Có kinh nghiệm trên bàn ăn hôm qua, hôm nay Ngụy Chính Thần cũng không vội vàng ăn sạch cô gái nhỏ.
Làm trên giường đương nhiên cũng thích, nhưng làm ở những nơi khác lại càng có tình thú hơn.
Dù sao thì hôm nay hắn vẫn chưa hết hứng thú với việc ân ái trên bàn ăn đầu.
Hằn ngồi xuống ghế, vừa muốn ôm cô gái nhỏ vào lòng như lúc trước, lại bị cô nhẹ nhàng tránh đi.
Tiêu Điểm Điềm nhìn hắn chỉ mặc áo choàng tắm, lại thấy người hầu đều đã lui ra ngoài hết, làm sao có thể không biết tên đàn ông xấu xa này đang nghĩ gì? Nhưng mà hôm nay cô còn phải học bài, tuyệt đối không thể để hắn lăn qua lộn lại được.
Đối diện với đôi mắt xanh thẫm của ai kia, cô gái nhỏ cứng rắn từ chối.
Hôm nay không thể chiều theo ý anh được, lát nữa em còn phải học bài đấy.
Ngụy Chính Thần đương nhiên không muốn, nhưng hắn cũng không thể suốt ngày chỉ biết bắt nạt cô trên giường, đành phải hậm hực thu tay lại.
Kỳ lạ, tuy rằng trước đây nhu cầu của hắn cũng rất cao, nhưng một tháng chỉ cố định chạm vào phụ nữ hai lần, cũng đâu có cảm thấy cả người bức bối như lúc này?
Trước kia hắn sẽ xả tinh lực lên chuyện mở rộng địa bàn, xử lí việc trong bang, còn bây giờ thì chỉ muốn đặt hết dục vọng lên người cô gái nhỏ mà thôi.
Một ngày mà không được chạm vào cô, đi vào bên trong cơ thể cô ít nhất một lần, hắn chỉ cảm thấy muốn phát điên lên được.
Cả bữa cơm không có sự trêu chọc của hắn diễn ra vô cùng nhanh chóng.
Chưa đầy ba mươi phút, Tiêu Điểm Điềm đã ăn no rồi.
Nào có chuyện như tối hôm qua, ăn được tí nào lại phải chuyển hóa thành hết năng lượng để lên giường với hắn?
Cô cảm thấy chuyện tình dục không thể quá mức càn rỡ, trên mạng nói một tuần làm tình từ 45 lần sẽ khiến thể xác và tinh thần khỏe mạnh, nhưng cứ như hắn đòi hỏi vô độ thế, có ngày cả hai sẽ chết ở trên giường cũng nên.
Vì vậy mà bắt hắn ăn chay một buổi tối, Tiêu Điềm Điềm hoàn toàn không có chút mềm lòng nào.
Sau khi đi dạo một vòng quanh biệt thự cho tiêu cơm, cả hai đều đến thư phòng làm việc.
Một người ngồi xử lí văn kiện, một người thì ngoan ngoãn ngồi làm đề.
Tiêu Điềm Điềm chú tâm vào công việc của mình, nhưng Ngụy Chính Thần thì không cách nào tập trung nổi.
Hắn giống như mắc hội chứng nghiện sex, từ sáng tới giờ là mười mấy tiếng chưa làm tình, cả người đều trong trạng thái nóng nảy bực bội.
Ngồi yên được gần hai mươi phút, người đàn ông lặng lẽ đứng dậy, không gây ra chút âm thanh nào, từ từ đi đến phía sau cô gái.
Tiêu Điềm Điềm đang làm đề Toán, những con số phức tạp khiến đầu óc cô quay mòng mòng.
Á!
Trong lúc cô không chú ý, thì ra Ngụy Chính Thần đã lắng lặng bế cô ngồi lên đùi hắn, thân thể không ngừng cọ sát.
Cô gái nhỏ không giải được bài tâm trạng rất không tốt, lập tức phát lửa lên người hắn.
Anh làm gì vậy? Đừng làm phiền em học bài
Bàn tay to lớn lướt dọc một đường từ eo thon xuống bờ mông cong, hơi thở nóng bỏng khiến cô càng thêm mất tập trung.
Bảo bối, tôi giảng bài cho em.
Giảng một đề, làm một lần, thế nào?
Tiêu Điềm Điềm căn bản không tin hắn có thể dạy học cho cô.
Tuy rằng cô biết hắn cực kỳ thông minh, cũng rất tài giỏi, nhưng mà hắn đã cách khoảng thời gian đi học tới mười mấy năm rồi, sao có thể nhớ được mấy công thức toán học này cơ chứ?
Thấy cô im lặng không đáp, hắn lại buông lời khiêu khích.
Sao, em không tin tôi hả? Bảo bối hư, tôi phải trừng phạt em mới được! Nếu như tôi giải đúng hết cái đề em đang làm, vậy thì em phải ngoan ngoãn cởi hết quần áo ra, vừa học bài vừa để tôi chơi, thế nào?
Tôi thắng! Có phải em nên cởi đồ rồi không bảo bối?
Tiêu Điềm Điềm chẳng thể làm gì khác hơn là đỏ mặt bắt đầu cởi quần áo trên người.
Người đàn ông tựa lưng ra sau, hứng thú quan sát một màn mỹ nhân thoát y, dục vọng quay cuồng trong đôi mắt.
Nhớ nha bảo bối, giảng một đề, làm một lần.
Em phải nhớ bài cho kỹ, đỡ để mình chịu thiệt nha.