Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Dâu Thế Thân Hoa Phù Dung Từ Ngưng Viên Full

Chương 127 Giám đốc tài chính của TG Fintech

Thu Nhi nghe Phù Dung nói như vậy thì khẽ yên tâm mà ngồi lại vị trí của mình. Xe chạy đi một đoạn nhỏ, cô gái lại không kìm được sự tò mò mà quay sang Phù Dung.

“Khi nãy vì sao chị không cho em vào phòng họp cổ đông với chị?”

“Vẫn chưa đến lúc, đợt họp sau thì em nhất định sẽ phải tham gia rồi. Chị muốn em ngồi vào vị trí tổng giám đốc của TG Fintech”, Phù Dung trầm giọng mà nói. Đây là sự sắp xếp mà cô muốn thấy.

“Em?”, Thu Nhi nghe Phù Dung nói xong thì trợn to mắt, chỉ tay về phía mình, “Chị nói là em á? Không thể nào?”

“Sao lại không thể? Em là giám đốc tài chính của TF Fintech. Hiện tại được cổ đông tín nhiệm mà bầu lên, ai có thể nói gì em chứ?”

Phù Dung cảm thấy buồn cười. Cô bé kế toán nhỏ bé năm nào, giờ đã trở thành một vị giám đốc ủy quyền rồi, vậy mà vẫn không thể bỏ đi cái tính con nít của mình.

“Em…”, Thu Nhi ngập ngừng, có chút không muốn, “Sao chị không làm đi ạ. Em sợ đối diện với Từ tổng lắm. Hu hu.”

“Anh ta có gì mà sợ? Chờ đến lúc em làm tổng giám đốc rồi, có khi em sai ngược lại anh ta còn được mà. Huống hồ còn có chị ở đây. Yên tâm đi.”

Phù Dung khẽ vỗ nhẹ trên đầu của Thu Nhi, giọng nói ấm áp như đang an ủi một đứa em gái.

“Vậy em nghe lời chị.”

Thu Nhi được Phù Dung dỗ dành lập tức vui vẻ mà nhào tới ôm cô, miệng cười khúc khích:

“Hi hi, sai bảo Từ tổng á? Vừa nghĩ đến đã cảm thấy kích thích rồi. Em sẽ bắt anh ta đi rót nước cho em, như thế có được không nhỉ?”

“Được”, Phù Dung nghe câu nói ngây thơ của Thu Nhi, không nhịn được mà bật cười, rồi đẩy nhẹ vai cô bé:

“Mà ngồi dậy đi, bốn năm rồi không gặp em vẫn bám người như cũ là sao nhỉ?”

“Không dậy”, Thu Nhi vẫn bám cứng ngắt trên người Phù Dung, “Chị đừng đẩy em. Cho em ôm một chút đi. Bốn năm nay chị không biết em đã mong chờ được gặp chị thế nào đâu. Thế mà Mạc Tử Thâm lại cứ không chịu cho em gặp, anh ta…”

Thu Nhi đang hào hứng muốn mắng chửi Mạc Tử Thâm, nhưng đột nhiên lại ngừng lại. Không gian trong xe lập tức trùng xuống. Thu Nhi tự trách, cô lại nói sai rồi, tự dưng lại nhắc đến Mạc Tử Thâm làm gì không biết.

“Em xin lỗi.”

Thu Nhi buông Phù Dung ra, ngồi một bên cúi đầu buồn bã. Cô biết hiện tại không nên nhắc Mạc Tử Thâm trước mặt Phù Dung, sẽ khiến chị ấy buồn.

“Không sao”, Phù Dung sao không hiểu được suy nghĩ của Thu Nhi cơ chứ, cô khẽ mỉm cười an ủi:

“Chị không sao đâu. Mạc Tử Thâm chắc chắn sẽ quay về. Chị tin là như vậy.”

Thu Nhi len lén liếc mắt lên nhìn Phù Dung, thấy vẻ mặt của cô nàng bình thường thì mới dám ngẩng đầu lên mà nói chuyện tiếp.

“Thật ra nếu chị không đột nhiên đến tìm em. Em cũng chẳng biết Mạc Tử Thâm đã xảy ra chuyện.”

“Ừ, nếu không phải chị vô tình tìm thấy được thông tin, chị cũng chắc biết được em và Mạc Tử Thâm bao năm nay vẫn liên lạc với nhau đâu. Hai người giấu diếm cũng kỹ quá đấy.”

Phù Dung thầm than, Mạc Tử Thâm đúng là lao tâm khổ tứ vì cô. Anh muốn có cắt đứt với những gì trong quá khứ, không muốn khiến cô buồn. Điều này Phù Dung vẫn luôn biết, nhưng đúng là cô không ngờ được chuyện Thu Nhi lại biết sự thật của cái năm đó. Bốn năm nay Thu Nhi đều biết Nhạc Thanh Dao quay trở lại không phải là người chị của cô năm nào. Cũng chính Thu Nhi là người cung cấp thông tin ở trong nước và TG Fintech cho Mạc Tử Thâm khi ở bên Ý. Hai người luôn giữ liên lạc với nhau, chỉ có điều Phù Dung không hề hay biết.

Lần ghé thăm nhà của Mạc Tử Thâm hôm trước, Phù Dung mới vô tình phát hiện ra tập hồ sơ trong két sắt, biết được việc Thu Nhi là người luôn làm việc theo lệnh của Mạc Tử Thâm. Những cổ phần TG Fintech mà Mạc Tử Thâm có được, công lớn đều thuộc về Thu Nhi.

Một ngày trước khi cuộc họp cổ đông xảy ra, Phù Dung đã bí mật đến gặp Thu Nhi. Năm phần trăm mới có được đáng lẽ là của bố Thu Nhi, nhưng cô nàng đã khóc lóc van xin để bố cô bán cho Phù Dung cho bằng được. Vì vậy mà trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, Phù Dung từ mười lăm phần trăm cổ phần đã thành hai mươi phần trăm cổ phần như hôm nay. Phù Dung rất biết ơn cô nhóc này, cả bốn năm trước, hay bây giờ đều là như vậy.

“Cái này chị phải mắng Mạc Tử Thâm ấy. Hu hu, chị không biết anh ấy đàn áp em như thế nào đâu.”

Thu Nhi vội vàng khóc lớn mà thanh minh. Cô rất nhớ Phù Dung, lúc nào cũng muốn gặp lại người chị này. Nhưng Mạc Tử Thâm bảo là như thế sẽ không tốt cho Phù Dung nên cô chỉ đành nghe theo.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận