Chương 72
“Cậu cũng biết cô ta đang quay một bộ cổ trang tên gì ấy nhỉ…” Cố gắng nhớ cuối cùng não cũng linh hoạt lên. “Là ‘Trường tương tư’.” Sớm đã biết chuyện cô ta cướp bạn trai của Hàm Hi Họa nên Nguyễn Trân Châu hoàn toàn khinh thường loại con gái như cô ta. Hừ hừ hai tiếng cô nói. “Bài viết đó tố cô ta là nhờ bồi ngủ với nhân vật nào đó mới nhận được vai nữ phụ thứ hai. Cũng chẳng phải là chuyện khó tin gì.”
Hàm Hi Họa không nói gì, chuyện của Hàm Mộc Tâm cô chẳng muốn quan tâm, có điều về sau chắc chắn không tránh được sẽ chạm mặt cô ta. Cái vòng giải trí này nhìn có vẻ lớn nhưng lại không phải như vậy, cũng chỉ là một vòng tròn mà thôi, lòng vòng một hồi rồi cũng sẽ gặp kẻ mình không muốn gặp nhất. Nhưng cũng không cần bận tâm chi cho mệt xác, miễn cô ta đừng quấy cô là được.
Cả hai đang nói qua nói lại chuyện showbiz thì vô ý nhìn thấy người quen. Còn là nhân vật trong câu chuyện ban đầu cả hai đã nhắc tới.
Hàn Dĩ Ngôn với bạn cũng đã nhìn thấy hai cô gái, anh khẽ gật đầu. Rồi nói gì đó với bạn của anh bên cạnh, sau đó xoay người đi về phía bọn cô.
Trái tim Nguyễn Trân Châu đập thình thịch, trước đó còn đang nói chuyện thoải mái với Hàm Hi Họa, lúc này lại đờ đẫn nhìn người đàn ông tới gần.
Hàm Hi Họa khẽ mắng cô nàng một tiếng rồi kéo cô đứng dậy nghênh đón vị giáo sư không lấm bụi trần.
“Chào giáo sư.” Hàm Hi Họa hơi cúi đầu với anh.
Nguyễn Trân Châu bị nhéo một cái cũng tỉnh hồn lắp ba lắp ba. “Chào… chào giáo sư Hàn.”
Hàn Dĩ Ngôn mỉm cười, anh đảo mắt qua cả hai. “Bên ngoài không cần kính cẩn như vậy.”
Làm sao có thể không kính cẩn đây. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Hàm Hi Họa hơi do dự, không biết có nên mời anh ngồi cùng bàn với bọn cô không. Lại nhớ tới người bạn đi cùng anh ban nãy, cô nghĩ không nên giữ anh lại dù cô rất muốn giúp bạn mình có thể tiếp xúc gần với người đàn ông này.
“Thầy đi cùng bạn nhỉ?” Hàm Hi Họa lịch sự hỏi.
Hàn Dĩ Ngôn nhìn cô ừ một tiếng, cảm thấy cô bé này rất biết quan sát. “Vậy hai em tiếp tục nhé.”
Nhìn người đàn ông rời đi Nguyễn Trân Châu mới thở phào. Nhưng sau đó một sự luyến tiếc dâng lên.
“Cậu đúng là chẳng có tiền đồ gì.”
Ngồi thêm nửa tiếng, Hàm Hi Họa đi vệ sinh.
Không ngờ lúc ra lại chạm phải Hàn Dĩ Ngôn. Cô rất kinh ngạc nhìn anh sau đó chỉ có thể nhếch miệng lần nữa chào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!