Mấy cô gái tụ tập ở nhà Cảnh Nghi, thì mấy chàng trai lại đang nghiêm túc tra khảo Vu Quân.
Người chứng kiến đầu đuôi câu chuyện hôm ấy chính là Cao Lãng. Anh và Hi Văn đang đi dạo, thì trông thấy Vu Quân đang đứng một chỗ cùng Tưởng Tình.
Thế quái nào, vừa mới quay đi chừng mấy phút, đã thấy Điềm Cảnh Nghi đang đứng bên cạnh Vu Quân, mà tay Vu Quân còn đang đặt bên eo Cảnh Nghi.
Mà kịch vui nào đã kết thúc, ba người bọn họ đứng đó nói nói cái gì đấy không biết, Vu Quân lại đột nhiên hôn Cảnh Nghi một cái, vẻ mặt không chút ghét bỏ, còn có vẻ thích chí nữa!
Cao Lãng nhìn Hi Văn, Hi Văn nhìn Cao Lãng, cảm thấy thời gian như ngưng đọng tại khoảnh khắc đó. Trong lòng hai người tự hỏi, họ đang nhìn thấy chuyện quái quỷ kinh thiên động địa gì vậy chứ?
- Ư… hưm… Cậu mau nói, rốt cuộc là thế nào? Cậu có biết… mẹ nó… tôi chính là sốc khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng đó không? – Cao Lãng hắng giọng nhìn về phía Vu Quân.
Vu Quân ngoài mặt cố tỏ ra điềm tĩnh, thực chất trong tâm cũng đang loạn.
Anh vốn dĩ chỉ lấy Cảnh Nghi làm cái cớ, để dứt ra khỏi Tưởng Tình. Mà lúc đó Cảnh Nghi cũng trông giống con gái, anh nào đâu có nghĩ nhiều.
Ai ngờ được, cái tên đó vậy mà dám nói thẳng với Tưởng Tình mình không phải con gái thật, còn tố cáo anh là đang viện cớ lừa gạt Tưởng Tình mà thôi. Điên tiết nhất là tên đó còn dám khiêu khích anh, bảo anh có giỏi thì hôn cho cậu ta xem.
Vu Quân vốn dĩ chính là sợ bại lộ mọi chuyện, lại thêm nhìn vẻ mặt câng câng lên không sợ trời không sợ đất của Cảnh Nghi, anh không thèm do dự mà hôn luôn. Xem như trả thù cậu ta dám trêu đùa anh lúc trước.
Nhưng mà suy nghĩ lại, hình như anh chính là lỗ vốn rồi.
Cảnh Nghi đó thích con trai mà, được anh hôn như vậy là quá hời rồi.
Mà người ta chỉ hôn lên má, cũng không tính là gì. Anh đây chơi lớn, trực tiếp hôn môi.
Mà anh còn bị cậu ta lên gối vào bụng một cái, bây giờ sờ vẫn còn thấy đau. Chỉ có điều, cậu ta còn có tính người, không có trực tiếp động thủ vào chỗ kia, nếu không e là đời này anh tuyệt tử tuyệt tôn rồi.
Vu Quân vò đầu bứt tay, nghĩ mãi cũng chẳng hiểu mình bị cái gì nữa, hình như là điên rồi.
Mà nói đi cũng phải nói lại, lần đó không phải bị hôn, anh còn cảm giác ghét bỏ, thậm chí ớn lạnh buồn nôn, vậy cớ làm sao lần này anh còn chủ động hôn cậu ta? Đáng nói nhất là, anh không hề có cảm giác khó chịu kinh hãi gì cả, ngược lại còn cảm thấy… có chút kích thích là thế nào?
Anh ảo não u sầu, buông ra mấy lời lơ đãng:
- Chắc ông đây uống lộn thuốc…
Nói xong, Vu Quân lại thở dài một lượt. Dù đã giải quyết mọi việc ổn thỏa, không để tin tức kia lan truyền nữa, nhưng anh vẫn là đang chuẩn bị tinh thần đối phó với người trong gia tộc. Biết Cảnh Nghi không phải con gái, chắc là mấy ông cụ sẽ lăng đùng ra ngất xỉu mất!
Ảnh Quân và Tuấn Triết cũng nhìn về phía Vu Quân, nhớ lại cái đoạn clip kia, cả hai tự dưng nổi đầy gai óc.
Trước nay đã quá quen với hình ảnh Vu Quân trêu hoa ghẹo nguyệt, bên cạnh luôn là phụ nữ, bỗng dưng thấy cậu ta hôn một thằng con trai… cảm giác này… thật quá không chân thật!
- Đừng nói cậu thay đổi xu hướng giới tính đấy nhé? Thích Điềm Cảnh Nghi rồi à? – Tuấn Triết cũng không nhịn được mà bâng quơ mấy câu.
Vu Quân nhảy dựng lên một cái, muốn nói gì đó nhưng lại thôi, cứ ngửa cổ mà uống rượu, xem như không nghe thấy gì.
Ảnh Quân liếc Vu Quân một cái, cũng không quên đả kích:
- Xem ra là thích thật rồi. Nếu không, làm sao nhanh như vậy lại dằn xếp ổn thỏa mọi chuyện cho Cảnh Nghi, còn trực tiếp ra mặt để người trong công ty biết điều mà không bạc đãi cậu ta.
Cái này là lúc nãy Tư Hạ nhắn tin nói cho anh biết, cô còn bảo anh dò xét tâm tư Vu Quân xem sao. Anh nghe mà cũng giật hết cả mình.
- Điềm Cảnh Nghi đó cũng hay thật, chỉ với một nụ hôn đã bẻ cong được cái tên Vu Quân này rồi. Thôi không cần xấu hổ, cậu là bạn bọn này, làm thế nào bọn này cũng ủng hộ. Hơn nữa, có cậu quản cậu ta, để cậu ta bớt thân thân thiết thiết với vợ bọn tôi đi! – Cao Lãng cũng góp lời.
- …
Vu Quân lúc này mặt đen như đít nồi. Mấy cái tên xưng là bạn thân vào sinh ra tử này ấy à, anh khinh. Còn không phải biến anh thành trò cười sao?
Nhưng mà anh cũng không thể không suy nghĩ trước mấy lời bọn họ nói được.
Không lẽ anh… thật sự là… thích… cái tên Cảnh Nghi đó sao?
Từ hôm thấy cậu ta bị chỉ trỏ ức hiếp ở nhà hàng, anh không nhịn được ra mặt nói giúp cậu ta, rồi lại nhìn cậu ta buồn bực đến quán bar giải tỏa đến nay anh cảm giác mình cứ hay nghĩ tới cậu ta. Nhiều khi còn nằm mơ thấy… thấy mình đè cậu ta trên giường…
Lúc tỉnh dậy, anh còn nhìn thấy đũng quẫn mình bị ướt. Mẹ kiếp, anh chắc là bị ma ám rồi!
Hôm nay khi biết tin Cảnh Nghi bị công ty quản lý trách mắng, rồi còn bị một số người công kích, khinh khi, anh liền không nhịn được mà ra mặt dàn xếp.
Còn có cái cảm giác kỳ lạ khi hôn kia nữa!
Mà điều đặc biệt phải nói, chính là dạo này anh không còn thấy hứng thú với mấy cô gái bên cạnh nữa!
Anh thật sự bị mê hoặc rồi?
- Làm sao cứ im lặng thế? – Cao Lãng lại lên tiếng hỏi.
Lần này Vu Quân, đã lên tiếng, nhưng là lên tiếng mắng chửi và đuổi người.
- Ba tên khốn mấy người… ngậm miệng lại, cút khỏi nhà ông đây!
Vừa nói Vu Quân vừa đẩy ba người Ảnh Quân ra khỏi nhà, trực tiếp đóng cửa rầm một cái, không muốn dây dưa để nghe lải nhải thêm nữa.
***
Đầu tháng một, Ảnh Quân phải đi công tác.
Mà cũng chỉ còn tầm hai mươi ngày nữa là đến tết, cho nên khắp nơi cũng đã ngập tràn không khí tươi vui náo nhiệt rồi.
Mấy ngày này, trời cũng bớt lạnh hơn một chút, tuyết cũng đã ngừng rơi.
Tư Hạ ở nhà một mình, quả thật có chút buồn chán. Cô bây giờ chính là dính người, nếu không phải sợ ảnh hưởng đến em bé, cô đã đòi đi theo anh cho bằng đươc rồi.
Anh phải dỗ dành rất lâu, cô mới ngoan ngoãn nghe lời, ở nhà đợi anh về.
Mà mấy ngày này, mẹ Vương cũng đã sang ở với cô. Mẹ Diệp chỉ có thể qua ban ngày, sau đó thì về, vì còn phải chăm Bánh bao nhỏ nữa.
Sợ cô ở mãi trong nhà cũng buồn, mẹ Vương đưa cô ra ngoài dạo chơi, sẵn tiện mua sắm ít đồ chuẩn bị năm mới luôn.
Vốn dĩ hai mẹ con cô đi mua sắm rất vui vẻ, nào ngờ lại gặp phải người không muốn gặp.
Còn ai trồng khoai đất này, chính là Đồng Nhược Vũ.
Bẵng đi một thời gian cô ta không có động tĩnh gì, thành thành thật thật đi đóng phim. Cảnh Nghi dạo trước còn gặp qua, thấy cô ta giống như là tu tâm dưỡng tánh, chăm chỉ làm việc.
Nhìn thấy cô ta đi về phía Tư Hạ, Bạc Giản đã ngay lập tức đứng chắn trước mặt, không cho cô ta có cơ hội đến gần Tư Hạ.
Cái cô gái Đồng Nhược Vũ này chính là người mà ông chủ đã bảo cô cần phải cảnh giác.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!