Editor: Yuee
Beta: Mỡ Mỡ
"Vương Tiểu Thì, nghề nghiệp y tá, năm nay 22 tuổi, độc thân không có bạn trai, tình trạng tài chính bình thường không thiếu nợ. Vương Tiểu Thì còn có một em trai, hiện tại đang học cao trung. Theo lời nói của đồng nghiệp, Vương Tiểu Thì tính cách hướng ngoại, tình trạng xã giao có chút hỗn loạn, sau khi tan làm thường thích đi những chỗ ăn chơi."
"Châu Tiêu, là kỹ sư nhà máy mỹ phẩm, năm nay 29 tuổi, hộ khẩu nơi khác, đã có bạn trai, hai người này sống cùng nhau, lúc Châu Tiêu xảy ra chuyện, bạn trai cô ta vừa vặn đi công tác ở nơi khác. Tình hình tài chính bình thường, nhà mẹ Chu Tiêu giàu có, cha Chu có một công ty có tiếng tại địa phương, theo như Trương Đào bạn của Châu Tiêu kể lại, Châu Tiêu là một người không thích xã giao, tan làm liền về nhà xem phim đọc sách"
Tại cuộc họp thảo luận, Tiểu Chu đưa tư liệu về hai người bị hại cho mọi người đọc xong, tất cả mọi người đều trầm mặc, cả hai người bị hại đều không có chung mạng lưới liên hệ, căn bản có thể khẳng định hai người này không quen biết. Tính cách và quan hệ gia đình cũng không có điểm gì chung.
Pháp y giám định, hung thủ sát hại hai nạn nhân có lẽ là cùng một người. Căn cứ vào nguyên nhân cái chết của người bị hại có thể phán đoán hung thủ là nam giới.
Động cơ gây án của hung thủ là gì? Rốt cuộc nguyên nhân là gì mà khiến hắn ta lựa chọn hai nạn nhân hoàn toàn không có điểm chung mà hạ thủ?
Người bị hại đều là một đao xuyên tim và bị rạch cổ họng, thủ pháp gây án của hung thủ tương đối tàn nhẫn.
Sau khi hai người chết, đều bị treo lên Thập Tự Giá.
Theo như điều tra, Vương Tiểu Thì và Châu Tiêu đều không phải người theo đạo, không có tín ngưỡng đặc thù
Vậy thì Thập Tự Giá này là đại biểu cho ý nghĩa gì?
"Đại Dũng có biện pháp nào không?" Đại đội trưởng đội hình sự số 2, Tô Quần hỏi. Ông ta đã làm cảnh sát gần 30 năm rồi, lão cảnh sát hình sự rồi, xử lý qua các vụ án lớn nhỏ nhưng gặp phải vụ án liên quan đến sát thủ liên hoàn thì không nhiều.
Ngày còn trẻ từng gặp qua một số, đến hiện tại vẫn còn chưa phá được, những vụ án năm đó hiện tại còn được để trong phòng hồ sơ.
Đơn giản chỉ là án giết người, căn bản trong mạng lưới của người bị sát hại vẫn có manh mối để điều tra.
Mà dạng án giết người liên hoàn này, hung thủ và người bị hại căn bản đều không liên quan, bọn chúng lựa chọn đối tượng có lẽ là do bóng ma trở ngại tâm lý, không ai biết được điểm kích động " giới hạn" của bọn chúng rốt cuộc là gì?
Hơn nữa những tên tội phạm này, đại đa số đều mang tâm lý biến thái.
Nếu như hung thủ tâm tính trầm ổn, làm việc cẩn thận, trừ phi bọn chúng gây án bị bắt tại chỗ, có người tận mắt chứng kiến, nếu không liền giống như tìm một hạt cát giữa sa mạc, độ khó sẽ tương đối cao.
Trình Gia Dũng cũng là lần đầu tiên gặp phải vụ án giết người liên hoàn, sớm đã biết vụ án này khó tìm và bắt giữ hung thủ, tâm lý háo thắng khiến bản thân đối với bản án này tương đối chú ý. ngôn tình hoàn
Thức cả đêm chỉnh lý hồ sơ người bị hại, hiện tại tinh thần vẫn phấn khởi, một chút cũng không buồn ngủ.
" Tô đội, tôi cảm thấy việc Thập Tự Giá treo người bị hại là mang biểu tượng ý nghĩ nào đó đối với hung thủ, không bằng chúng ta liền từ" nó" bắt tay vào điều tra."
"Tốt, hai vụ án giết người hợp nhất điều tra, từ đây cậu toàn quyền chịu trách nhiệm, nếu cần nhân lực, bất cứ lúc nào cũng có thể xin"
Giao vụ án cho Trình Gia Dũng, Chu Quân rất an tâm.
Trình Gia Dũng tuy rằng trẻ tuổi nhưng kể cả tư duy và kinh nghiệm điều tra phá án đều không thua kém cảnh sát hình sự lâu năm.
Làm cảnh sát hơn năm năm, đã được đề bạt lên làm trung đội trưởng, mấy vụ án đều được giải quyết, làm tinh thần mấy người trong đội nâng cao không biết bao nhiêu.
Hậu sinh khả úy, vụ án tuy rằng phức tạp, nhưng Chu Quân đối với Trình Gia Dũng vẫn rất có lòng tin.
" Dũng ca, một lát nữa chuẩn bị đi đâu?"
Cuộc họp vừa kết thúc, Trương Mộ Đồng cùng Trình Gia Dũng liền ra phía sau hỏi thăm, Trương Mộ Đồng vốn là "binh thiếu gia", khó có lúc nhiệt tình tham gia điều tra án.
" Tôi chuẩn bị đi xem báo cáo về Thập Tự Giá ở bên tổ giám định"
" Được được được, em hiện tại liền đi chuẩn bị"
Trình Gia Dũng liếc Trương Mộ Đồng một cái, nhịn không được cảm thán, tiểu tử này không phải là mặt trời mọc đằng tây đi?!
Ba của Trương Mộ Đồng là phó cục trưởng cục công an tỉnh, nổi tiếng là một vị lãnh đạo ồn ào.
Tuy rằng cậu ấy lười biếng thành tính, cũng không ai nói gì, đại đội trưởng Tô Quần cùng cậu ấy nói chuyện cũng là khách khách khí khí.
Trình Gia Dũng cũng là cảnh đội duy nhất có thể" lay động" Trương Mộ Đồng làm việc, lần này tích cực tham gia như vậy đúng là lần đầu tiên trong đời.
Trình Gia Dũng đảo mắt một vòng, nghĩ đến Trương Mộ Đồng trong lòng lập tức có tính toán, có dụng ý khác,đi bộ phận giám định có thể gặp Tiêu Tiêu, cũng khó trách tiểu tử này tích cực như vậy.
" Tiểu tử này còn không từ bỏ đi" Trình Gia Dũng trêu ghẹo hỏi
" Em còn chưa bắt đầu theo đuổi đâu, làm sao lại từ bỏ rồi?"
" Nghĩ tốt rồi chứ, với cái tính cách này tôi sợ đến lúc đó cậu chống đỡ không được"
Trương Mộ Đồng chỉ là bị vẻ bề ngoài xinh đẹp đơn thuần của Tiêu Tiêu hấp dẫn, còn về phần Trình Gia Dũng, nói về cái tính cách " quái" kia của cô ấy, Trình Gia Dũng vẫn có chút kiêng kị.
Nghe Trình Gia Dũng nói về mấy việc làm quái dị của Tiêu Tiêu, Trương Mộ Đồng trong lòng cũng có chút kiêng kị.
Cậu từ bé gan nhỏ, ba cậu lại " không trâu bắt chó đi cày" ép cậu làm cảnh sát.
Với tính cách này, vẫn rất khó thay đổi. Cậu ấy trên miệng vẫn cố gắng cười, nhưng trong lòng đối với những thứ " yêu ma quỷ quái" không khoa học vẫn còn e ngại đấy.
" Dũng... Dũng ca, anh đừng có nói đùa, cô gái tốt như vậy, như thế nào đến miệng anh liền thay đổi rồi."
Trình Gia Dũng trên miệng cười cười, vỗ bả vai Trương Mộ Đồng một cái, nói:" thực sự không sợ, vậy liền đi thôi"
Lúc Trình Gia Dũng và Trương Mộ Đồng đến lấy báo cáo, Tiêu Tiêu đang bận rộn sửa sang lại những di vật mà cô đi vòng quanh thu thập trở về.
Rất kỳ quái, cô hầu như rất nhanh đã chuyển đồ vật nhà Châu Tiêu về đây, nhưng không có một đồ vật nào cô ấy thích, Châu Tiêu hình như không muốn cùng cô " nói chuyện"
Tiêu Tiêu thích thu thập những vật kỳ lạ, đem đến cho đồng nghiệp không ít bất tiện, văn phòng vốn dĩ không lớn, chỗ để đặt vật chứng cũng có hạn, huống chi như Tiêu Tiêu cầm về những đồ vật không có tác dụng gì.
Các đồng nghiệp đều đã nói qua với chủ nhiệm, nhưng chủ nhiệm Chu Vũ dường như đặc biệt chiếu cố Tiêu Tiêu.
Đối với việc làm" đặc thù " của cô ấy, chưa từng ngăn cản,hơn nữa còn rất ủng hộ.
Tất cả vật chứng Tiêu Tiêu mang về báo cáo, Chu Vũ đều sảng khoái ký tên.
Vì tận lực tránh mang phiền toái đến cho đồng nghiệp, mỗi lần Tiêu Tiêu thu thập về những đồ vật giống như " đồ bỏ đi", có thể mang về nhà cô sẽ cố gắng hết sức mang về. Khẳng định lúc cô không thể cùng " bạn bè" liên lạc, cô sẽ để vật về nguyên chủ,mang đồ vật trả lại cho chủ nhân.
Trình Gia Dũng và Trương Mộ Đồng đã đứng sau lưng Tiêu Tiêu thật lâu rồi, cô vẫn chuyên tâm mà lau sạch vật chứng, căn bản không có phát hiện đằng sau cô có hai người sống.
Trình Gia Dũng ho vài tiếng, Tiêu Tiêu tựa như không nghe tiếng, đầu cũng không thèm quay lại.
Trình Gia Dũng trong lòng thầm nghĩ, " Đây mới là thực sự không quan tâm đến chuyện bên ngoài, sống trong thế giới của mình rồi"
'' TIÊU TIÊU"
Trình Gia Dũng gần như dùng âm lượng lớn nhất, chính mình cũng có cảm giác hơi khoa trương, đem ánh mắt của những đồng nghiệp khác đều hướng đến.
Tiêu Tiêu mới chậm rì quay đầu lại nhìn anh một cái, cái dáng điệu này cực kỳ giống con lười, hành động chậm chạp làm cho trong lòng Trình Gia Dũng như có một mồi lửa.
" Có chuyện gì?"
Âm thanh của Tiêu Tiêu lười biếng, không chút vội vã.
Trình Gia Dũng không nhịn được hít một hơi sâu, biết rõ gấp cũng vô dụng. Bản thân anh có một cái ưu điểm, đó là năng lực thích ứng mạnh mẽ, loại người như nào thì đối đãi như thế.
Anh đồng dạng không nhanh không chậm mà trả lời Tiêu Tiêu:" Báo cáo giám định của Vương Tiểu Thì cùng Chu Tiêu, đồng nghiệp của cô nói cô đang sửa sang lại"
" Tôi hiện tại vẫn chưa làm xong!"
" Cái gì?"
Trình Gia Dũng đơn giản sẽ không tùy tiện mà hấp tấp, trừ phi nhịn không được:" Cái này đã hơn một tuần rồi, bình thường sớm nên báo cáo lại rồi"
Trong lòng Trình Gia Dũng đã sớm mắng cô một vạn lần rồi, với cái tính cách này của Tiêu Tiêu như thế nào có thể vào đây? Người chết cũng bị làm cho tức giận đến sống lại!
" Trên Thập Tự Giá còn một số thứ không rõ ràng, tôi còn phải kiểm tra xem đó là thứ gì"
Một câu nói của Tiêu Tiêu liền đem hai người Trình Gia Dũng thành công đuổi đi rồi. Vốn định trước tiên đưa bản báo cáo đang có cầm đến tay, đáng tiếc chủ nhiệm cũng ủng hộ Tiêu Tiêu, đợi bản báo cáo hoàn thành mới giao cho bên cảnh sát.
Uổng công một buổi sáng đi lại, cái gì cũng không lấy được, Trình Gia Dũng nghẹn một bụng tức giận, chịu đựng miệng tùy thời điểm có thể nói tục.
" Tiêu Tiêu nói cũng không sai, bọn họ làm giám định dù sao làm cẩn thận mới tốt"
Trình Gia Dũng đã nghẹn rồi, Trương Mộ Đồng còn " hướng cùi chỏ ra ngoài " nữa.
Không thể nhìn thái độ trọng sắc khinh bạn của Trương Mộ Đồng, Trình Gia Dũng không nhịn được nói một câu:"Nếu cô ấy kiểm tra 8 năm không ra kia là vật gì, chả nhẽ chúng ta cũng 8 năm không lấy báo cáo ư? Phân tích rõ ràng vấn đề, lại nói những thứ vật chất kia có lẽ không trợ giúp cho việc phá án thì làm sao đây!"
Trương Mộ Đồng bĩu môi rồi không còn từ gì để nói, ba mẹ kiên cường, bản thân cậu ấy luôn không có chủ kiến, quan điểm của người khác dù sao vẫn là ảnh hưởng đến cậu ấy
" Dũng ca, vậy bây giờ chúng ta phải làm như thế nào?" Trương Mộ Đồng hỏi.
Trình Gia Dũng nâng cằm lên suy nghĩ một lát, mới nói:" Mục tiêu của hung thủ là phụ nữ trẻ tuổi, Tôi chung quy vẫn cảm thấy đối với màu hồng phấn có chút liên hệ, chúng ta lại đi tìm bạn trai của Châu Tiêu hỏi xem sao, có lẽ sẽ có phát hiện mới."
Trình Gia Dũng trước tiên đi đến công ty của bạn trai Châu Tiêu,Trương Đào, đồng nghiệp nói sau khi bạn gái xảy ra chuyện, anh ta cũng không có đến công ty làm việc.
Thi thể của Châu Tiêu đã nhận về rồi, theo lý thuyết đám tang cũng đã xong, lẽ nào Trương Đào vẫn chưa hồi phục sau việc này?
Trình Gia Dũng có thể hiểu cho Trương Đào, nếu hai người tình cảm ổn định, đột nhiên nhà gái chết một cách oan uổng, ai cũng sẽ thương tâm chán chường một đoạn thời gian.
Trình Gia Dũng lái xe đến chỗ ở của Trương Đào, cách nhà anh ta hai con đường, Trương Mộ Đồng trông thấy Trương Đào xách vali hành lý đi về phía trạm xe buýt.
" Anh ta chuẩn bị đi du lịch giải sầu sao?" Trương Mộ Đồng tự nhủ.
Trình Gia Dũng dừng xe ở ven đường, hai người chuẩn bị đi đến hỏi kết quả.
Anh đóng cửa xe, còn chưa ngẩng đầu, đã bị âm thanh bén nhọn của Trương Mộ Đồng làm cho giật mình, "Dũng ca, anh mau nhìn xem"
Trình Gia Dũng thuận theo ánh mắt của Trương Mộ Đồng nhìn qua, vừa vặn trông thấy Trương Đào cùng một người phụ nữ đứng ở ven đường nói chuyện phiếm, hai người cười cười nói nói còn ôm một cái, xem ra quan hệ không tệ.
Người phụ nữ kia còn rất tự nhiên kéo cánh tay Trương Đào lại, rúc đầu vào đầu vai Trương Đào, loại hành động này tuyệt đối không phải là bạn bè bình thường có thể làm.
Trương Mộ Đồng dường như nhận ra thông tin quan trọng, kích động như một đứa bé, hưng phấn mà nhảy chân lên, liên tục đập vào bả vai Trình Gia Dũng.
Trình Gia Dũng từ xa nhìn hai người, thầm nghĩ:"Người bạn trai này của Châu Tiêu, là lúc nên tìm anh ta trò chuyện cho tốt rồi!"