Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chuyện hôn lễ của Ảnh Quân và Tư Hạ đã nhanh chóng được hai nhà Vương Diệp bàn bạc. Mới đầu ba mẹ Vương còn định tổ chức ngay vào đầu tháng sau, nhưng Ảnh Quân lại nói như vậy có chút gấp gáp, sợ không thể lo chu đáo được mọi việc, cho nên cuối cùng mọi người quyết định sẽ tổ chức vào cuối năm, vừa vặn sau đám cưới một tuần là sẽ đến tết.

Riêng chuyện Tư Hạ và Ảnh Quân đã âm thầm đi đăng ký kết hôn đã được Giai Kỳ cấp báo với hội chị em, khiến cho cô một phen bị trêu chọc đến độ phải giả vờ mắt mờ tai ù để trốn tránh.

Ngoài gia đình, bạn bè ra, cũng không có ai biết được chuyện kết hôn này. Cho nên mọi người ở Thiên Phong hay ở bên ngoài vẫn nghĩ Ảnh Quân và Tư Hạ chỉ vẫn mới là quan hệ yêu đương mà thôi.

Lúc ở chỗ đăng ký, Ảnh Quân đã phát hiện ra có mấy người dùng điện thoại chụp ảnh anh và cô lại. Cho nên ngay sau đó, anh đã lập tức yêu cầu bọn họ xoá hết tất cả, cũng “thương thảo nhẹ nhàng”, bảo họ phải học cách im lặng. Chuyện của anh, anh muốn tự mình lên tiếng khi thích hợp.

Vậy là bọn họ từ hào hứng nghĩ mình có thể làm dậy sóng mạng xã hội, đến mặt mũi tái mét vội vội vàng vàng xoá hết những gì có liên quan, còn thề sống để bụng, chết mang theo.

Trong lòng bọn họ dù nhen nhóm suy nghĩ rằng vốn dĩ chủ tịch Vương Ảnh Quân không muốn công khai việc kết hôn cùng cô thư ký là vì muốn giữ lại mặt mũi, hoặc chỉ kết hôn là vì có lý do đặc biệt, chẳng hạn như cô thư ký lỡ dính bầu hay gì đó chẳng hạn. Nhưng chỉ là giữ lại cho riêng mình, làm gì có gan mà nói ra lời.

Tư Hạ không hề thắc mắc tại sao lần này Ảnh Quân lại im lặng không thông báo ra bên ngoài nữa, nhưng cô tin chắc anh có lý do. Anh không nói, cô cũng không cần hỏi. Hơn nữa, cô cũng không cần thiết phải khoe mẽ với quá nhiều người về việc cô đã là Vương thiếu phu nhân để làm gì, tránh cho có nhiều mũi dùi công kích về phía cô.

Về việc này, đương nhiên Ảnh Quân tự có suy tính. Anh không muốn phô trương ra bên ngoài là vì bảo vệ an toàn cho cô. Anh có rất nhiều kẻ thù trên thương trường, cũng bị không ít thế lực cả hắc bạch đạo chướng tai gai mắt. Mặc dù anh không hề nhúng tay gì vào những giao dịch ngầm hay thỏa hiệp gì về thế lực xấu, nhưng anh là bạn vào sinh ra tử với ông trùm Cao Lãng, cũng không ít lần vạch ra đường lối chiến lược cho Cao Lãng để ổn định thế cục.

Mà cũng không ít người đang rất ganh ghét đố kỵ với Tư Hạ, nếu biết cô đã chính thức là vợ anh, e là bọn họ sẽ không ngừng công kích cô.

Lần trước, anh còn ngang nhiên công khai chuyện yêu đương của hai người, vì thế sự coi như vẫn yên ổn, mà chỉ mới là quan hệ yêu đương, ai cũng nghĩ một thư ký nhỏ nhoi như Tư Hạ sẽ không giữ chân anh được bao lâu, cũng chưa phải là Vương thiếu phu nhân thì sẽ không mấy quan trọng với anh. Như vậy, những kẻ đối đầu với anh cũng sẽ không quá chú ý đến cô.

Hơn nữa, bây giờ tình hình đấu đá đang trở nên căng thẳng, mà Cao Lãng gần đây cũng đang gặp rất nhiều rất rối với các thế lực ngầm, cho nên anh càng không thể manh động vạch áo cho người xem lưng.

Anh cũng chẳng nói gì với cô, vì không muốn cô lo lắng hay căng thẳng. Cho nên, cô vẫn rất vô tư, chỉ đơn giản nghĩ chắc anh muốn đợi đến lúc tổ chức hôn lễ mới công khai chuyện cả hai, cùng với gia thế của cô luôn.

Nhưng mà anh lại tư lấy lý do lo lắng cho an toàn của cô mà ngay cả phòng làm việc của cô cũng đổi sang cùng phòng với anh. Anh chỉ tùy tiện nói vài câu, mà cô đã thấy một chiếc bàn xinh xắn đặt đối diện với bàn làm việc của anh. Hiển nhiên, đó chính là chỗ làm việc của cô.

Đây thật sự là anh lo lắng cho an nguy của cô sao, hay là anh có mục đích bất chính nào khác? À chắc là… cả hai nhỉ?

Cô đương nhiên không biết được tâm ý hết sức tốt đẹp của anh, chỉ nghĩ anh là muốn lạm dụng chức quyền để bắt cô cùng anh làm việc trong một phòng, để thỉnh thoảng lại làm mấy trò không đứng đắn. Cho nên, cô ra sức phản đối, khổ nổi từ trên xuống dưới Thiên Phong giống như hùa theo anh, tuyệt đối không dung nạp cô, không cho cô bất cứ một chỗ làm việc nào khác. Lẽ nào cô phải ngồi ngay ngoài hành lang để làm việc? Không thể nào, vì vậy phải ngoan ngoãn theo sự sắp đặt của anh.

***

Chuyện của Cao Lãng và Hi Văn, cả nhóm chị em đều đã biết. Bởi vì Cao Lãng còn dày mặt đến gặp cả mẹ của Hi Văn. Mà Cảnh Nghi và Hi Văn lại ở cùng nhà, cho nên, đương nhiên không thể giấu cậu ấy, rồi sau đó đến lượt Giai Kỳ cũng biết luôn.

Tư Hạ cảm thấy dù hội chị em của cô vẫn thường xuyên tám nhưng mà Hi Văn dường như không còn vui vẻ hứng thú như trước. Thỉnh thoảng chỉ nói vài câu cho có lệ mà thôi.

Cô lo lắng không biết có phải vì chuyện với Cao Lãng mà Hi Văn mới như vậy hay không? Nhưng mà mấy lần cô dò hỏi, Hi Văn vẫn không tiết lộ chuyện gì.

Tối nay, cô cùng với mấy chị em định hẹn nhau đi chơi, nhưng cả nhóm lại không thể liên lạc được với Hi Văn, Cảnh Nghi cũng không biết cô ấy đi đâu. Cho nên, cô, Giai Kỳ và Cảnh Nghi liền chạy đi tìm.

Tư Hạ vô cùng lo lắng, gọi điện cho Hi Văn rất nhiều cuộc nhưng không có ai bắt máy. Mãi đến cuộc thứ mười, Hi Văn mới chậm chạp nghe máy.

Tư Hạ chưa kịp mừng vì Hi Văn chịu nghe máy, đã nghe được tiếng ồn bên kia đầu dây. Âm thanh này… còn không phải ở quán bar sao?

Tư Hạ cảm giác có chuyện không ổn, vội hỏi:

- Hi Văn, cậu đang ở đâu thế? Sao ồn ào vậy?

- Hả… mình hả… mình đang ở… ở… chỗ vui lắm… cậu có muốn đến… đến với mình không?

Nghe giọng điệu say khước của Hi Văn, Tư Hạ càng thêm hốt hoảng. Uống rượu sao? Trước nay Hi Văn giống như cô, đều không uống được rượu.

- Cậu đợi mình… mình sẽ đến… mau gửi định vị chỗ cậu cho mình!

Tư Hạ vừa nói vừa gấp gáp bảo Cảnh Nghi mau chóng chạy đến chỗ Hi Văn. Cũng may cô ấy còn đủ tỉnh táo để biết chia sẻ định vị.

Chỗ mà Hi Văn đang ở chính là quán bar Dạ Tình.

Khi cả bọn đến nơi thì đã thấy Hi Văn đang bị mấy tên đàn ông vây quanh tán tỉnh, vội chạy đến giải vây. Cũng may mấy tên này còn biết điều, nên không làm khó dễ mà im lặng rời đi.

Tư Hạ vội vàng giựt phắt ly rượu trong tay Hi Văn, không cho cô uống nữa.

Hi Văn cau mày, giơ tay muốn giành lại ly rượu.

- Mọi người đến… hước… đến rồi sao? Cùng uống… uống đi… Mau… mau đưa ly rượu cho… hước… mình…

Cả ba người lắc đầu, chưa bao giờ thấy Hi Văn lại có dáng vẻ say rượu quấy phá như vậy. Tư Hạ tự hỏi rốt cuộc có chuyện gì mà khiến một cô gái bình thường vô cùng nghiêm túc như Hi Văn, lại biến mình thành cái bộ dạng khó coi như bây giờ?

- Có chuyện gì, mau nói cho bọn này nghe, không được uống nữa! Có phải liên quan đến Cao Lãng không?

Tư Hạ dứt khoát không cho Hi Văn uống thêm một giọt rượu nào nữa, ngồi một bên mà tâm tình xem cô bạn thân của mình đang gặp phải chuyện không vui nào.

Nghe đến cái tên Cao Lãng, tâm trạng Hi Văn càng thêm kích động. Cô đột nhiên gào lên.

- Cao Lãng… tên khốn kiếp… tên xấu xa… tên đốn mạt…

Khóe miệng Tư Hạ, Giai Kỳ và Cảnh Nghi đột nhiên giật giật. Cao Lãng là người mà Hi Văn có thể mắng chửi ngang nhiên vậy sao? Nếu là người khác, e là đêm nay không qua khỏi rồi!

- Cao Lãng đã làm gì mà em ấy lại mắng chửi thậm tệ như vậy? – Giai Kỳ không nhịn được hỏi.

Đột nhiên Hi Văn lại nhìn chằm chằm Cảnh Nghi, xem Cảnh Nghi như Cao Lãng tiếp tục phát tiết.

- Cao Lãng… anh… tại sao lại đối xử với tôi như vậy… hước… anh muốn dây dưa với tôi bằng… bản hợp đồng đó đến bao giờ… hước… Tôi nói… nói cho anh biết… nếu… anh… anh không có cảm giác gì với tôi thì không cần phải ra vẻ như một người bạn trai tốt làm gì… tôi… tôi không cần anh quan tâm tôi, chăm sóc tôi... xen vào cuộc sống của tôi… Anh nói đi… chỉ là đóng giả thôi mà… tại sao anh lại… lại khiến tôi tưởng là thật… tại sao lại làm tôi… hước... rung động… rồi lại… hước… tay trong tay thân mật với cô gái khác… Chấm dứt đi… bạn gái anh… về rồi… thì… thì chúng ta chấm dứt đi… đồ khốn kiếp… hu hu… khốn kiếp…

Tâm trạng Hi Văn quả thật rất tồi tệ. Mấy tháng qua cô đóng vai bạn gái của Cao Lãng, được anh tỏ ra quan tâm yêu chiều, nói cô không rung động là giả dối. Nhưng tại sao anh lại làm thật đến mức cô cứ ngỡ giữa cả hai là yêu đương thật lòng, để rồi đau đớn khi nhìn anh vui vẻ khoác tay một người con gái khác?

Cả bọn yên lặng ngồi nghe Hi Văn phát tiết, rồi lại thờ dài một tiếng. Thế này là biến giả thành thật rồi. Xem ra HI Văn đã không còn đơn giản xem Cao Lãng như bạn trai hợp đồng.

Tư Hạ nhẹ nhàng vỗ vai Hi Văn, để cô ấy gục đầu vào vai mình mà khóc. Tình yêu là vậy, đau đớn trăm ngàn nhưng người ta không thoát ra được!

Trong quán bar, đột nhiên có sự xuất hiện của mấy cô gái xinh đẹp, đã thu hút rất nhiều đàn ông. Hôm nay Cảnh Nghi cũng ăn mặc trang điểm như con gái, bởi vì cậu cũng vừa trở về từ buổi chụp hình tạp chí phi giới tính. Cho nên ai cũng nghĩ cậu là con gái như ba người Tư Hạ. Bọn đàn ông đó nhìn về phía cả nhóm Tư Hạ mà trầm trồ không thôi, ánh mắt cũng lộ rõ vẻ gian manh hạ lưu.

- Hi, mấy cô em xinh đẹp! Uống với bọn anh một ly nhé! – Vài tên đã sáp lại gần quấy rối.

- Xin lỗi, chúng tôi không muốn tiếp chuyện với các anh, mời đi cho! – Cảnh Nghi lạnh nhạt lên tiếng.

- Em gái, đừng nói mấy câu vô tình như vậy chứ, bọn anh thật sự muốn làm quen bọn em mà. Hơn nữa hình như bạn em say mất rồi, bọn anh đây có ý tốt muốn giúp đỡ!

Tên được gọi là đại ca cười cợt lên tiếng, không hề có ý rời đi.

Cả nhóm Tư Hạ vô cùng khó chịu, liên tục tìm cách đuổi người, nhưng mà mấy tên này không hề có chút liêm sỉ nào, cứ chắn đường không cho bọn cô đi, lại còn có ý định táy máy tay chân, lôi kéo Hi Văn đang không còn tỉnh táo.

Giai Kỳ không nhịn nổi hét lên:

- Mau buông tay ra, các người chán sống rồi à?

- Ha ha cô em đây cũng mạnh miệng gớm nhỉ? Nhưng đừng có dữ dằn như vậy, để dành sức lát nữa chúng ta cùng vui vẻ ha ha…

Cảnh Nghi nhịn không nổi nữa, định ra tay cho bọn khốn kia một bài học. Ai ngờ, cậu chưa kịp làm gì cả, đã nghe một tiếng “choang”. Nhìn lại đã thấy mấy tên khốn kia mỗi tên bị một chai bia vào đầu. Tiếng đập rất mạnh, mảnh vỡ thủy tinh văng ra, cắm vào đầu mấy tên đó làm máu chảy ra lênh láng.

Nhấn Mở Bình Luận