- Rất đạt, cô đúng là diễn viên tiềm năng… Nhưng… mọi chuyện thật sự dễ dàng như vậy? – Bên kia đầu dây trầm mặc một chút rồi nói.
- Nếu không thì anh nghĩ sao? Chỉ có thể nói, Diệp Tư Hạ đó chỉ là đồ chơi thay thế tôi mà thôi. Anh thấy đó, Vương Ảnh Quân làm mặt lạnh thế nào, cuối cùng cũng là không cưỡng nổi trước tôi, tiếng trước nói ghét bỏ, tiếng sau liền chạy đến ngủ với tôi ha ha…
Nhược Vũ cười lớn. Còn có thể nghi ngờ gì nữa sao, người ngủ với cô ta hôm đó không phải là Vương Ảnh Quân thì còn có thể là ai?
Cô ta biết tin Ảnh Quân đến Mỹ công tác, liền lập tức theo sang. Còn mua chuộc lễ tân khách sạn, cho cô ta biết số phòng của Ảnh Quân, sau đó âm thầm vào phòng chờ Ảnh Quân về.
Chuyện gì đến cũng đến, cô ta và Ảnh Quân sau đó giống như đói khát lâu ngày, cứ quấn lấy nhau không buông. Cho nên, chuyện này còn có thể là giả sao?
- Được rồi, nếu là vậy tôi yên tâm rồi. Nhưng cô cũng nên có chút cảnh giác, đừng ngủ quên trên chiến thắng! – Đầu dây bên kia nghĩ ngợi một hồi rồi lên tiếng.
- Được, cứ vậy đi!
Nói rồi, Nhược Vũ cúp máy, tiếp tục chìm trong mộng tưởng đẹp đẽ của mình.
Cô ta bây giờ vô cùng đắc ý, muốn xem Diệp Tư Hạ rốt cuộc sẽ bị chửi mắng chỉ trích thậm tệ thế nào, còn có bị đá khó coi thế nào?
Cô ta trở về tìm lại công ty quản lý cũ, cứ ngỡ công ty đó vẫn còn do Ảnh Quân làm chủ, ai ngờ Ảnh Quân đã rút vốn khỏi đó lâu rồi, mà bây giờ công ty này cũng chỉ là một công ty nhỏ, không có mấy tiếng nói. Nếu không phải vì mấy công ty lớn khác không thèm để tâm đến cô ta vì đã có mấy tiểu hoa đán trẻ đẹp thì cô ta cũng không ở lại làm gì.
Mà cô ta cũng không nhờ vả được gì vào công ty quản lý, đành phải dùng thân mình lăn lộn với mấy tên đạo diễn, nhà sản xuất đầu hói bụng phệ để có chút tài nguyên.
Cô ta mấy tháng này cũng biết điều, yên phận làm một diễn viên tốt, không gây rối với ai, chăm chỉ đóng phim, dù chỉ là vai diễn nhỏ. Nhẫn nhịn hết mức có thể, chính là chờ ngày hôm nay.
Nhược Vũ cảm thấy tương lai rộng mở, vị trí Vương thiếu phu nhân bao người mơ ước kia, sớm muộn cũng thuộc về cô ta mà thôi.
Tâm tình vui vẻ, cô ta uống một hớp rượu vang, sau đó thong thả đi vào phòng tắm ngâm bồn.
***
Full House.
Tư Hạ dứt khoát tắt tivi, cô không xem nổi trò mèo của Đồng Nhược Vũ nữa.
Bàn tay cô siết chặt điều khiển tivi, hận không thể ngay lập tức bóp nát gương mặt giả tạo của Đồng Nhược Vũ.
Tâm trạng cô vốn không tốt, muốn xem tivi một chút, ai ngờ vừa mở lên đã thấy tin tức họp báo của Đồng Nhược Vũ.
Tư Hạ nhịn không được chửi mắng trong lòng. Cô ta đúng là âm hồn bất tán mà. Một người phụ nữ sao có thể không có chút liêm sỉ nào như vậy?
Mẹ Vương thấy tình hình không ổn, liền nắm chặt tay Tư Hạ trấn an:
- Người phụ nữ đó đúng là thâm độc, một mình dựng nên một câu chuyện. Tiểu Hạ, con tuyệt đối đừng để mình bị dao động, đừng mắc mưu cô ta!
- Đúng vậy bà chủ, tôi tin ông chủ không phải người như vậy! Trước khi đi công tác, ông chủ đã báo cho tôi trước, phải đề phòng Đồng Nhược Vũ đó, cô ta đúng là nham hiểm! – Bạc Giản cũng lên tiếng khuyên ngăn.
- Ông chủ yêu thương bà chủ như vậy, tuyệt đốt không có chuyện phản bội bà chủ. Đoạn clip kia, chắc chắn là cắt ghép, bà xem cũng đâu có nhìn rõ cả mặt đâu! – Dì Thẩm và chị Tô cũng góp lời.
Tư Hạ không nói gì, cô chắc chắn chọn tin tưởng chồng mình. Anh là người thế nào, cô đương nhiên hiểu rõ.
Cô trầm mặc một lúc, lại lên mạng xem tin tức, để xem dư luận đang đi theo hướng nào rồi.
Cô xem đến đâu, lông mày nhíu chặt đến đó. Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của cô, dư luận bây giờ đều là hướng về phía Đồng Nhược Vũ, không biết từ đâu có người còn kéo ra được bài báo rất nhiều năm về trước, có người bắt gặp Ảnh Quân đi cùng Nhược Vũ, hai người cười nói vui vẻ. Lập tức, ai cũng tin vào những gì Nhược Vũ nói, quay sang mắng chửi Tư Hạ là đồ tiểu tam, là người thứ ba phá hoại tình cảm của người khác.
Tư Hạ khẽ cười, Đồng Nhược Vũ cũng hay thật. Cô ta bây giờ nổi tiếng rồi, khắp nơi đều là tin tức hot của cô ta, muốn không để ý đến cũng không được.
Tư Hạ tin Ảnh Quân, nhưng nói cô không do dự, không khó chịu là giả dối.
Làm gì có người phụ nữ nào nhìn thấy tin tức chồng mình và một người phụ nữ khác có gian tình với nhau, còn có những hình ảnh mây mưa trong khách sạn mà nói không để tâm cho được?
Huống hồ, cô còn nhận ra khách sạn trong đoạn clip kia hoàn toàn giống với khách sạn mà chồng cô đang ở. Mấy hôm trước, anh có gọi video call về, cô nhớ cách bài trí trong phòng chính là như vậy.
Cho nên, nội tâm cô càng xao động dữ dội hơn.
Cô mang thai lại càng mẫn cảm, bỗng nhiên thấy có chút lo sợ, lo sợ anh là bị Đồng Nhược Vũ tính kế, hai người đó thật sự có phát sinh quan hệ, Nhược Vũ lại vịn vào cớ đó quấy nhiễu đến cuộc sống của cô và anh.
Thấy Tư Hạ cứ dán mắt vào điện thoại mà thất thần, Bạc Giản vội nhắc nhở cô:
- Bà chủ, bà đừng xem mấy tin tức đó nữa, dư luận là vậy, gió chiều nào theo chiều đó, không cần biết đúng sai thế nào đâu!
- Đồng Nhược Vũ bày mưu tính kế chính là muốn giày vò con, khiến con không vui, cho nên con càng phải phớt lờ đi, cứ bình tĩnh vui vẻ, như vậy mới làm cô ta tức chết! – Mẹ Vương cũng hết lời khuyên giải.
Tư Hạ đột nhiên tỉnh táo lại, đúng vậy cô bây giờ chính là đang rơi vào bẫy của Nhược Vũ, cho nên cô càng phải điềm tĩnh, xem như không để mọi chuyện vào mắt.
- Con biết rồi mẹ, con không sao đâu. Chồng con sẽ giải quyết mọi việc ổn thỏa. Mọi người cũng không cần lo cho con! – Tư Hạ mạnh mẽ lên tiếng.
Sau đó cô cũng đi về phòng nghỉ ngơi.
Cô đang nằm ở trên giường bâng quơ nghĩ ngợi thì điện thoại cô reo lên, là anh gọi về.
Cô nhanh chóng nhấn nghe máy.
- Tin anh, mọi chuyện anh đã có sắp xếp hết rồi. Em đừng bận tâm. Ngoan, chờ anh về!
Nghe được giọng nói ấm áp quen thuộc của anh, lòng cô bỗng chốc tĩnh lặng lại, không còn ồn ào gợn sóng nữa.
- Em biết rồi, em tin anh… - Cô đáp.
- Lần đầu tiên của anh cũng là với em, thân thể anh sau này cũng chỉ cho mỗi em, không có bất kỳ ai chạm được vào anh. Cho nên, bà Vương à, bà vẫn là người sở hữu duy nhất, hiểu chưa?
Nghe anh nói vậy, cô không nhịn được cong khóe miệng. Thì ra anh và Nhược Vũ đó quen nhau mấy năm, nhưng vẫn chưa hề đi đến bước cuối cùng, mà cô mới chính là lần đầu của anh. Thân thể anh, trái tim anh, bây giờ và sau này, mãi mãi đều thuộc về một mình cô.
Bỗng chốc, bao nhiêu buồn bực trong cô bay biến.
Cô mỉm cười, nhỏ giọng nói với anh:
- Ông Vương thật ngoan, về nhà sẽ có thưởng… còn có… anh mau về một chút, em nhớ anh…
Anh bật cười, trêu chọc cô:
- Vì em nhớ anh như vậy, cho nên anh đi hỏa tốc về, mười lăm phút nữa đến nhà.
Mười lăm phút nữa về nhà? Nói vậy là anh đã xuống máy bay rồi, bây giờ là đang trên đường về nhà.
Cô phấn khích không thôi, còn dặn dò anh lái xe chậm thôi, không cần quá gấp.
Tắt điện thoại, tâm tình cô tốt hẳn lên, cô nhanh chân xuống nhà đón anh, còn dặn dò dì Thẩm chuẩn bị thêm thức ăn.
Mọi người thấy cô vui vẻ hơn, cũng cảm thấy nhẹ nhõm, khẽ thở phào một cái.
Mười lăm phút hôm nay dường như hơi lâu, Tư Hạ đi dạo ngoài khuôn viên, sau đó lại ngồi xuống ghế xích đu, thả hồn vào mây gió.
Lát sau, có tiếng xe chạy vào sân. Anh đã về.
Tư Hạ liền chạy đến chỗ anh làm anh hoảng hốt sải bước nhanh về phía cô để đỡ lấy cô trước. Anh thật sự sợ cô vấp ngã.
Cô nhào vào lòng anh, cảm nhận mùi hương nam tính quen thuộc, bao nhiêu ủy khuất ngỡ đã bay biến, lúc này bỗng dưng ùa về, làm hốc mắt cô đỏ lên.
Anh dang tay ôm chặt lấy cô, nhỏ giọng mắng yêu:
- Em đó, sau này không được chạy như vậy nữa, có việc gì cũng phải đi từ tốn thôi. Còn nữa, ở ngoài này gió lạnh như vậy, em ra làm gì?
Cô phụng phịu đáp:
- Em là muốn đón anh mà… anh còn mắng em… hic…
- Được rồi, được rồi, ngoan nào, là anh sai, anh không nên mắng em, chỉ là anh lo lắng quá thôi!
Anh không chịu nổi trước đôi mắt ngân ngấn nước của cô, liền dỗ dành. Sau đó ôm cô đi vào nhà.
Anh đặt cô ngồi ở ghế sofa, cô vẫn một mực bám chặt anh không buông, lí nhí giọng:
- Anh về sớm vậy, không phải hai ngày nữa mới về sao?
- Sợ vợ anh nhớ anh quá không chịu được nên về.
Anh vừa nói vừa hôn lên môi cô chụt một cái.
Cô vội che miệng lại, rồi đánh lên người anh một cái nhắc nhở. Ở đây là phòng khách đấy!
Anh khẽ cười, cũng không trêu cô nữa, nhàn nhạt nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!