Lúc quay lại thành phố B, Triển Nha cảm giác như mình trở về bốn năm trước
"Tiểu Nha!" cô nghe tiếng gọi vừa quay người đã thấy Đường Tiểu Tịch ở phía xa vẫy tay gọi cô, Triển Nha nhanh chóng xách đồ tới chỗ cô nàng
"Thế nào, lâu rồi không quay lại, cậu có cảm giác gì không?" nghe Đường Tiểu tịch hỏi cô có chút trầm tư
Triển Nha lắc đầu, cảm xúc thật sự rất nhiều, kỷ niệm của cô ở đây đều gắn với Đặng Tâm minh. Lúc Đường Tiểu Tịch lái xe qua con đường, cô nhìn thấy tiệm net quen thuộc, Lạc Mộng Thanh vẫn đông người, cô ngẩn ngơ một chút, khi đó tới đây tung hoành lại bị Đặng Tâm Minh bắt tại trận, rất mất mặt, lúc đó cô đã đi theo phía sau anh như một cái đuôi nhỏ...
"Tiểu Nha, mai tớ không có việc gì, để tớ đưa cậu đi phỏng vấn."
Cô nhìn cô nàng
"Như thế có..."
"Không phiền." cô nàng trực tiếp đánh gãy lời cô
Triển Nha nhìn ra ngoài hơi mỉm cười, Đường Tiểu Tịch trước giờ đều luôn rất tốt với cô
"Vậy cảm ơn cậu nhé Tiểu Tịch."
Đường Tiểu Tịch không nhịn được mà thở dài
"Cố Tịch Nam đã nhờ vả thế, tớ có thể không tốt sao."
Triển Nha "..."
"Thực ra cậu cũng đừng nghĩ quá nhiều, nếu nghĩ cũng hãy nghĩ về họ Cố một chút, tớ thấy hai người thực sự rất hợp nhau."
Triển Nha hít sâu một hơi, Tiểu Tịch à, cô muốn giải thích cho cô nàng hiểu, cô hiện tại không tính tới việc yêu đương...
Đường Tiểu Tịch đã sớm dọn ra ở riêng, uống một hơi hết cốc nước, cô nàng không khỏi nhìn cô bằng ánh mắt "rốt cuộc cậu bị bỏ khát bao lâu rồi"
Cô nàng cũng không giỏi nấu ăn, hình như thường ngày đều gọi đồ ăn hoặc ra ngoài ăn, cô tiểu thư này trong tủ lạnh cũng kh có gì để nấu, ngoài mì gói và đồ ăn vặt ra thật sự không có gì có thể ăn được, à còn có mấy chai rượu trên tủ. Triển Nha quả thực muốn tự mình nấu ăn cho cô nàng mà cũng không có cơ hội, không còn cách nào cô đành lăn vào bếp nấu mì, may mà trong tủ lạnh còn có mấy quả trứng gà, Triển Nha thực sự rất muốn thở dài...
"Tiểu Nha, cậu nói với Cố Tịch Nam cậu quay về thành phố B chưa đấy?"
"Tớ chưa nói."
"A... vậy chẳng phải xem cậu ta không quan trọng sao!"
Triển Nha "..."
Trời bên ngoài tối từ lâu, hai người cùng nhau ăn mì, xem phim tám chuyện một lúc cũng đã khuya. Lúc cô bạn còn chăm sóc da 7749 bước còn Triển Nha đã lên giường nhắm mắt lại, cố thật sự cảm thấy hơi mệt, cứ thế một lúc liền chìm vào giấc mộng...
...
"Tớ mang đôi giày thể thao màu trắng kia được không?" Triển Nha nhìn giày cao gót màu đen có chút không can tâm, trước giờ cô vốn không quen đi giày cao như vậy, thực ra cũng chỉ 3-5cm
Đường Tiểu Tịch nhìn cô lấy tay xoa trán
"Đôi giày này chỉ cao 5cm, không ngã cậu được đâu, đi phỏng vấn phải ra dáng vào cho tớ."
Triển Nha ủ rủ đi giày vào, ngay cả trang phục đi phỏng vấn cũng là Đường Tiểu Tịch chọn cho cô, còn giúp cô trang điểm nhẹ. Cô nàng nhìn cô không khỏi cảm khái
"Xinh đẹp như vậy khó trách vì sao Đặng Tâm Minh trước kia mê mẩn cậu đến thế."
Triển Nha cắn môi không nói gì, Đường Tiểu Tịch cũng biết mình hơi lỡ lời liền nắm tay cô ra phía xe
"Đưa Tiểu Nha đi phóng vấn thôi."
Đặng Thị là tòa nhà cao nhất ở thành phố này, ngoài ra trong nước còn rất nhiều chi nhánh khác, Triển Nha chỉ cảm thấy lòng mình hiện tại có chút xáo động, cô thật sự đã ở gần anh đến thế...
...