Chương 770
“Trên đời này thiếu gì kẻ không biết trời cao đất rộng. Nếu người trong phòng riêng thật sự là chủ hai thì có thể hiểu được. ỷ vào thế lực của nhà họ Lệ chúng ta thì chắc ai mà chẳng dám hoành hành ngang ngược ở bên ngoài.
“Cháu đừng vội kết luận. Ông không tin chủ hai của cháu sẽ nuôi tình nhân bên ngoài.
“Thôi, ông đừng hỏi, cháu kêu Lý Mạnh đi điều tra camera theo dõi trong nhà hàng, nhân tiện tìm ra bằng chứng, thế thì ông mới chịu tin đúng không?”
“Rốt cuộc cháu muốn làm gì?”
“Cháu không muốn làm gì hết, chẳng phải ông chỉ tin con trai ông chứ không tin cháu trai ông hay sao? Cháu đã nghe giọng nói này hai mươi mấy năm, còn rất giống giọng của bố cháu, cháu không tin cháu sẽ nghe nhầm.
“Đây là vấn đề tin hay không à? Cho dù là sự thật thì cũng đừng làm to chuyện, sẽ không có ích cho bất cứ ai đâu.”
“Chuyện đó đều không liên quan tới cháu. Nhưng người phụ nữ đó dám đụng vào cô nhóc nhà cháu, còn dám ra tay độc ác, thế mà còn dựa vào thế lực của nhà họ Lệ, thân là người cầm quyền của nhà họ Lệ, cháu phải quản chuyện này “
Nói tới nói lui thì cháu không nỡ để con bé nhà cháu chịu một chút tổn thương chứ gì. Được rồi, cháu muốn tìm bằng chứng thì tìm đi, nhưng công đường hội thẩm không tới lượt cháu. Suy cho cùng cháu cũng chỉ là hậu bối mà thôi. Giao bằng chứng cho ông, ông sẽ nói chuyện với chú hai của cháu.
Mặc dù đồng ý, nhưng Lệ Minh Viễn vẫn cười lạnh một tiếng. Chuyện này không đơn giản như mặt ngoài. Có điều bên ông nội cũng cần trấn an. Dù sao cũng lớn tuổi rồi, nổi giận sẽ không tốt cho sức khỏe.
Quả nhiên chiêu dẫn xà xuất động này rất có ích, suy cho cùng thì Lương Thị Diễm vẫn sợ hãi.
Về phòng riêng, Lệ Minh Viễn không nói gì. Tô Noãn Tâm đã gọi món, lầu cũng đã sôi. Thấy anh đã về, cô cười tủm tỉm nói: “Chú mau tới ăn đi. Cháu đã bắt đầu nấu thịt rồi.”
Cảm xúc bị ảnh hưởng của Lệ Minh Viễn lập tức khôi phục. Quả nhiên Tô Noãn Tâm có tác dụng rất đặc biệt đối với Lệ Minh Viễn. Khóe môi anh cong lên, ngồi vào chỗ bên cạnh cô, cười khẽ hỏi: “Ngon không?”
“Gia vị em tự điều chế, chủ cầm đũa chấm một xíu rồi nếm thử xem ngon không?” Lệ Minh Viễn làm theo, nếm thử một ngụm, cười khẽ nói: “Hơi cay”
“Lẩu phải cay mới ngon! Em gắp miếng thịt cho chú, chú chấm gia vị ăn thử.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!