Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Ấy Là Để Sủng! ( Phần 3 )

Sau khi được quản gia nói rõ về những thứ ở ngôi nhà này, Bạch Doãn Chy lại là người có trí nhớ tốt, nói qua một lần cô đã hiểu rõ và nhớ ra.

" Vậy được rồi, tôi trở về nhà chính đây." Quản gia bảo.

" Nhà chính?" Cô ngơ ngác, chớp chớp mắt nhìn ông. Nhà chính? Nhà này chưa đủ to sao? Vậy nhà chính có phải rất to và bự hơn không?

" Ừ, nhà chính. Chúc cô làm việc vui vẻ." Quản gia cười trừ bảo, sau đó quay lưng rời đi,

Bạch Doãn Chy đứng ở cổng ngơ ngác lần nữa, thôi kệ đi, dù sao cũng là lần đầu làm việc ở đây, cô cũng không nên vào nhiều chuyện của người trong gia đình này.

Cô cũng chẳng biết chủ nhân là ai ở đây, quản gia bảo đến tối cô sẽ biết ai là chủ, thôi kệ, đợi đến tối vậy.

" Bây giờ mình phải đi làm việc, vì tiền mình phải cố gắng thôi." Bạch Doãn Chy cô vỗ ngực tự tin nói, cô đã chiến đấu với bốn năm đại học rồi, bây giờ đến lúc phải đi làm rồi.

Mặc dù công việc này không nằm trong ngành cô được học.

Cô lắc đầu thở dài, nói thì nói chứ...

Dọn dẹp hết căn biệt thự này là cả vấn đề đấy. Nhưng vì tiền mà, cô đành phải chịu thôi.

...

Dạ thị.

Dạ Phong Lệ im lặng nghe điện thoại, để quản gia cứ nói, bản thân không nói lời nào.

" Quản gia, tôi không cần giúp việc." Anh nói.

[ Cậu chủ, đây là mệnh lệnh từ phu nhân, tôi không dám làm trái đâu ]

" Được rồi, dù gì cũng không chịu được quá một đêm, tôi sẽ để mẹ tôi bỏ cuộc."

Nói xong anh cúp máy ngang, bỏ điện thoại xuống bàn. Anh không thích ai làm phiền, đặc biệt là có người ngoài xuất hiện trong chính ngôi nhà của anh.

...

Nhà chính Dạ gia.

" Phu nhân.." Quản gia cầm điện thoại, quay sang nhìn Dạ phu nhân.

" Nó lại cúp máy ngang à?" Bà thản nhiên hỏi, đứa con trai đầy tính cục súc này bà đã quá hiểu rồi, năm xưa không biết đứa nhỏ này học cái tính này của ai, bây giờ quả là khó dạy dỗ mà.

" V..Vâng." Quản gia đáp, ông bỏ điện thoại vào túi, đi đến rót trà cho Dạ phu nhân.

" Ông nghĩ người giúp việc lần này chịu được quá một đêm không?" Dạ phu nhân nhìn quản gia hỏi.

" Cái này..." Ông dè chừng, nói thì nói...

Đến cả Dạ phu nhân là mẹ ruôt của Dạ Phong Lệ cũng không chịu được tính của anh thì người ngoài làm sao chịu được đây? Huống gì lần này là một cô gái chân ướt chân ráo đi làm, bước vào đời một cách như con nai vàng ngơ ngác đâu chứ.

" Thôi được rồi, giúp việc lần này ra sao." Bà thở dài, hỏi.

" Tên là Bạch Doãn Chy,22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học. Lí do đến biệt thự đó xin việc vì muốn kiếm tiền, cô bé đó bảo đang gặp khó khăn."

Nghe vậy, bả bỏ tách trà trên tay xuống, nhìn quản gia.

" Hy vọng cô bé đó là trường hợp đặc biệt."

Quản gia nghe vậy liền đặt một dấu chấm hỏi thật lớn. Trường hợp đặc biệt? Liệu có chuyện đó xảy ra không chứ?

...

Năm giờ chiều.

Trải qua một ngày trời đầy mệt mỏi, cuối cùng cô cũng làm xong công việc mà quản gia đưa ra cho cô, đây là công việc cô phải làm hằng ngày và mai sau. Tuy hơi cực, nhưng bây giờ chỉ có việc này cô mới kiếm tiền ra thôi.

Quản gia cũng có bảo năm giờ chủ nhân ngôi nhà này sẽ trở về, cũng đã năm giờ rồi, cô cũng tò mò suốt buổi sáng chủ căn nhà này là người ra sao, nam hay nữ, tính tình như thế nào.

Thật háo hức mong đợi.

Tiếng xe bên ngoài vang lên, Bạch Doãn Chy vội bật dậy, cô chạy ra mở cổng.

Hình như...về rồi.

Chiếc xe lái vào trong, người trong xe có liếc nhìn Bạch Doãn Chy một cái, sau đó làm ngơ. Cô cũng vội đóng cửa, đi theo chiếc xe đó.

Dạ Phong Lệ bước xuống xe, Dạ Tâm cũng đẩy cửa đi ra. Trước mặt cô bây giờ là một lớn một nhỏ.

Một người đàn ông có dung mạo hết sức đẹp trai và một đứa bé rất dễ thương, nhưng...

Cái nhìn đặt lên người cô không mấy thiện cảm mấy.

" Chào..chào anh.."

" Tôi là giúp việc mới." Bạch Doãn Chy nở nụ cười cố gắng, sao từ lúc hai người này bước xuống xe, cô thấy bầu không khí nó không mấy vui vẻ vậy nhỉ?

Dạ Phong Lệ làm ngơ cả lời chào của cô, anh cúi xuống bế lấy Dạ Tâm lên, cả hai lướt qua cô như không thấy gì.

"Ba, lại có giúp việc mới sao?" Dạ Tâm hỏi.

" Bà nội con vẫn chưa bỏ cuộc." Anh đáp.

" Ba nghĩ cô gái đó sẽ ở được bao lâu?"Dạ Tâm tò mò hỏi, đưa tay ôm lấy cổ anh.

" Chắc lại như cũ, một đêm thôi." Dạ Phong Lệ hờ hững đáp, anh đưa Dạ Tâm về phòng.

Vừa bước vào phòng khách, anh khá bất ngờ khi mọi thứ còn sạch sẽ hơn hằng ngày, hình như cũng có mùi thơm nhẹ thoang thoảng trong nhà, điều này khiến anh khá bất ngờ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận