Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chú Là Của Em- Tô Noãn Tâm

Chương 1149

 

Bà lão nhà họ Lan tức đến gần chết, chỉ vào lỗ mũi của cô ta mắng: “Kỷ Vân Như!! Nhà họ Kỷ các cô còn chưa có máu mặt, cô là cái thá gì! Còn dám đến nhà họ Lan hỗn xược đến như vậy”

 

Kỷ Vân Như đứng ở phòng khách nhà họ Lan, đôi môi diêm dúa cong lên lộ ý cười: “Nhà họ Kỷ tôi không là cái thá gì, không phải nhà họ Lan nói là được! Có máu mặt hay không, thì tôi cũng không rõ, dù sau nhà họ Kỷ vẫn có nhà họ Lục chống lưng, nhưng nhà họ Lan của bà thì đúng là hoàn toàn sa đọa rồi”

 

Ông cụ nhà họ Lan cau mày nói: “Ý của cô là gì?”

 

“Vốn dĩ, quan hệ của tôi và cậu của tôi cũng không tốt lắm, tôi cũng lười mà giúp ông ấy ra mặt vì chuyện này, nhưng nhà họ Lệ và nhà họ Kỷ bọn tôi cũng dược xem là quan hệ hôn nhân rồi, Lệ Minh Viễn đích thân gọi điện để cho tôi biết chuyện này, ý tứ đã rất rõ ràng rồi, mặt mũi của nó, tôi đương nhiên phải cho rồi… cho nên, người mà mấy người nên xin lỗi không phải là tôi, mà là Lệ Minh Viễn… đối với nhà họ Lệ bây giờ mà nói, nhà họ Lan các người, mới không là cái thá gì đó.” Kỷ Vân Như một bên bày ra bộ móng mới làm xong, khuôn mặt vui vẻ nói ra những lời này.

 

Người nhà họ Lan cau mày nói: “Nhà họ Lệ lại vì một con nhỏ tóc vàng miệng còn hôi sữa, mà như là kẻ thù với nhà họ Lan chúng tôi!”

 

“Người nhà họ Lệ có như vậy không thì tôi không biết, nhưng tôi dám bảo đảm, Lệ Minh Viễn sẽ… con nhóc nhỏ đó bây giờ là bảo bối trong lòng cậu ta, ngay cả tôi cũng chịu thiệt trước mặt con nhóc đó mấy lần, Lệ Minh Viễn bảo vệ cô ta cứ như là bảo vệ con gái ruột của mình vậy, tôi còn lười đi đụng chạm cô ta, nhà họ Lan các người thì hay rồi, lại còn dám đuổi lên… cũng chỉ có thể xem là các người xui xẻo”

 

Lúc nói chuyện, giọng điệu của cô ta đột nhiên thay đổi nói: “Đập cho tôi!”

 

“Vâng, cô chủi”

 

Ông Lan và bà Lan đau lòng chết đi được, sắc mặt của nhà họ Lan đều xót xa, lọ hoa trong phòng khách đều là đồ cổ vô giá.

 

Nhìn thấy đồ đạc đều bị đập nát hết, tính chanh chua của ông Lan và bà Lan trực tiếp bị kích động.

 

Xông qua đó muốn ngăn cảm đám vệ sĩ nữ của Kỷ Vân Như.

 

Lại bị mấy vệ sĩ nữ, một chân đạp ra xa, bò lên cũng bò không nổi.

 

“Hỗn láo!!” Ông cụ nhà họ Lan hét lớn.

 

Kỷ Vân Như cười lạnh: “Không biết tự lượng sức mình, mấy vệ sĩ nữ của tôi từ nhỏ đã đi theo tôi, có bọn họ ở đó, những năm đó một việc tôi cũng chưa từng làm qua, còn vợ chồng hai người chanh chua, còn dám cản bọn họ? Tặng các người hai chữ, đáng đời!”

 

“Con nhóc nhà họ Kỷ này, cô đây là muốn coi trời bằng vung?”

 

“Biết rõ, tôi có lý, các người dám động tay với cậu tôi, thì tôi dám đập đồ của nhà họ Lan các người! Sau lưng cũng là lấy lòng một người là Lệ Minh Viễn mà thôi!”

 

“Cháu của nhà tôi, dòng dõi duy nhất của nhà họ Lan chúng tôi, đã bị Lệ Minh Viễn làm cho vào bệnh viện rồi, cậu ta còn muốn thế nào nữa!!”

 

“Đương nhiên là giáo huấn các người một chút, khiến cả nhà các người đều nâng cao trí nhớ! Con người Lệ Minh Viễn đó, không phải là dễ chung sống đâu, cho dù tôi có đụng đến người của cậu ta, cậu ta sẽ không nói một tiếng mà trả thù tôi, càng huống hồ những người như các người, người ta căn bản không bỏ vào mắt được không!”

 

“Đập, đập nát hết, đập xong tôi trở về còn báo cáo kết quả với Lệ Minh Viễn, thuận tiện chỉ ra rõ, lần sau có chỗ nào dùng được thì cũng dễ lên tiếng với cậu ta hơn Lần trước từ khi biết được tin tức của Lục Tích là sau khi Lệ Minh Viễn điều tra ra rồi báo cho Lục Viễn Phương, Kỷ Vân Như đã không dám nhảy nhót trước mặt Lệ Minh Viễn nữa.”

 

Nếu anh trai cô ta cứ không tỉnh, sau này chỗ cô ta cần tới Lệ Minh Viễn giúp đỡ quả thực là quá nhiều rồi.

 

Vẫn may có quan hệ này với cậu cô ta, nhận con nhóc chết tiệt đó làm cháu nuôi, thế là con nhóc chết tiệt đó, cũng có thể lợi dụng được.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận