Ngô Mai gật đầu: “Vậy thì đi thôi ạ.”
Khác với ở núi gần thôn Tiểu Cương, núi của thôn Tiểu Kiều không cao, nhưng mà nó lại vô cùng gập ghềnh, không ít băng đã tan, có một số cỏ dại mọc lên xung quanh, Ngô Mai đang nhìn ngó xung quanh.
Mẹ Trần cảm thấy không đành lòng: “Trước đây lúc cha Kiến Hoa ở nhà và cho đến bây giờ mẹ cũng không có làm qua những chuyện này, đều là nó đi ra ngoài giúp mẹ đốn chặt củi, hoặc là đưa tiền để mẹ đến đại phòng ăn cơm.”
Mẹ Trần nói những lời này khiến cho Ngô Mai có chút hiếu kỳ: “Mẹ, hóa ra cha chồng đối xử với mẹ tốt như vậy sao? Mẹ là con gái nhà nông sao? Sao những chuyện này lại không làm vậy ạ?”
“Mẹ không phải là con gái nhà nông, cha của mẹ là cử nhân trong năm Tuyên Thống, lúc nhỏ mẹ còn đi học tư thục mấy năm, chỉ có điều mẹ luôn được nuông chiều lại không muốn trời đông giá rét đi đọc sách, nên mới coi như vậy thôi…”
Lúc mẹ Trần nói những lời này, khóe miệng của bà còn ngậm ý cười, Ngô Mai nghĩ đây có lẽ là khoảnh khắc vui vẻ nhất trong cuộc đời của bà, là thiên kim của gia đình giàu có, trước hộ sau ủng, sau đó mặc dù gia đình suy tàn cũng được gả cho cha của Trần Kiến Hoa thanh niên đầy hứa hẹn, cha Trần lại yêu thương bà bằng mọi cách, lúc bà còn trẻ chắc hẳn rất hưởng phúc.
Chỉ tiếc cha Trần vừa chết thì ngày tháng của bà liền khổ sở.
Trong lúc mẹ Trần nói chuyện, Ngô Mai nhìn thấy một con gà rừng, cô lén nhặt một viên đá rất nhanh đã chọi về phía con gà rừng kia, con gà rừng kêu rên ngay tại chỗ.
Sau khi nhặt được khung của mình xong, cô lại săn được một con ngốc hươu bào, sau đó thì không có gì nữa.
Mẹ Trần sợ con dâu xảy ra chuyện gì nên liên tục thúc giục cô, cô cũng đành phải ngoan ngoãn quay lại.
Có một con hươu bào và một con gà rừng, vì vậy đêm đó Ngô Mai phân giết xong rồi treo chúng lên, ướp gia vị đầy đủ, ban đêm cô cùng với mẹ Trần hai người ăn nửa con gà.
Gà rừng rất dai, tuy rằng không thể ăn nhưng mà canh thịt húp rất ngon, sau khi mẹ Trần húp xong, sắc mặt cũng hồng lên không ít.
Ở trong thôn Tiểu Cương không thể giấu được người khác cái gì, nhưng trong thôn Tiểu Kiều thì khác, nhà Trần Kiến Hoa một mình một cõi, mẹ chồng nàng dâu hai người dùng rổ lớn che đậy kín đồ vật, người bên ngoài căn bản là không nhìn thấy.
Bởi vì có thai nên Ngô Mai cũng bắt đầu chú ý hơn, cô ngoại trừ nấu cơm ra thì những lúc khác đều nằm ườn lên trên giường không làm quần áo thì chính là tìm thanh niên tri thức để mượn sách đọc.