Chương 267: Cho nên Lệ Minh Viễn thích gặm cỏ non ư?
Bạn gái trước đó của Lục Viễn Phương là một người rất phóng đãng, vô cùng thích vai diễn này… cô ta nhắc đến vai diễn hồ ly chín đuôi này trước mặt ông ta không chỉ một lần, thậm chí còn cầu xin ông ta để lấy được.
Ông ta muốn trả lại vai diễn cho vợ chưa cưới của Lệ Minh Viễn nên đã bỏ cô bạn gái đó.
Ông ta cũng đã quên mất cô ta trông như thế nào… chắc chắn họ đều có chút giống Bạch Kỳ Sương nhưng không bao giờ có thể trở thành cô ấy.
Thế nhưng ông ta đã bất ngờ nhớ rõ được vai diễn hồ ly chín đuôi này.
Hứa Bảo Châu thấy ông ta bỗng hỏi đến hồ ly chín đuôi thì không khỏi đần mặt ra, lẳng lặng nhìn sang Tô Noãn Tâm.
Tô Noãn Tâm vẫn đang nói chuyện với Lâm Đức Trung về chuyện ở chung đoàn phim với Lâm Xuân Mạn, không hề quan tâm đến bên này.
Đạo diễn Vương nghe được câu hỏi đột ngột của quý nhân Lục Viễn Phương này thì hơi ngạc nhiên, hỏi: “Tổng giám đốc Lục chưa thấy qua hình tuyên truyền của hồ ly chín đuôi sao?”
Lục Viễn Phương thản nhiên nói: “Từ trước đến nay tôi đều không có hứng thú với mấy thứ đó, chưa từng theo dõi.
Lâm Đức Trung tiếp lời: “Tổng giám đốc Lục có thể xem thử… hình tuyên truyền hồ ly chín đuôi của phim chúng ta thật sự rất đỉnh…
Mắt Lục Viễn Phương thoảng lóe lên sự bực dọc.
Nói cho ông ta biết là ai là được rồi, mấy người này cứ thích vòng vo. . Kết quả khi Lâm Đức Trung đưa điện thoại cho Lục
Viễn Phương, anh ta vừa nhìn thấy tạo hình của hồ ly chín đuôi trên màn hình thì ánh mắt lập tức khựng lại. Ánh mắt của anh ta tựa như xoáy sâu vào linh hồn của người phụ nữ ấy.
Trong mắt cô ấy cũng từng bộc lộ ra thần thái như vậy…
Lục Viễn Phương bất giác nâng mắt lên nhìn thoáng qua Tô Noãn Tâm để so sánh.
Vậy người phụ nữ của Lệ Minh Viễn… chính là cô
Mọi người vội vàng cười ha hả và nói: “Bây giờ tổng giám đốc Lục nhìn ra rồi ư? Ha ha ha…
“Hình chụp không tệ đấy.” Lục Viễn Phương bình thản đánh giá.
“Tô Noãn Tâm, tổng giám đốc Lục khen cô đấy, mau mời tổng giám đốc Lục uống một ly đi.
Tô Noãn Tâm vội đứng dậy rồi nâng ly lên, nói: “Xin lỗi tổng giám đốc Lục, tôi không biết uống rượu… tôi dùng Sprite để thay rượu nhé, chắc là ông sẽ không để ý đầu nhỉ?”
Lục Viễn Phương nhưởng mày, nói: “Là không biết uống hay là người lớn trong nhà không cho uống?”
Tô Noãn Tâm ăn ngay nói thật: “Người lớn trong nhà không cho ạ.”
Ha.
Lệ Minh Viễn là quản gia sao, sao mà quản cả chuyện này thế?
Nhưng Lục Viễn Phương cũng không làm khó cô nhóc nhà người ta, chỉ thản nhiên nói: “Không sao.
Sau đó ông ta rất nể mặt mà uống hết ly rượu.
Thế nhưng bây giờ ông ta đã không còn cảm thấy Lệ Minh Viễn bị mù mắt như trước đây nữa.
Ngược lại, ông ta còn cảm thấy Lệ Minh Viễn có khả năng nhìn người không tệ… cơ mà Lệ Minh Viễn không cảm thấy như trâu già gặm cỏ non ư?
Xem chừng cô nhóc này hẳn cũng chỉ mới hai mươi tuổi đầu, dáng vẻ cũng còn rất non nớt, còn Lệ Minh Viễn đã gần ba mươi rồi đấy.
Cho nên Lệ Minh Viễn thích gặm cỏ non ư?
Đúng là không có liêm sỉ.
“Tổng giám đốc Lục… tôi thấy anh đã uống không ít rượu, chắc là bao tử của anh cũng sẽ không dễ chịu, tôi rót một ly trà cho anh nhé.”
Hứa Bảo Châu ở bên cạnh đã đổi chỗ với người ngồi cạnh ông ta rồi chú động lên tiếng nịnh nọt.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!