Editor: Dứa
Beta: Thuỷ Tiên
Hoàng Hiểu Yến đứng bên cạnh xe trực tiếp báo cảnh sát.
Mặc dù nhà cô ấy ở tỉnh khác, nhưng chuyện như vậy cô ấy chỉ có thể báo cảnh sát, nghĩ tới sự việc kia thì toàn thân cô ấy lại ớn lạnh.
Trong ba năm cấp ba, trưởng ký túc xá chưa từng nói quan hệ giữa cô ta và Trương Vịnh là thanh mai trúc mã cho ai, hơn nữa, sau khi cô ấy và Trương Vịnh ở bên nhau cũng nói chuyện yêu đương cho mọi người trong phòng ngủ, trong lớp cấp ba hầu như không có bí mật gì, cả lớp đều biết cô ấy đang yêu đương.
Hoàng Hiểu Yến đột nhiên hiểu ra lý do lúc trước có người báo cho chủ nhiệm lớp, rồi đồ đạc của mình thường hay biến mất như vậy, có lẽ không phải do cô ta làm, nhưng tình thế hiện tại buộc cô ấy phải nghi ngờ.
Trong lúc chờ cảnh sát đến, Hoàng Hiểu Yến hít sâu một hơi, nói: “Trương Vịnh, tại sao anh không nói cho tôi biết anh và cô ta lớn lên cùng nhau, tôi quấn lấy anh ư? Tôi quấn lấy anh để làm gì hả? Nếu anh thích trưởng ký túc xá thì cứ việc nói với tôi, tôi thèm quấn lấy anh lắm hay sao?”
Trương Vịnh ngượng ngùng xoắn xít một lát, nhỏ giọng trả lời: “Sức khoẻ em không tốt… anh sợ nói cho em ——”
Anh ta còn chưa nói dứt câu đã bị Hoàng Hiểu Yến ngắt lời, “Chẳng lẽ vì sức khoẻ tôi không tốt nên anh ngoại tình thì tôi sẽ nhập viện? Tôi cũng không bị bệnh tim mà nhỉ, tốt lắm, bây giờ anh không nói cho tôi, tôi nhập viện anh vui lắm sao?”
Hai người đều không nói năng gì.
Một lát sau, cuối cùng trưởng ký túc xá không nhịn được mà muốn rời đi.
Hoàng Hiểu Yến túm chặt lấy cô ta, “Đừng đi vội, tôi báo cảnh sát rồi, bây giờ cậu đang bị tình nghi, chi bằng nói với cảnh sát xem ngày tôi bị tai nạn cậu đã ở đâu, làm gì.”
Đương nhiên trưởng ký túc xá không muốn, trong lúc hai người lôi lôi kéo kéo, cảnh sát thật sự tới rồi.
Cứ như thế, bốn người và một chiếc xe liên quan đều bị đưa về đồn cảnh sát.
Mà, miệng của ba nữ sinh trốn một bên theo dõi toàn bộ quá trình gần như nhét được cả quả trứng vịt vào luôn rồi.
Một người nói: “Một chuyển biến quá sức thần kỳ, không ngờ vừa nhập học xong đã bắt gặp cảnh tượng như vậy ngay xung quanh mình.”
Người bên cạnh thì nói: “Tớ đăng lên Weibo rồi, mau like cho tớ đi nào.”
Bọn họ không phải người trong cuộc, đối với chuyện này cũng chỉ giữ thái độ xem trò vui mà thôi, gặp phải chuyện như vậy, đăng lên vòng bạn bè và Weibo đã trở thành thói quen.
Điều trùng hợp chính là, bởi vì ba người hoạt động tương đối tích cực trên Weibo, tuy không có nhiều fans nhưng cũng không phải là không có, bọn họ nhìn thấy video bùng nổ này cũng sôi nổi chia sẻ.
Ngay sau đó, số lượt chia sẻ đã tăng lên chóng mặt.
…
Không lâu sau, Weibo lại náo nhiệt lần nữa chỉ vì một đoạn video.
Ngay từ khi ra mắt, video trước đó đã vận hành thành công, hoàn toàn không khiến Cơ Thập Nhất vướng vào scandal dối trá lừa gạt, mà ngược lại, chính sự bình tĩnh thong dong của cô lại thu hút được rất nhiều fans.
Nội dung video lần trước không tới nỗi khiến người ta thán phục trầm trồ đến kinh thiên động địa, dẫu sao thì người có thể cõng trên lưng nhiều đến vậy cũng là người có bản lĩnh, đổi thành họ chưa chắc đã gánh vác được.
Nhưng khác là lần này, chính bản thân nội dung trong video đã đủ hấp dẫn và bùng nổ.
Mới đầu, mọi người cho rằng đây là video bắt gian, không ngờ sau đó lại biến thành video bắt hung thủ, xem tới cuối hầu hết mọi người đều muốn chửi một câu “mẹ kiếp”.
Điều kinh khủng nhất chính là, người đâm vào nữ sinh này thực chất chính là trưởng ký túc xá.
Cư dân mạng không khỏi rùng mình, cô gái này đã sống dưới sự giám thị như vậy suốt ba năm cấp ba, nếu tùy tiện làm bất cứ điều gì, ngay cả mạng sống cũng chẳng còn.
Cũng không phải chỉ có một, hai vụ giết hại bạn cùng phòng, mặc dù khi bị phanh phui sẽ khiến người ta cảm thấy khiếp sợ, nhưng chuyện qua rồi cũng sẽ quên, lần này còn đáng sợ hơn những lần trước.
Chủ yếu là vì ở chung ký túc xá với cô ta suốt ba năm, còn tưởng rằng mối quan hệ giữa bạn cùng phòng rất tốt, ai ngờ đâu, vừa tốt nghiệp đã đâm bạn, sự chênh lệch đặt ngay chính giữa này khiến người ta phải giật mình.
Hơn nữa, tiểu tam và tên đàn ông tồi kia còn là thanh mai trúc mã, điều này có nghĩa là cô ta biết rõ hai người bọn họ đang yêu nhau, không biết phải mưu tính bao lâu mới thực hiện được cú va chạm kia, nhưng có thể tưởng tượng được kết quả sau cùng sẽ ra sao.
“Tiểu tam này giỏi ghê, còn dám đâm người nữa chứ, thật không thể tin nổi, thời buổi này ai cũng ghê tởm như vậy sao?”
“Đây là lý do tôi không tìm bạn trai, tiểu tam này thật đáng sợ, không cẩn thận sẽ bị gi3t ch3t, vẫn là nên độc thân đi thôi.”
“Chỉ có tôi chú ý đến đây là hai nữ sinh trong video hồi chiều sao?”
“Lầu trên này, không phải chỉ có một mình bạn đâu, tôi đã liên hệ hai đoạn video này với nhau rồi, quả nhiên Cơ Thập Nhất nói không sai chút nào.”
“Vậy nên Cơ Thập Nhất mới ghi chú là giải mộng sư đúng không? Trước đó tôi đã từng xem nhưng không mấy tin tưởng đâu, video lần này thật sự không phải để lăng xê chứ? Nếu không phải thì tôi sẽ đi bình luận, nhìn xem khi nào tôi mới thi đỗ nghiên cứu sinh.”
Đoạn video bị kéo xuống hồi sáng lại bị kéo lên lần nữa.
Ngay sau đó, các tài khoản công khai trong giới giải trí và các tài khoản truyền thông đã chớp lấy cơ hội kết hợp hai video để tiến hành so sánh, cuối cùng còn khoanh tròn các điểm quan trọng.
Tin tức lời giải mã giấc mơ của Cơ Thập Nhất đã ứng nghiệm lập tức chắp tung cánh bay ra ngoài.
…
Ngũ Thanh cũng không nói gì về đoạn video trên Weibo.
Mời đầu video trước được đăng dựa trên ý tưởng của cô ấy, thứ cô ấy đợi chính là phần kế tiếp này, hiện giờ thì hay rồi, người qua đường tự mình đăng lên, tiết kiệm được rất nhiều công sức.
Đây có thể xem là lăng xê không nhỉ? Tất nhiên rồi, nhưng đây cũng là sự thật, mà người nào đó muốn phát tán, tự nhiên phải làm hài lòng anh ta mới được.
Cô ấy đặt điện thoại xuống, nghiêm nghị nói: “Mặc dù chị không can thiệp vào những việc này của em, nhưng đóng phim mới là chuyện nghiêm túc.”
Cơ Thập Nhất đáp lại.
Chuyện của Hoàng Hiểu Yến hoàn toàn là ngoài ý muốn, nhưng xem video thì có vẻ như đã bắt được người, tuy nhiên, điềm xấu được báo trước vẫn còn tồn tại, vậy nên vẫn phải cẩn thận mới được.
Hai người sóng vai bước vào công ty, nhìn thấy bóng dáng họ, đôi mắt của mấy cô gái nhỏ trước quầy lễ tân đều dính chặt trên người Cơ Thập Nhất.
Tất nhiên bọn họ cũng xem video trên Weibo rồi, bây giờ ánh mắt lấp lánh như sao, rất muốn tự mình thử xem, xem liệu có thể biết trước được chuyện tương lai hay không, chẳng hạn như bạn trai, hay là chồng,…
Hai người tiến vào thang máy, chẳng mấy chốc, cửa thang máy lại mở ra.
“Em tự lên lầu đi.” Ngũ Thanh dừng ở bên ngoài, “Hôm nay có người gửi phim tới, chị chọn ra vài bộ, thích hợp sẽ nói cho em.”
Cơ Thập Nhất gật đầu, “Vâng.”
Cô xoay người, đi thẳng về hướng văn phòng, trên tay xách một chiếc bình giữ nhiệt tinh xảo.
Lần trước Châu Châu nấu cháo cho cô ngon như vậy, lần này dù thế nào cũng phải an ủi anh một chút, hơn nữa, nghe nói dạo gần đây anh đang bận rộn với dự án mới, ở công ty tăng ca rất mệt mỏi, vừa lúc thư giãn một chút.
…
Trong phòng tự học nào đó tại Đại học Điện ảnh Đế Đô, tốp năm tốp ba nữ sinh ngồi cùng nhau, vừa đọc sách vừa khe khẽ chuyện trò.
“Đã xem video tiếp theo chưa? Hoá ra những gì Cơ Thập Nhất nói là đúng, nghe vậy tớ cũng muốn thử xem sao.”
“Đã lên hot search rồi sao có thể không thấy được, đây là lần đầu tiên tớ nhìn thấy cảnh tìm ra hung thủ, nhìn vẻ mặt chột dạ của trưởng ký túc xá kia kìa, tám phần là do cô ta gây ra, cả cảnh sát cũng tới ngay sau đó đấy thôi, sự chuyển biến này thần kỳ quá đi thôi.”
“Đúng vậy, tớ còn tưởng là dàn dựng để lăng xê cơ, ai ngờ chuyện kế tiếp lại kinh khủng như vậy, không phải tối qua cậu vừa nằm mơ sao, mau thử đi, nói không chừng sẽ được lật bài.”
“Không biết có thể giải ra liệu tớ có thi đậu công chức hay không, cả ngày lo phân tuyến, haiz, khiến người ta mệt mỏi quá.”
Hai cô gái trò chuyện vui vẻ, không hề chú ý tới nữ sinh phía sau bọn họ, bàn tay vốn đang múa bút thành văn chợt dừng lại.
Nữ sinh đó đặt bút xuống, lấy điện thoại ra lên Weibo, quả nhiên nhìn thấy video mới.
Sau khi xem xong, toàn bộ biểu cảm của cô ta đều thay đổi.
Chuyện như vậy còn chuyển hướng được, hoá ra lại khiến cô nổi tiếng hơn sao?
Cô ta không cam lòng siết chặt di động, gần như vỡ cả mạch máu, nghiến răng nghiến lợi hồi lâu vẫn không phản ứng lại.
Cô ta đến từ một vùng quê nghèo, lại là người đầu tiên trong trấn được nhận vào trường đại học nghệ thuật ở thủ đô, có thể nói là tương lai sáng lạn, nhưng cô ta lại chỉ nhận được vài buổi thử vai cho nhân vật pháo hôi (*), vì vậy cô ta quyết định thi tiếp lên trên.
(*)
Nhân vật pháo hôi: nhân vật có vai trò như vật hy sinh, bia đỡ đạn.
Mà người như Cơ Thập Nhất, chỉ dựa vào một gương mặt đã có thể hô mưa gọi gió, sao cô ta cam tâm được đây?
Nhìn thấy đủ loại bình luận khen ngợi, kinh hãi trên Weibo, cuối cùng cô ta không nhịn được nữa, viết bình luận: “Vừa nhìn đã biết là lăng xê rồi, diễn viên không có kỹ thuật diễn này ở đâu ra vậy, làm bộ làm tịch, cái cô Cơ Thập Nhất suốt ngày lên hot search còn chưa đủ à.”
Rốt cuộc chuyện này cũng khiến tâm trạng hơi buồn bực, cô ta đang định cất di động thì âm rung lại vang lên, một người khác trả lời bình luận của cô ta.
“Cảnh sát đã đến rồi, hơn nữa đương sự cũng đã đứng ra chứng thực, ngay cả bệnh án cũng lấy ra nốt, chính bạn là người áp chiếc xe lăng xê lên người Thập Nhất nhà tôi.”
“Tôi nhớ đoạn video trước là quay lén, cộng thêm đoạn video này nữa, nếu thật sự là lăng xê, kỹ thuật diễn này tôi cũng chịu luôn rồi, ánh mắt của bạn hơi bị cao siêu đấy.”
Rõ ràng trông giả vậy cơ mà, không ngờ vẫn có người tin được ư? Phổi của cô ta sắp nổ tung vì tức giận, cô ta đứng phắt dậy, gây ra tiếng động lớn, trong phòng tự học yên tĩnh, âm thanh này vô cùng rõ ràng.
“Thói xấu gì vậy, đây là phòng tự học chứ có phải phòng ngủ đâu.”
“Haiz, ồn muốn chết, đúng là có bệnh mà.”
Cô gái ôm sách đi về phía trước, nghe tiếng thảo luận phía sau, sắc mặt nhăn nhó, hừ lạnh vài tiếng ở trong lòng.
Nhưng kịch hay nằm ở chỗ, có lẽ do quá mức nóng nảy, lúc bước qua bậc thang thứ nhất của phòng học, vì không để ý nên cô ta ngã sõng xoài xuống dưới, sách vở vương vãi đầy đất.
Một cô gái lạ ở bên cạnh vội chạy tới đỡ cô ta: “Bạn học, cậu không sao chứ?”
Nữ sinh lắc đầu, nhận lấy sách cô ấy đưa tới chuẩn bị đứng lên, kết quả lại thấy cô gái kia mở to mắt nhìn màn hình di động đang sáng lên.
Bên trên đúng là bình luận cô ta vừa mới đăng.
…
Sau khi Hoàng Hiểu Yến và Lý Tử rời khỏi đồn cảnh sát, họ phát hiện ra sự việc trên Weibo, có rất nhiều người gửi tin nhắn và tag tên cô ấy để chứng thực chuyện này.
Cô ấy rất biết ơn Cơ Thập Nhất, nên khi thấy bên dưới có người nói đây là chiêu trò lăng xê vô cùng khí thế, cô ấy trực tiếp lật hồ sơ bệnh án và đăng lên, hơn nữa còn nhấn mạnh rằng mình rất biết ơn Cơ Thập Nhất, thật may mắn khi có một đàn chị như vậy.
“Phù, bây giờ tớ cảm thấy rất nhẹ nhõm.” Cô ấy hít sâu một hơi, gọi điện thoại cho bố mẹ báo cáo chuyện này.
Lý Tử ở bên cạnh thì đang đổi mới Weibo, liên tục chú ý tới chuyện này.
Đúng lúc đó, một chiếc xe ở bên cạnh xảy ra va chạm, tài xế đánh tay lái lung tung, bên đường, có rất nhiều tiếng hô hoán vang lên.
Hoàng Hiểu Yến ngẩng đầu nhìn chiếc xe đang lao tới, sững sờ cả người, theo phản xạ kéo Lý Tử sang bên cạnh, kết quả hai người đều vấp ngã lăn một vòng.
“Rầm!” Chiếc xe tông vào vành đai xanh, phát ra tiếng động lớn.
Mà, vị trí của hai người bọn họ ở ngay cạnh bánh xe.
Hoàng Hiểu Yến vô thức liếc nhìn Lý Tử, phát hiện sắc mặt cô ấy cũng trắng bệch như tuyết, trái tim trong lồng nguc cũng muốn nhảy ra khỏi lồng nguc, bên tai như vang vọng một giọng nói: “Sắp tới tốt nhất nên hạn chế ra ngoài thì hơn.”
Cơ Thập Nhất nói đúng, từ đầu đến cuối đều không bỏ sót bất cứ gì.
- -----oOo------