Chửng Cứu Bá Đạo Tổng Tài
Chương 11: Game 1 - Kế hoạch tẩy trắng
____________
Hắn nằm trên đống rơm đầy gai, véo sống mũi nghĩ, "Lâm Tĩnh Tạ, hắn đang giở trò quỷ gì vậy?"
Nếu đây là cách của Lâm Tĩnh Tạ để đe dọa hắn bằng cách đợi lâu hơn để trả thù và chỉ tấn công khi hắn ít ngờ tới nhất thì Khước Nhiên Triết sẽ phải làm y thất vọng.
***
Ôn Tần Khê đã đặt ra chiến dịch 'cứu CEO hống hách', liệt kê một kế hoạch chi tiết chỉ chờ y thực hiện nhưng có một vấn đề nhỏ.
Vấn đề đó là một Minh Húc dính không chịu để y yên.
Mỗi khi Ôn Tần Khê đứng lên, một loạt câu hỏi sẽ bay về phía y như 'Anh đi đâu vậy?' tiếp theo là 'Em sẽ đi cùng anh' và 'Tại sao em không thể đi chung?' điều đó đã khiến Ôn Tần Khê phát điên.
Một lần y cố gắng sử dụng lời đe dọa 'không phải em trai tôi', Lâm Minh Húc đã nghĩ ra một đòn phản công 'em biết bí mật của anh'.
Với tốc độ này, Ôn Tần Khê có thể sẽ tự đâm mình chỉ để thoát khỏi món đậu phụ dính đó.
Ôn Tần Khê chỉ có thể rũ bỏ cậu sau những gì có thể được liệt ra là một kế hoạch phức tạp để loại bỏ Minh Húc.
Y rời khỏi biệt thự với tốc độ ánh sáng như thể đang đốt cháy mông y đề phòng Lâm Minh Húc quay lại sớm hơn dự kiến.
Cả đời y chưa từng trốn tránh ai đến mức như vậy.
"Thật keo kiệt, đều là anh em như vậy sao?" y hỏi Hắc Bảo và Hạ Bạch thông qua kênh liên lạc.
“Của tôi thì như vậy nhưng của cậu ta thì 5 (five phát âm giống fine),” Hắc Bảo vừa trả lời vừa lướt qua hệ thống. "Vãi đạn!"
"Cái gì?" Hạ Bạch và Ôn Tần Khê đồng thời tò mò muốn biết Hắc Bảo ngạc nhiên với điều gì.
" Khước Nhiên Triết đang cố gắng làm gì vậy? Người của anh ta đã theo dõi cậu kể từ khi cậu rời khỏi biệt thự. Tôi nghĩ rằng họ có kế hoạch ám sát cậu," Hắc Bảo nói với Hạ Bạch những gì mình đang nhìn thấy.
Nhưng trước khi Ôn Tần Khê có thể trả lời, họ đã tắt tiếng y trong khi thảo luận về điều gì đó phi đạo đức.
"Đặt cược, 200 là anh ta sẽ cắt cổ họng cậu ấy ngay khi nhìn thấy cậu ấy thấy. Khước Nhiên Triết sẽ ra tay giết người, anh Ôn sẽ chết trong hai phút nữa," Hạ Bạch ném tiền xuống bàn.
Hắc Bảo lấy ra một số tiền trong khi đặt cược, "Ôn Tần Khê là một người khéo miệng, cậu ấy sẽ kéo dài mười phút. Ai có thời gian gần nhất sẽ thắng."
Trong khi đó, Ôn Tần Khê đang tăng tốc khi nhìn 'kế hoạch trong bóng tối' của mình được tuôn ra từng trang trong nhà vệ sinh.
'Chết tiệt, ít nhất thì mình cũng đã chạy tốt,' y nghĩ khi tăng tốc nhưng y không thể lắc đuôi cho dù y rẽ sang hướng nào.
Tất nhiên, y không thể trốn thoát khi những cậu bé này sống và hít thở trên những con phố này ngày này qua ngày khác, tụi nhỏ đã nắm bản đồ cả khu trong lòng bàn tay rồi.
Không đời nào y có thể chạy nhanh hơn chúng trừ khi địa ngục đóng băng, điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.
Nếu Ôn Tần Khê nói rằng đây chỉ là một trò chơi và không hề sợ hãi, đó là một lời nói dối.
Mặc dù y sẽ không chết trong cuộc sống thực, y vẫn có thể cảm thấy đau đớn và đối với một người sợ hãi như y, điều đó thực chất là địa ngục.
Với ý nghĩ đó, tốc độ của y chuyển từ sải bước sang đánh đắm đầy nguy hiểm.
"Jolie tôi không có một số loại kỹ năng để tồn tại nào à?"
Ôn Tần Khê thở hổn hển hỏi khi lao vào một con hẻm thần thánh cứng đờ.
"Tôi khuyên ngài nên thử ngâm một vài bài thơ có thể giúp ích cho ngài bởi vì đó là điều mà nhân vật của ngài giỏi. Shakespeare (tên nhà thơ) sẽ giết Ôn Tần Khê, cố lên!" hệ thống vui vẻ trả lời và ước nó có một ít bỏng ngô để thưởng thức khi xem chương trình kinh dị này.
"Chết tiệt! Tại sao anh ta phải là một học giả chết tiệt thậm chí còn không biết bơi. Jolie giảm chỉ số đau đớn xuống, ít nhất tôi có thể chết với một nụ cười," Ôn Tần Khê quay sang một góc đáp lại, đó là quyết định ngu ngốc nhất mà y từng làm.
Những tên côn đồ của Khước Nhiên Triết vây quanh y để chế nhạo vị thiếu gia giàu có lẽ ra đã chết.
'Tôi rất tiếc phải nói nhưng chức năng chỉ số đau hiện không khả dụng. Thêm vào đó, nó sẽ chỉ ảnh hưởng đến trải nghiệm chơi game của ngài', Jolie ước nó có thể đặt cược.
'Jolie, người quan tâm đến trải nghiệm chơi trò chơi ngay bây giờ khi tôi sắp chết!' Ôn Tần Khê nguyền rủa trong đầu trong khi lo lắng mỉm cười với những cậu bé ồn ào xung quanh mình.
'Ồ, tôi xin lỗi ngài cảm thấy như vậy. Dù sao thì hãy đảm bảo đánh giá hệ thống khi ngài chết, ồ, xin lỗi, ý tôi là khi ngài thoát khỏi trò chơi. Tạm biệt!' cho biết hệ thống không thực sự rời đi nhưng cảm thấy thoải mái khi chờ cuộc tắm máu bắt đầu khi người đàn ông của thế giới lộ diện.
Khước Nhiên Triết đang vênh váo đi qua nhóm côn đồ nhỏ ngay lập tức nhường đường cho hắn.
Người đàn ông vẫn lộng lẫy hơn bao giờ hết với khí chất độc đoán phóng đại hơn cả trong thế giới thực.
Phiên bản Khước Nhiên Triết này đáng sợ hơn khi Ôn Tần Khê đột nhiên bỏ lỡ phiên bản CEO.
Khước Nhiên Triết càng đến gần y, tim y đập càng nhanh trong lồng ngực.
Y theo bản năng nhắm mắt lại khi nhân vật chính đột nhiên đập mạnh y vào tường, nói bằng giọng lạnh lùng đầy nam tính, "Lâm thiếu gia, tôi thực sự xin lỗi vì lần trước đã không làm tốt công việc, nhưng lần này tôi nhất định sẽ làm cho tốt", trong khi Mạch Châu đưa cho hắn một con dao găm.
Ôn Tần Khê đột nhiên mở mắt ra, chỉ thấy con dao găm đang xoay tròn giữa những ngón tay thon dài của Khước Nhiên Triết.
'Chết tiệt! Mình phải làm gì đó nếu không thì tên khốn điên rồ này sẽ giết mình mất', y cười một cách lo lắng khiến Khước Nhiên Triết ngạc nhiên.
"Đại ca, chúng ta hãy nói chuyện này một cách văn minh. Bạo lực sẽ không giải quyết được gì cả," Ôn Tần Khê run giọng nói khi cảm thấy mồ hôi lạnh túa ra khắp người như một bóng ma đang lên đồng.
"Chắc chắn rồi, tôi đang nghe đây," Khước Nhiên Triết khoanh tay trước ngực nhìn Lâm Tĩnh Tạ nhất cử nhất động.
Ôn Tần Khê thở phào nhẹ nhõm, ít nhất Khước Nhiên Triết vẫn còn lý trí.
"Đây là vấn đề, tôi đã làm rất nhiều điều khủng khiếp trong quá khứ và anh suýt giết tôi vì điều đó, điều đó là công bằng, vậy tại sao không bắt đầu lại từ đầu?" Ôn Tần Khê vừa thương lượng vừa đấu tranh để đọc cảm xúc của Khước Nhiên Triết khi anh chàng vẫn vô cảm.
"Cứ cho là trải nghiệm cận kề cái chết khiến tôi phải đánh giá lại các ưu tiên của mình. Thế này thì sao, tôi không đùa với anh và anh cũng đừng đùa với tôi, cả hai chúng ta có thể sống một cuộc sống hòa thuận," Ôn Tần Khê bí mật khoanh tay nói.
Hôm nay y không bị đâm.
Khước Nhiên Triết cười nhẹ khi các chàng trai tham gia vào tiếng cười. "Cậu muốn tôi tin cái thứ nhảm nhí đó hả? Chắc cậu coi tôi là thằng ngu sao?" với câu cuối nói với giọng trịch thượng.
"Tôi nghiêm túc Khước Nhiên Triết, hãy nghĩ về điều đó. Với địa vị của tôi, tôi còn đáng sống hơn là chết với anh. Tôi đã không chứng tỏ bản thân mình sao? Tôi đã không nói bất cứ điều gì về những gì đã xảy ra ở thác nước," Ôn Tần Khê nói trong tuyệt vọng khi các chàng trai lắc đầu không đồng ý.