Annette nghe hắn nói vậy cũng sững sờ, kể từ khi nàng nhặt được Ayatte trong cơn bão đó, nàng chưa bao giờ nghe hắn kể hay hỏi về cha mẹ thật của hắn cả. Annette hầu hết thời gian cũng ở bên cạnh hắn. Nàng chưa bao giờ thấy hắn có cha mẹ khác nào ngoài nàng cả.
Thế mà hôm nay Annette nghe hắn nói một cái tên rồi nhận hắn làm cha mình, làm sao nàng không bất ngờ được.
Annette nghi hoặc nhìn Ayatte hỏi: “Nam Vô Tâm, đó thật sự là cha của con.”
Ayatte cũng cười cười nói: “Chẳng phải mẹ nói ta sinh ra trong cơn bão sao, cha mẹ ta nghĩ có một mình mẹ, tên đó là ta bịa ra thôi.”
Annette nghe hắn cũng bớt nghi hoặc đi chút, bởi vì chính nàng tận mắt thấy và kết luận hắn được sinh ra từ tự nhiên, chính là không cha không mẹ.
“Được rồi, sau này ta bảo cha con là Nam Vô Tâm được chưa.” Annette cũng không hỏi thêm gì hắn.
“Vậy sáng nay con kiểm tra vòng 3 tốt chứ?” Annette lúc này nhìn huy hiệu học viện trên ngực của Ayatte rồi hỏi tiếp: “Con cùng đội với những ai nữa thế.”
Được Annette hỏi thăm đương nhiên Ayatte vui mừng trả lời: “Tốt, phi thường tốt, con trai mẹ cực kì mạnh mẽ luôn đấy.”
“Còn đội con chỉ có ba người thôi, con, Claudia tỷ tỷ và một tỷ tỷ khác nữa.”
Ayatte trả lời như thế Annette vui mừng gật đầu ôm hắn vào lòng rồi yêu thương nói: “Ta biết con vô cùng mạnh mẽ mà, với cả xem ra con rất có duyên với nữ nhân đây, đặc biệt là công chúa Claudia đó.”
“Haha, quá khen quá khen.” Ayatta sao không hiểu nàng đang trêu chọc hắn đâu, hắn cũng đã quen với nữ hài tử ăn dấm rồi nên cũng phải có cách đối phó mới.
“Xì, con mới 6 tuổi thôi đó.” Nhìn khuôn mặt vui cười đắc ý không thôi trên mặt Ayatte, Annette lần này phải chịu thua hắn rồi. Annette không hiểu sao nàng đang cảm giác được một cỗ nguy cơ vô hình đang cướp mất đứa con trai mình.
Cứ thế hai người đùa nhau qua lại bầu không khí đầy ấm ám và hạnh phúc.
Sau đó thời gian nhanh chóng trôi qua ba ngày. Trong thời gian này, Ayatte buổi sáng hết chạy bộ rồi đi chơi với Claudia và Farah, hắn cũng tiện luôn thời gian bồi dưỡng tĩnh cảm với hai nàng.
Đến chiều thì Annette về hắn và nàng lại nói chuyện vui cười với nhau, cuộc nếu có thế tươi đẹp mãi mãi như thế thì rất tốt. Nhưng cái gì đến thì sẽ đến, hôm nay là lễ khai giảng chào tân học viên của học viện Carano, buổi lễ được diễn ra trong hội trường.
Đến tham gia gồm các giáo viên trong bộ phận cấp cao của nhà trường, còn có các học viên khoá trước, Annette là một trong số đó. Và không thể thiếu được chính là những tân học viên của năm mới này.
Lúc này, phó viện trưởng của học viện Carano lên phá biểu, khi nhìn thấy người này, Ayatte giật mình, đây chẳng phải là ông lão gác cổng khi hắn đi vào tham gia tuyển sinh sao.
Đúng là như vậy, phó viện trưởng của học viện Carano, Turtlian sẽ lên tham gia bài phát biểu chính ngày hôm nay. Sau màn vỗ tay nồng nhiệt của học viên. Turtlian bước lên bục cao sau đó bắt đầu nói: “Xin giới thiệu với mọi người, ta là Turtlian, một trong những phó viện trưởng của học viện Carano này.”
“Hôm nay ta xin chào mừng 143 học viên mới đến với học viện, mà chúc các học viên một năm học mới thành công.”
“Sau khi vào học viện, các học viên mới sẽ được vào các lớp học khác nhau, chúng ta chia làm 5 lớp tất cả. Bao gồm: Lớp sơ cấp, lớp trung cấp, lớp cao cấp, lớp thiên tài và cuối cùng là lớp yêu nghiệt.”
“Lớp yêu nghiệt là lớp mới có trong năm học này, lớp chỉ gồm các thành viên sau: Farah, Ayatte, Thane Claudia và Allard Kalila. Lớp này sẽ được dạy bởi các giáo viên chuyên nghiệp nhất của học viện, ngoài ra còn được thường xuyên tiếp xúc 3 vị viện trưởng cao quý.”
“Tiếp theo là lớp thiên tài gồm: ...”
Sau đó là màn phân chia lớp dài đằng đẵng của phó viện trưởng, Ayatte cũng buốn ngủ không thôi, hai người bên cạnh hắn lúc này là Claudia và Farah. Đương nhiên hai nàng cũng đang rất nhàm chán và buồn ngủ.
Đột nhiên Farah lên tiếng: “Claudia, Ayatte các cậu có ấn tượng gì về người cùng lớp với chúng ta không?”
“Allard Kalila? Tớ không có ấn tượng lắm, nghe tên hình như là con gái thì phải.” Claudia đang trong cơn buồn ngủ cũng tỉnh táo lại nói.
Nghe hai người nói vậy, Ayatte ngồi ở giữa cùng cười cười nói: “Quan tâm làm gì, không ảnh hưởng đến chúng ta là được.”
“Ừm!” Hai nàng đồng thanh đáp.
Sau đó, mội người trong hàng ghế học viên khoá trước cũng đi lên phát biểu, đây là một người con gái xinh đẹp, mái tóc màu đỏ rực, trên làn xa trắng hồng, nhìn tổng thể xinh đẹp tuyệt mĩ. Trên trán nàng có có một nét cánh hoa mài đỏ làm khuôn mặt nàng càng thêm mĩ lệ.
Người mỹ nữ lúc này mặc bộ đồng phục của học viện, bên ngoài còn khoắc lên một chiếc áo choàng dài mỏng. Mỹ nữ có một bộ ngực rất lớn, bờ mông đẫy đà. Đúng kiểu khí chất ngự tỷ mà Ayatte hay đọc ở tiểu thuyết kiếp trước.
Khi mỹ nữ này bước lên, cái nam tử dưới quảng trường mắt đều sáng lên, bởi vì nàng quá xinh đẹp, Ayatta cũng phải cảm thán không thôi. Lúc này hắn quyết định mở Vũ trụ chi nhãn để nhìn nàng.
Vũ Trụ Chi Nhãn
-Đối tượng: Mạn Thiên
-Tuổi: 25
-Giới tính: Nữ
-Chủng tộc: Nhân tộc
-Hệ: Sát thủ
-Cảnh giới: Kim cương V 3 Sao
“Thật mạnh!” Xem xong thông tin này Ayatte nói trong lòng, đây là người mà hắn có thể nhìn thấu bằng vũ trụ chi nhãn mạnh nhất hắn từng gặp. Hắn nghĩ chắc chắn thân phận của Mạn Thiên này không tầm thường.
“Đại caaa!” Tiểu nha đầu Quân Nhi lúc này đột nhiên hiện lên nhìn hắn hét toáng lên làm hắn giật mình không thôi, may là không ai nghe thấy.
“Cái gì?” Hắn nghĩ nghĩ gì đó rồi hỏi, ngày thường con hàng này rất lãnh đạm, biểu hiện của nàng lúc này làm hắn nhớ tới một điều: ‘có đồ tốt’
Và hiển nhiên: “Đại ca ngươi may mắn a, không ngờ thấy được ở đây. Cô nàng Mạn Thiên đó là thể chất Âm Dương Linh Thể đó đại ca. Thể chất cũng chia các cấp bậc khác nhau như là Phàm thể, Linh thể, Thiên thể, Bá thể, Tiên thể, Thánh thể, Đạo thể, và cao nhất là Thần thể.” Quân Nhi hào hứng nói.
“Vậy có gì đâu, Linh thể thôi mà.” Khi đang nói thì bị Ayatte chen ngang, con hàng Quân Nhi nay bị làm sao không biết làm hắn tưởng có đồ tốt.
Quân Nhi lúc này mặc kệ hắn nói: “Đại ca ngươi nghe ta nói hết, Âm Dương Linh Thể là thể chất trợ giúp rất lớn trong việc song tu, cả hai người song tu với nhau đều có lợi. Có thể giúp nhau bù đắp những khuyết điểm của nhau.”
“Chưa dừng lại ở đó, Âm Dương Linh Thể còn có thể tiến hoá. Và Ma Thần huyết mạch của đại ca là một trong những thứ có thể làm việc này. Nếu đại ca làm việc chăm chỉ thì có thể giúp Mạn Thiên tiến thăng lên thành Âm Dương Thần Thể đấy, tiềm lực không thua Đại ca đâu.”
“Ngoài ra người sở hữu Âm Dương thể này còn sở hữu Âm Dương chi lực đấy Đại ca, nhưng Mạn Thiên chưa thức tỉnh thể chất này nên chưa có.”
“Hít!” Nghe xong Ayatte cũng hít một ngụm khí lạnh kinh ngạc, nếu đúng như lời nàng nói thì thể chất này quá bá đạo, chưa nói đến Âm Dương chi lực thế nào, riêng hai chữ Thần Thể cũng biểu hiện cho điều gì rồi. Chính là chí cao vô thượng trong số các thể chất.
Thảo nào mà nha đầu Quân Nhi này lúc nãy hét to như vậy. Ayatte lúc này hỏi nàng tiếp: “Vậy làm sao thức tỉnh, Mạn Thiên có biết nàng có thể chất đó không?”
Quân Nhi nghe thế trả lời hắn: “Nàng sẽ không, thể chất sẽ tự thức tỉnh khi nàng thất thân, ai song tu với nàng lần đầu tiên đó sẽ là người đầu tiên và duy nhất của nàng, nếu sau đó có ai khác không phải ngươi đầu tiên mà song tu với nàng, nàng sẽ chết ngay lập tức.”
“Phốc.”
Ayatte nghe Quân Nhi nói thế cũng phun ra một ngụm làm Claudia và Farah bên cạnh giật mình không thôi, hai người quay sang sang hỏi hắn: “Sao thế, Ayatte.”
Hắn cũng nhìn hai nàng liên tục lắc đầu nói: “Xin lỗi hai tỷ, không có gì ta bị nghẹn.”
Sau đó hắn cũng cảm thán không thôi về thể chất này của nàng. Có thể nói là rất thiệt thòi dành cho Mạn Thiên, nếu nàng phải thất thân với một tên lưu manh, hay cặn bã không ra gì, hoặc là người xấu, nàng sẽ phải sống khổ cả đời còn lại.
Thương cho cuộc đời của Mạn Thiên thế nên Ayatte quyết định sẽ gáng chịu trách nhiệm này cho nàng, ừ, là gánh chịu theo nghĩa gánh chịu. Hắn tin tưởng mình sẽ mang lại hành phúc cho nàng.