Thực nhanh, Ngô Tông Bạch trong đầu đã có một ý tưởng.
Bất quá, hắn trước tiên an ủi Khả Khả, cho cô biết, hoàn toàn là do cô đã suy nghĩ quá nhiều mà thôi.
Điện thoại phía bên Ngô Tông Bạch trầm mặc trong chốc lát, rồi mới trả lời: “Tô tiểu thư, cô hẳn là chưa từng tham gia loại yến hội như vậy đi, tứ gia đại khái sợ cô đi sẽ... nhàm chán.”
“Nhàm chán?” Tô Khả Khả kinh ngạc.
Cái này cũng có thể trở thành lý do?
“Đúng vậy, nhàm chán.”
Không chỉ có yến hội nhàm chán, người trong yến hội cũng thật nhàm chán, đặc biệt là nữ nhân.
Tứ gia thật sự muốn mang Tô Khả Khả đi, không chừng những người ở sau lưng Tô Khả Khả, rốt cuộc cô ấy không chỉ tính cách “trẻ con”, ngay cả diện mạo của trẻ con.
Như vậy rất dễ dàng bị một số người có tâm hiểu nhầm, cho rằng Tứ gia mấy năm nay không đụng sắc dục là do nguyên nhân này, hắn không thích người bình thường, mà là có sở thích đặt biệt.
Tỷ như, chỉ thích....ừm, cái này.
Đến lúc đó truyền ra đối với Tứ gia cùng với cô cũng đều không tốt.
Nhưng mà, những việc này Tứ gia không cùng Tô Khả Khả nói, Ngô Tông Bách tự nhiên cũng sẽ không.
Tuy rằng đã lớn, nhưng cô nhóc dễ thương này vẫn không rành sự đời, nhưng nếu có thể bảo vệ cô ấy cứ như vậy trong sáng, ngây thơ, một số việc có thể không trải qua liền không cần trải qua. Tô Khả Khả kinh ngạc một lúc, lập tức nói: “Trợ lý Ngô, tôi không sợ nhàm chán. Trước kia ở trong thôn Đào Hoa, tôi có thể ngồi trên ghế nhỏ một ngày không xuống, tôi đều hoạt động nhàm chán, đơn giản như vậy, nhưng tư duy của ra rất sinh động, chỉ là ngồi ở chỗ kia tìm hiểu một ít đạo lý sư phụ dạy cho tôi, tôi liền cảm thấy thú vị.”
Ngô Tông Bách bị chính nước miếng của mình sặc một chút.
“Tô tiểu thư, trường hợp này đều phải có thiệp mời có thể vào, trừ khi cô có thể xuyên tường hoặc độn thổ.”
Tô Khả Khả nhíu mày: “Du hồn mới có thể xuyên tường, Hoàng Đại Tiên mới có thể đào động độn thổ, tôi khẳng định không làm được.”
Ngô Tông Bách:...
Tôi chỉ là thử một cái ví dụ, cô không cần nghiêm túc mà trả lời vấn đề này a.
Ngô Tông Bạch khụ một tiếng: “Tôi đây có một biện pháp, có thể thử một lần, chỉ là không biết Tứ gia có đồng ý không?”
Tô Khả Khả vừa nghe xong biện pháp của hắn, buồn bực nói: “lấy thân phận vệ sĩ của chú đi? tôi vốn chính là vệ sĩ của chú.”
Ngô Tông Bạch nghe được lời này, không có lời này chống đỡ nổi.
Cho nên, trước kia là hắn suy nghĩ quá nhiều sao?
Hắn cảm thấy, tứ gia khẳng định cũng nghĩ nhiều.
“... Tôi nghĩ khả năng Tứ gia sẽ để cô lấy thân phận là bạn gái để đi theo là cao nhất.”
Tô Khả Khả kinh ngạc mà há miệng thở dốc:
“Bạn gái? Như thế nào lại như vậy, bạn gái hẳn là bạn gái đi, tôi là vệ sĩ của chú, lại không phải bạn gái, đương nhiên là lấy thân phận vệ sĩ đi theo.”
Ngô Tông Bạch: đừng nói với tôi, nói với chú của cô đi.
“Tô tiểu thư, là cái người ăn mặc cả bộ màu đen, khuôn mặt lạnh lùng, tư thế cứng ngắn, bằng không người khác nhìn thấy liền biết ngươi không phải vệ sĩ.” Ngô Tông Bạch nhắc nhở.
“A A... tôi hiểu rồi! Tôi với vệ sĩ phải mặc đồ giống nhau, được, ngày mai tôi đi mua một bộ tây trang giống như vậy, lại thêm một cái kính râm.”
Ngô Tông Bạch nghe những lời này vui mừng không nổi.
“Tôi cảm thấy,dù làm bạn gái hay vệ sĩ thì trước tiên cũng phải nói với Tứ gia, sau đó lại cùng Tứ gia làm nũng, lấy lòng lấy lòng hắn, hắn nhất định đồng ý.”
Nói ra lời này Ngô Tông Bạch cảm thấy cực kỳ thẹn.
“Làm nũng, lấy lòng...” Tô Khả Khả cái miệng nhỏ lầm bầm lại, lập tức nói: “Tôi hiểu được!”
Ngô Tông Bạch nghĩ: Cô thì hiểu cái gì? Ý của tôi với ngày thường giống nhau là được.
“Tôi đây liền đi tìm chú, cảm ơn trợ lý Ngô!”
“Từ từ! Tô tiểu thư, ngươi cùng tứ gia nhắc tới đừng có nói với Tứ gia là ý của tôi.”
“tôi hiểu, chú hỏi, tôi liền nói tự mình nghĩ.”
Cô vốn cũng nghĩ như vậy, chỉ là không nghĩ đến cùng các vệ sĩ khác ăn mặc giống nhau.
Ngô Tông Bạch cúp điện thoại, một giây trước trái tim còn vững vàng bây giờ lại nhảy dựng lên.
Thôi xong!
Cô nhóc đó sao có thể có chủ ý này, Tứ gia khẳng định có thể đoán được là do hắn!
...
Tô Khả Khả lần này tiến vào phòng sách không dám lỗ mãng, rất có lễ phép gõ cửa.
“...Mời vào.”
Tô Khả Khả nghe thấy âm thanh vang lên, liền mở cửa ló nửa cái đầu vào trước.
Tần Mặc Sâm quay đầu, đối với người đang che che đậy đậy sau cửa, trên mặt không tự giác mỉm cười: “Trốn ở phía sau làm gì? Sao không vào?”
Tô Khả Khả miệng cười thật tươi: “Không phải là tại vì con sợ chú đang làm việc,sẽ làm phiền đến chú sao?”
Tần Mặc Sâm đem laptop trên bàn khép lại, đặt qua một bên, nói với cô: “Nếu thật sự không thế làm phiền, chú nhất định sẽ nói trước với con.”
Tô Khả Khả lúc này mới đem toàn bộ thân mình từ cửa đi ra, trên tay còn cầm một ly sữa bò.
“chú, chú bận lâu như vậy, khát nước rồi, con lấy cho chú một ly bò sữa, chú uống ly này đi, buổi tối cũng sẽ ngủ ngon.”
Tần Mặc Sâm tiếp nhận cái ly, lại không có uống, mà là nhìn cô, như suy nghĩ gì đó.
Tô Khả Khả vội vàng vòng đến sau lưng hắn, tay nhỏ đặt trên vai xoa bóp ấn ấn lên: “Chú, con xoa bóp vai cho chú nhe.”
Hắn buông cái ly ra, a một tiếng: “Con lại học ở đâu nữa à?”
Hắn hơi nghiêng người, không cho cô ở trên lưng hắn làm loạn.
Mềm như bông, đây mà là ấn vai, giống như gãi ngứa không hơn kém.
Tô Khả Khả đứng trước mặt hắn, tay nhỏ nắm nắm vò vò làn váy: “... chú, không ai dạy con, con chỉ cảm thấy chú rất mệt rất khát, cho nên...”
“Nhóc con, có chuyện nói thẳng ra, quyết định của chú sẽ không thể bị thay đổi bởi ba cái trò khích tướng hoặc là lấy lòng đâu. Con nói đi, muốn làm cái gì, con có thể nói ra, thì tôi sẽ đồng ý.”
Tô Khả Khả đột nhiên có loại cảm giác bị người chọc quẫn bách.
Cho nên, cô lấy lòng thất bại rồi sao?
Nhưng mà không sao, còn có thể làm nũng! “chú, cái kia ...Không phải ngày mai chúng ta có tiệc đại thọ ư, con nghĩ tới nghĩ lui, nếu chú thật sự gặp phải cái gì, đến lúc đó cho là có thể gọi điện cho con, con cũng không thể kịp thời chạy tới nơi, cho nên, cho nên chú, vẫn là mang con đi cùng đi nha~~!”
Tần Mặc Sâm nhíu mày: “Không phải đã nói xong rồi sao, tại sao lại thay đổi ý?”
“Có phải chú nghĩ con sẽ lấy danh nghĩa là bạn gái để đi với chú hông? Không phải, không phải, con muốn đi với tư cách là vệ sĩ. Con vừa mới lên mạng xem một chút, đi yến hội cần chuẩn bị lễ phục gì, còn có tạo hình trang sức, đặc biệt nhiều tiền, liền tính chú mang con đi, con cũng ngượng ngùng. Nếu con lấy thân phận vệ sĩ đi theo, chỉ cần mang tây trang đen, mang thêm mắt kính là thành một vệ sĩ lạnh lùng, bên người chú không phải rất nhiều người như vậy sao, đến lúc đó con chỉ đứng yên bên cạnh chú thôi, tuyệt đối không giao lưu với người khác, chú vừa không cần cố kị con, con vừa có thể bảo hộ cho chú, tuyệt vời.”
Nói, tiểu nha đầu trực tiếp động tay chân, nửa ngồi xổm xuống trước mặt hắn, ôm lấy một cánh tay của hắn nhẹ nhàng lắc lắc, ngọt ngào nói: “chú, chú cho con đi theo đi mà, con đảm bảo sẽ không gây thêm phiền phức cho chú đâu, con chỉ yên lặng đứng một gốc mà thôi. Được không, nha chú?”
Tần Mặc Sâm ánh mắt chếch đi, dừng ở nơi cô nhóc này dám to gan nắm lấy tay hắn lắc lắc, khuôn mặt lại ngập tràn mong chờ.
Trong lòng dao động, một lúc sau, Tần Mặc Sâm nói như đinh đóng cột: “Không được.”
Tô Khả Khả:...
Editor: The Calantha Team
Beta: Rine