Chương 224
Vào cái ngày mùa đông giá băng, tuyết phủ ngập khắp nơi, cả khung cảnh chỉ toàn một màu trắng ấy, Hàn Mạt Nhu đang lúc đổ rác thì ánh mắt bị màn hình lớn ở tòa nhà đối diện thu hút.
Bà thấy người đàn ông đã từng là người thân thuộc nhất đang tay trong tay cùng một người phụ nữ sang trọng, xinh đẹp đã từng gặp qua. Hai người họ nhìn nhau một cách trìu mến như thể trên thế gian này chẳng còn thứ gì có thể lọt vào cặp mắt họ ngoài đối phương.
Khoảnh khắc ấy thân thể Hàn Mạt Nhu run rẩy không ngừng, chẳng phải vì mùa đông giá buốt mà bởi hình ảnh khiến bà đau đớn trước mắt.
Thể xác lạnh lẽo, tâm càng lạnh. Chúng dường như sắp bị nhiệt độ và cả sự ngọt ngào đáng hận của hai người trên màn hình làm đóng băng bà.
Sau ngày ấy Hàn Mạt Nhu đổ bệnh, ban đầu là cảm lạnh, sau dần thành nhiễm phong hàn nặng, bà ho nhiều hơn, xương khớp trước đây đã thường xuyên đau nhức, giờ đây càng như bị người ta đánh gãy rồi nối lại xương, sau đó tiếp tục đánh gãy lại nối, đau tận cốt tủy.
Tiền thuốc thang quá nhiều đối với bệnh tình ngày càng nguy khốn của bà, chị gái của Hàn Dĩ Ngôn là Hàn Nhan đi khắp nơi làm những công việc mà một đứa trẻ có thể làm trong mùa đông lạnh lòng đó để kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ còn phải cho em trai đủ ăn.
Cũng vào mùa đông ấy Hàn Mạt Nhu qua đời, cả cuộc đời bà đã sống trong khổ hạnh, sau khi gặp và yêu Nam Kinh bà tưởng rằng hạnh phúc đã vẫy tay với mình nhưng tất cả đều là bà mơ mộng. Chẳng những tốt hơn mà còn đẩy bà vào cảnh tận cùng của sự sống. Đó là chốn xa xăm, chốn về của những người không còn cơ hội tiếp tục được tồn tại.
Chỉ còn hai chị em trên cõi đời này nương tựa nhau mà sống.
Tiếc rằng đến năm Hàn Dĩ Ngôn mười tuổi thì chị gái cũng rời bỏ cậu đến nơi có mẹ.
Đứa bé trai một mình bơ vơ giữa thành phố xa hoa, nhưng lòng cậu lại hiu quạnh và cô đặc đến mức cậu cũng muốn rời bỏ thế gian này đến nơi mẹ và chị đang đứng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!