bao giờ bị lay động nửa phần.
.