Rõ ràng trước đó cô đã soi gương mấy lần, xác định không lầm là đẹp nha!
Cuối cùng cô đưa ra một cái kết luận, đó chính là người đàn ông này không phải mắt có tật thì chính là không có thẩm mỹ!
Cô quay đầu trắng mắt liếc người đàn ông một cái, sau đó mới xoay người ngừng ở cửa xe.
Nhìn dáng vẻ cô lúc này không hề kiêng kị, Long Đình Dạ ánh mắt đổi đổi, sau đó cũng lên xe.
Rời khỏi biệt thự lưng chừng núi, đến nhà hàng.
Trong xe, Thời Duy Hạ bất mãn cầm di động nhìn mặt mình một hồi lâu, lại lần nữa xác định, hôm nay cô trang điểm tuyệt đối không có vấn đề, người có vấn đề là Long Đình Dạ.
Nghĩ như thế tâm tình cô mới xem như tốt lên vài phần.
Rời khỏi camera, theo bản năng lại mở ra trình duyệt, tùy tiện click mở một trang tin tức nhìn xem.
Giống như cô nghĩ, bây giờ mỗi trang tin tức trên mạng nội dung bàn tán xôn xao nhất, chính là cô và Tô Vũ Trạch.
Chỉ là, làm cô cảm thấy kinh ngạc chính là, mới ngắn ngủi không đến một ngày, tên cô đã được tìm kiếm nhiều nhất trên các trang web lớn.
Ngay cả mấy bài hát của cô toàn bộ đều lên hạng nhất các bảng xếp hạng trên các nền tảng âm nhạc lớn.
Tác dụng của Tô Vũ Trạch so với Thời Duy Hạ tưởng tượng còn lợi hại hơn nhiều.
Không chỉ có như thế, hiện tại bình luận trên mạng về cô cơ hồ động tác nhất trí đều là khen ngợi.
Điều này làm cho Thời Duy Hạ vẫn luôn bị đông đảo cộng đồng mạng mắng thành quen nhất thời có chút không thích ứng kịp đãi ngộ tốt như vậy.
"Ông chủ, thái thái, tới rồi.
" Khi Thời Duy Hạ xem di động đến mê mẩn, xe bất tri bất giác đã dừng lại, trên ghế điều khiển truyền đến tiếng nói của tài xế.
Lúc này cô mới hồi thần, thu lại điện thoại di động, quay đầu nhìn ra ngoài cửa xe.
Chỉ là, khi thấy cửa nhà Trung Quốc quen thuộc kia, cô lại sửng sốt.
Đúng là nhà hàng buổi trưa cô tới đóng gói đồ ăn mang đi.
Cửa xe đẩy ra, từng trận mùi hương từ trong nhà hàng bay ra làm Thời Duy Hạ đã đói bụng càng đói bụng hơn.
Vì vậy cô cũng không hỏi nhiều mà vội đuổi kịp bước chân Long Đình Dạ đi vào nhà hàng.
Hai người mới vừa vào cửa liền có phục vụ nhiệt tình chào đón, mỉm cười nhìn về phía Long Đình Dạ.
"Long tiên sinh, cơm ngài đặt đã chuẩn bị xong, mời lên lầu.
"
Long Đình Dạ vẫn chưa nói gì, chỉ là liếc nhìn đối phương một cái sau đó xoay người lên lầu.
Sau khi vào chỗ Thời Duy Hạ liền ngửi được từng đợt mùi hương thức ăn.
Chờ cô ngồi xuống vừa thấy đồ ăn trên bàn, liền lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trên bàn bày vài món ăn, hoàn toàn giống với mấy món ăn giữa trưa cô đóng gói mang đi.
Bất quá sau khi nghĩ lại cô cũng hiểu ra, ở trong phòng ngủ Long Đình Dạ nhìn qua mấy món ăn kia, hơn nữa trên hộp thức ăn có tên nhà hàng, cho nên tới nơi này cũng không kỳ quái.
Bất quá, nhớ tới nhưng chuyện xảy ra ở trong phòng ngủ, Thời Duy Hạ lại thấy khó hiểu.
Long Đình Dạ rõ ràng hoài nghi cô lòng mang ý xấu, chính là tại sao canh gà cô đưa tới cũng uống, ngay cả đồ ăn hôm nay cô mua anh cuối cùng cũng chuẩn bị ăn.
Nếu anh hoài nghi cô, vậy chẳng lẽ không sợ cô thật sự hạ độc anh sao.
Nghĩ đến đây trong lòng Thời Duy Hạ bỗng nhiên nảy sinh ra một vấn đề càng không thể hiểu nổi.
Đó chính là đời trước cô bị Hứa Mặc Trần lừa bịp, vẫn luôn hạ thuốc làm anh mất năng lực trên phương diện kia, lại còn là độc dược mạn tính.
Mấy năm dài như vậy, anh tựa hồ chưa bao giờ phát giác ra điều gì.
.