Lạc Y Y hít 1 hơi thật sâu, ánh mắt cô rũ xuống nhìn đám cỏ được cắt tỉa cẩn thận xanh rờn dưới chân, nhìn giàn hoa hồng đua nhau khoe sắc, nhìn từng ngóc ngách bên trong biệt thự, rồi nhìn đến người đàn ông trước mặt bằng ánh mắt bi ai
Bạch Dạ Phi Ưng chất chứa ưu tư, phiền muồn không kém cạnh. Nhưng lúc này hắn buộc phải đi ngược lại mong muốn của bản thân
Song quyền nắm chặt, run rẩy kịch liệt, cố bình tĩnh nói
Ly hôn... tài sản chúng ta chia đôi, tiểu An theo em sang Mĩ. Mỗi tháng anh sẽ gửi tiền chu cấp, con sẽ không chịu thiệt thòi gì đâu
Cô nhạt miệng cười nhẹ như muốn châm biếm hành động này chả đối phương
Tôi tự lo được cho bản thân và con, tiền của anh... tôi không cần
Đã quyết định ly hôn, chẳng còn quan hệ thì anh lấy tư cách gì muốn chăm sóc cho tôi và con? - Lạc Y Y nghĩ
Bạch Dạ Phi Ưng không sốt ruột, hắn buồn rầu nói
Y Y... đừng bướng nữa, anh không muốn con và em phải chịu khổ. Hãy xem... đây là điều cuối cùng anh có thể làm vì em
Lạc Y Y cười mỉa mai, cô dần đi về phía hắn. Chậm rãi đặt lên má chủ tịch 1 cái tát thật mạnh, hắn không né tránh đứng yên đón nhận
Giọng cô lạnh lùng đan xen thêm tiếng trách
Không muốn tôi và con chịu khổ? Dù chật vật như thế nào đi chăng nữa tôi cũng sẽ không nhận 1 đồng từ anh đâu. Ly hôn rồi chúng ta chẳng còn quan hệ gì, anh dựa vào đâu mà muốn tôi phải nghe theo?
..... - Hắn im lặng không nói, càng khiến cơn tức giận trong người cô trỗi dậy. Lập tức phát tiết ra
Rốt cuộc anh xem tôi là gì? Ép tôi kết hôn là anh... bây giờ, chán rồi cho nên đưa ra chủ ý ký vào đơn ly hôn. Tôi ngốc đến mức muốn làm gì thì làm sao?
Anh không có chán....
Anh im miệng!!! Cô thét lớn, hắn như đứa trẻ nghe theo răm rắp không dám hó hé nữa lời
Lạc Y Y càng nói càng trở nên kích động, hăng say. Từng câu từng chữ từ cái miệng nhỏ chui ra ngày 1 nhiều, nếu chúng nó có trọng lượng và hình thể chắc chắn lúc này đã đè chủ tịch nghẹt thở
Lúc đưa tiểu An và tôi về, anh hứa hẹn đủ điều không bao giờ để tôi chịu thiệt thòi. Tinh thần và vật chất đều phục vụ ở mức tốt nhất. Sau khi đưa tôi lên trời... liền giáng thẳng 1 cú thẳng xuống địa ngục. Chiêu này quả nhiên đủ thâm
Trong mắt cô, hắn không phải là người để cho người khác bức ép. Huống chi mẹ cô chẳng có tý uy hiếp sao hắn lại dễ dàng nghe theo?
Bạch Dạ Phi Ưng đưa ra tờ giấy, phía dưới góc bên phải đã có chữ ký và họ tên của hắn đề lên
Anh biết em muốn rời khỏi nơi này, thời gian qua là do anh ích kỷ... luôn lấy lý do vì yêu mà giữ chặt em bên cạnh mãi không buông. Y Y... chúng ta... có thể làm bạn được không?
Không thể nào
Cô lập tức cắt đứt suy nghĩ viễn vong này. Hắn cười khổ, đáy mắt hiện rõ sự thất vọng cực độ
Hắn biết bản thân mình tham lam, muốn dùng tư cách người bạn sau này có thể đến thăm cô và con
Nhưng Y Y của hắn quả nhiên cứng rắn, làm sao có thể tha thứ cho kẻ đã làm tổn thương mình
Quả nhiên là người hắn yêu
Sau này, dù có xa cách hắn cũng không sợ cô bị ức hiếp nữa
Nước mắt trong suốt như thủy tinh từng giọt lăn dài trên gương mặt trắng hồng của người con gái, men theo đôi má trơn mịn trượt xuống cằm, mất vài giây nằm trên không trung rồi rơi xuống đất thấm vào bãi cỏ xanh rờn1
Cô cúi đầu, bàn tay nắm chặt run run đẩy hắn ra xa
Giọng nói nghẹn lại, giống như có vật gì đó mị kẹt ở cuống họng. Các tế bào trong cơ thể run đến khó mô tả, sau 1 lúc mới gắng gượng hướng ánh mắt chìm trong nước về phía hần nói
Anh... là tên khốn nạn. Từ đầu nếu đã không chắc chắn thì đừng cùng tôi kết hôn. Rõ ràng đã hứa sẽ không buông tay... bây giờ lại nuốt lời. Rõ ràng nói bản thân sẽ cố gắng chờ đợi.... . truyện ngôn tình
Lạc Y Y mấp máy môi rồi tiếp tục lời nói còn giang giở
Đến khi em mở lòng... anh lại muốn ly hôn... rõ ràng xem em như con ngốc nhưng lại không chịu thừa nhận!!!