Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chú Nhỏ, Mạng Ngươi Thiếu Ta

Tần Tinh trợn mắt há hốc mồm.

Còn La Mạn chỉ hơi hơi nhíu mày.

Nếu không phải tin tưởng nhân phẩm của Tô Khả Khả, cô ấy sẽ nghi ngờ rằng Tô Khả Khả đã lén bôi thuốc thử hóa học lên hình nộm bằng giấy, vì vậy ngọn lửa phát ra mới có màu xanh lục.

Nhưng mà, chuyện kỳ lạ hơn nữa còn ở phía sau.

Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

Cái hộp giấy kia và hình nộm rõ ràng được làm từ cùng một loại giấy, thế nhưng hiện tại hình nộp bằng giấy đã bị thiêu rụi, nhưng cái hộp giấy vẫn hoàn hảo, không bị cháy xém chút nào.

“Khả Khả, thứ cậu vừa phun vào là nước thật sao?" Tần Tinh hỏi.

Nếu nói đến điểm khác biệt giữa hộp giấy và hình nộm, vậy chỉ có một điều mà thôi, đó chính là Tô Khả Khả đã phun một ngụm nước lên hộp giấy.

Tô Khả Khả sảng khoái uống một ngụm nước to ngay trước mặt cô ấy, âm thanh nuốt xuống rõ ràng, sau đó đưa ly nước qua, cười tủm tỉm nói: "Là nước sôi để nguội, không tin cậu có thể uống thử."

Tần Tinh cũng không ngần ngại, nhận lấy ly nước trong tay Tô Khả Khả uống một ngụm.

Quả thật là nước, hoàn toàn không có hương vị khác lạ nào.

“Nhưng mà, chỉ là phun ít nước lên hộp giấy, tại sao hộp giấy lại không bắt lửa?" Tần Tinh buồn bực khó hiểu.

“Đó là truyền linh, không phải phun nước." Tô Khả Khả trịnh trọng sửa lại cho đúng.

Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

Tần Tinh âm thầm cảm thấy tốt hơn hết là bản thân cô không nên nói thêm gì nữa.

Đúng lúc này, một cảnh tượng vô cùng quỷ dị xuất hiện.

Một trận gió mạnh thổi qua, khiến mái tóc của mấy người bọn họ trở nên rối loạn, nhưng mà cái hộp giấy nhỏ xíu kia vẫn….không bị ảnh hưởng, đứng im bất động, tàn tro bên trong hộp giấy bị gió thổi vào, tạo thành một cái xoáy bé xíu, nhưng đám tro đó trước sau vẫn không bị thổi ra khỏi hộp, giống như là…

Bị trói buộc bởi một thứ sức mạnh vô hình nào đó.

Rõ ràng đó là một cảnh tượng không quá khủng bố, nhưng La Mạn đứng nhìn lại cảm thấy sởn gai óc.

Tần Tinh tự cho là can đảm gan dạ, lúc này cũng cảm thấy có chút e ngại.

Quá mức quỷ dị.

Tô Khả Khả ngẩng đầu nhếch môi cười cười với hai người, vừa ngốc vừa ngọt, tạo thành đối lập rõ rệt với cảnh tượng khủng bố này.

Tần Tinh không khỏi nuốt khan một ngụm nước miếng.

Chờ đến khi hình nộm bằng giấy cháy sạch, Tô Khả Khả gom tro giấy lại, đổ vào lòng bàn tay, sau đó lại trút tro trong hộp giấy vào túi jeep, sau này chắc sẽ có việc cần dùng.

“Khả Khả, cậu còn giữ bụi tro lại làm gì? Sao không ném đi?!"

Tô Khả Khả lại lắc đầu, giải thích: “Muốn vứt thứ này cũng phải chú ý, cần tìm một chỗ thích hợp, có nhiều người qua lại, như là ngã tư đường hay là giao lộ chữ T, những nơi đông người qua lại sinh khí rất mạnh, thích hợp tiêu trừ mấy thứ âm tà này."



Đoạn đường từ khu dạy học đến nhà ăn chính là đoạn đường đông đúc nhất, Tô Khả Khả đem tro giấy rải xuống hai hàng cây bên vệ đường.

“Khả Khả, như vậy là được sao?" Tần Tinh nhỏ giọng hỏi.

Tô Khả Khả cười, “Đúng vậy."

Trải qua chuyện lần này, Tần Tinh cùng La Mạn đột nhiên ý thức được, tiểu thần côn Tô Khả Khả này thật ra cũng có chút bản lĩnh.

“Mọi chuyện đã giải quyết xong, chúng ta mau trở về kí túc xá đi, em còn muốn đọc sách!" Tô Khả Khả đeo cặp sách nhỏ, chạy đến trước mặt hai người, nhìn rất hoạt bát.

Hai người phía sau dừng lại một chút rồi mới theo sau cô.

Bởi vì đã đánh cược với Tưởng Nguyệt Nguyệt, nên Tần Tinh và La Mạn đều rất tích cực ôn tập cho Tô Khả Khả.

Nhưng mà, khi phát hiện Tô Khả Khả thật sự không biết gì, hoàn toàn không phải là kiếm tốn cái vẹo gì cả. La Mạn lựa chọn trầm mặc.

Khó trách lại muốn bắt đầu đọc sách giáo khoa của học sinh tiểu học...

Tần Tinh biết Tô Khả Khả thực ra là một cô nhóc đáng thương, thậm chí còn chưa từng được đi học, cho nên cô ấy cũng tương đối bình tĩnh.

“…Thời điểm cậu đánh cược cùng Tưởng Nguyệt Nguyệt, tôi thật sự rất muốn ngăn cản cậu, nhưng tình hình lúc đó nếu ngăn cản cậu chẳn khác nào tự hạ thấp chính mình lại đề cao đối thủ, vì thế tôi nghĩ cứ để cậu cược đi….khụ ~"

La Mạn không biết nên nói gì mới tốt.

Cho nên, rốt cuộc Tô Khả Khả lấy đâu ra sự tự tin bản thân có thể học được mọi thứ.

Trong khi ngay cả kiến thức căn bản nhất cô cũng không biết? Thế này thì làm sao mà thắng cược được đây?

Học thuộc lòng ư? Cách này học hôm nay ngày mai đã quên sạch sẽ.

Nhưng mà, sau khi thấy Tô Khả Khả chỉ đọc lướt qua đề toán học hai ba lần đã có thể viết ra đáp án chính xác,Tần Tinh và La Mạn vẻ mặt sốc nặng.

Đậu mé!

Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

Tốc độ này…. Mẹ nó đây chính là IQ của thiên tài có phải không?

“Khả Khả, cậu biết ý nghĩa của công thức này không?" La Mạn nhìn cô viết soàn soạt trên giấy nháp, không nhịn được hiếu kì.

Tô Khả Khả nói: “Không biết, lúc nãy vừa đọc được trong sách.”

La Mạn:…

Tuy rằng rất bất ngờ với trí nhớ nghịch thiên của Tô Khả Khả, nhưng mà La Mạn cũng không vì vậy mà lơi lỏng chút nào.

Tiếp theo, La Mạn lại kiểm tra thêm một số bài tập của Tô Khả Khả, càng về sau nội dung càng phức tạp.

“Mạn Mạn, tôi còn cứu được không huhuhu?" Tô Khả Khả hỏi, cặp mắt đen nhánh ngập nước nhìn chằm chằm La Mạn.



La Mạn dừng một chút, điều chỉnh biểu cảm thật tốt, làm một thủ thế cố lên với Tô Khả Khả, "Khả Khả, trí nhớ cậu rất tốt, hoàn toàn có thể học thuộc lòng mấy kiến thức này, cố lên!”

Thật ra cũng không phải hoàn toàn không biết gì, ít nhất môn Ngữ văn của Tô Khả Khả vẫn khá ổn, đặc biệt là các dạng đề trình bày suy nghĩ hay bàn về các nhận định văn học, Tô Khả Khả phân tích rất ổn.

Phân tích xong ưu nhược điểm của Tô Khả Khả, La Mạn liền dựa vào đó lập ra một thời khóa biểu cho cô.

La Mạn cố gắng như vậy, Tần Tinh cũng không thua kém, cũng chỉ cho Tô Khả Khả rất nhiều mẹo lách đề.

Ví dụ như khi làm trắc nghiệm, không biết thì có thể lụi một trong bốn đáp án ABCD, một đề lụi cùng một đáp án. Dựa vào đề để phán đoán đáp án, một là chọn sai toàn bộ, hai là đúng toàn bộ; ngữ văn thì tập trung phát huy điểm mạnh của mình, cố gắng viết bài luận thật tốt, vậy sẽ dễ ăn điểm hơn.

Đầu óc Tô Khả Khả không ngừng quay cuồng, cố gắng ghi nhớ tất cả những gì hai người kia nói.

Buổi tối trở về nhà, cô hưng phấn thảo luận chuyện này với ông chú nhỏ nhà mình, sau khi nói xong lập tức chui vào thư phòng, cả người tràn đầy ý chí chiến đấu như vừa được tiêm máu gà.

Tần Mặc Sâm nhìn bóng dáng hoạt bát của cô gái nhỏ, trong mắt xẹt qua một tia mềm mại.

Cô nhóc vẫn là cô nhóc, chỉ một cuộc đánh cược đơn giản như thế đã có thể cho cô nhiều động lực như vậy.

Đến khi Tần Mặc Sâm đi vào thư phòng, liền thấy Tô Khả Khả đang mười phần nghiêm túc làm đề của học sinh tiểu học.

Có một số việc nhìn thì rất đơn giản, nhưng khi bắt tay vào làm mới thấy cũng không dễ dàng như mình tưởng. Tô Khả Khả luôn luôn nhớ kỹ lời dạy của sư phụ trí nhớ tốt cũng không thể chỉ đọc mà không ghi lại, viết lại nhiều lần thì càng nhớ lâu hơn.

Tần Mặc Sâm nhẹ nhàng đi đến bàn làm việc của anh, nhìn cô gái nhỏ trong chốc lát.

Sau đó, anh khởi động máy tính, bắt đầu giải quyết công việc của mình.

Trong thư phòng rộng lớn, hai người ngồi chung một cái bàn, cách nhau một khoảng vừa phải.

Một người làm việc, một người học tập.

Hai người không ai nói chuyện, chỉ có tiếng gõ bàn phím xen lẫn tiếng lật sách loạt xoạt, nhất thời có chút yên tĩnh.

Trong lúc đó, dì Lâm đem đến hai ly nước sôi để nguội, cũng không quấy rầy hai người, chỉ để trên bàn rồi rời đi.

Tần Mặc Sâm tiện tay lấy một ly uống, thấy cô nhóc bên cạnh ngay cả đầu cũng không thèm ngẩng lên, bèn cầm ly còn lại đưa đến trước mặt cô.

Tô Khả Khả trực tiếp kề miệng nhỏ lại gần, uống một ngụm.

Tần Mặc Sâm:…

Hắn vốn muốn để cô nhóc tự bưng ly uống, kết quả…...

Góc độ của cái ly không tốt lắm, Tô Khả Khả liền duỗi cổ ra, miệng nhỏ khẽ đè vành ly xuống thấp, rồi uống một hơi.

Tần Mặc Sâm hơi thất thần, vội nghiêng ly xuống, phối hợp với động tác của cô.

Tô Khả Khả “A ~” một tiếng rất chi là thỏa mãn, thuận tiện nói cảm ơn, "Cảm ơn chú!"

Nói xong tiếp tục vùi đầu chuyên tâm làm bài tập. Tần Mặc Sâm liếc nhìn cái cốc đã thấy đáy, khóe môi khẽ nhúc nhích, không nói gì, chỉ đem ly nước đặt về vị trí cũ.

xin lỗi vì đã làm phiền khi chèn tên nhóm dịch, nhưng hiện tại nhiều web mất dạy ăn trộm truyện và còn xóa cả dòng team dịch đi, xin đấy có sức thì tự mà làm, chúng tôi bỏ mồ hôi công sức thuê người về dịch các người muốn ăn không mà cop truyện lấy tiền ư :)
Nhấn Mở Bình Luận