Chương 168
Trước cặp mắt ngấn nước ngạc nhiên của cô, Nam Lãnh thở nhẹ một hơi trấn an. “Được rồi, không cần nghĩ đến chuyện đó nữa.”
Chỉnh lại chăn đắp cho cô, anh dặn: “Em ngủ đi, không còn sớm nữa. Có chuyện gì, đau ở chỗ nào phải nhấn nút gọi bác sĩ ngay.” Định nói thêm vài lời nhưng anh dừng lại, đặt lên trán cô một nụ hôn. “Anh về mai lại đến thăm.”
“Ơ… bị anh đánh thức rồi, không ngủ được.” Ai đó bắt đầu giở chứng làm nũng.
Bị anh nhìn khiến da đầu tê dại, Hàm Hị Họa nuốt nước bọt ực một cái chột dạ rụt cả khuôn mặt vào trong chăn.
“Được rồi… được rồi, anh đi đi.” Cô thấy đồng hồ chỉ gần 12 giờ rồi.
Không nghe tiếng động gì cũng không nghe anh lên tiếng, Hàm Hi Họa kéo chăn xuống khỏi mặt, đập vào là khuôn mặt anh đang dán sát lại gần mình. Khoảng cách chỉ hai mươi phân.
Lấy hết can đảm rủ rỉ. “Hôn một cái nữa nhé, như vậy em… ưm.” Không cần cô bày tỏ hết câu người đàn ông đã thỏa mãn cô bằng thái độ tận tình nhất.
Xuất viện trở về dưỡng bệnh tại Nam gia, cậu nhóc Hàm Gia Gia kêu gào trách Hàm Hi Họa vì đã không báo cho cậu biết sớm chuyện cô bị tai nạn.
Hàm Hi Họa nhức đầu cuối cùng đáp qua loa mặc kệ cậu chàng lải nhải.
Hôm trước mẹ Hàm gọi điện, cô lại tiếp tục lừa dối bà, sợ nói ra cả bà và ba sẽ lo lắng. Cô đảm bảo hai người sẽ bất chấp mà vào nội thành chăm cô là cái chắc. May mắn cũng che giấu thành công, vậy nên cô mới ung dung, yên bình mà ngồi trên sô pha xem phim thế này.
Nghe Lý Kỳ bảo bộ “Mười năm thương nhớ” cô đóng chính phải đến hè năm tới mới phát sóng được. Cũng không phải quá lâu vì có nhiều bộ phim còn tận vài năm sau đóng máy mới được đưa ra ánh sáng, cô thấy mình thế là may mắn rồi.
Chị ấy bảo muốn đến nhà thăm cô nhưng Hàm Hi Họa ra sức từ chối, viện đủ cơ mới coi như ổn.
Đôi khi cô thấy cũng bất tiện thật, cái việc giấu diếm thân phận của mình ấy. Không biết tới khi nào mới quang minh chính đại mà thông báo với toàn dân thiên hạ rằng “Nam Lãnh – người đàn ông này là chồng tôi.” đương nhiên không có khoa trương như vậy, nhưng đại khái cũng có ý tương tự. Trong khi quan hệ giữa cô và anh hiện tại chẳng rõ làm sao, yêu thì yêu, thân thì thân, ly hôn thì chắc chắn không rồi nhưng cứ cấn cấn sao đó. Cái cảm giác chân thật, ngọt ngào một cách tự nhiên như xưa không còn nữa. Điều này làm cô chán nản thật sự.
Mà cô lại không biết nên làm gì để trở về thời điểm trước khi Nam Lãnh trọng sinh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!