Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có Lẽ Tôi Không Còn Là Người Nữa

Phó Tinh Ngân vẫn chưa trở về, Bạc Hoài còn có công việc phải làm, không có ai ở cùng Giang Tứ, Bạc Hoài không yên tâm để cậu về nhà một mình cho nên tạm thời để cậu ở trong căn cứ, nếu như cần gì thì sẽ có người mang đến cho cậu.

Phó cục trưởng Đường thưởng 3 viên Linh Nguyên, Giang Tứ vui vẻ quá chừng cầm về ký túc xá tạm thời, chờ đến khi cậu hấp thu những viên Linh Nguyên này là có thể vẽ ra những linh hồn thú cưng siêu cấp lợi hại rồi.

Giang Tứ vừa về đến ký túc xá thì Bạch Ngộ tới đây, hắn đưa cho cậu một chiếc hộp lớn.

Giang Tứ nhận lấy, "Bên trong có gì vậy?"

Bạch Ngộ: "Mở ra nhìn xem đi."

Giang Tứ mở hộp ra, đôi mắt lập tức trợn tròn, trong hộp vậy mà là 7 viên Linh Nguyên!

Giang Tứ nhanh chóng ôm hộp trong lòng, sợ bị rớt, "Sao, sao nhiều Linh Nguyên như vậy? Cho ai?"

Bạch Ngộ cười nói: "Cho cậu đó."

Giang Tứ sốc óc luôn rồi, "Thưởng, thưởng cho tôi 10 viên Linh Nguyên luôn sao?!"

Bạch Ngộ: "Ba viên của phó cục trưởng Đường là của Cục quản lý quỷ dị khen thưởng, còn 7 viên này là đội trưởng Bạc cho cậu, giúp cậu nâng cao thực lực, chỉ khi cậu đủ mạnh thì anh ấy mới có thể yên tâm về sự an toàn của cậu một chút."

Bạc Hoài trở thành Linh Giả nhiều năm như vậy, đã làm rất nhiều nhiệm vụ, giá trị cống hiến của hắn cao đến mức ai nấy cũng phải hâm mộ, mấy năm qua hắn cũng thường xuyên đổi một ít vật tư, tự mình chế tác một số thứ, nhưng chưa từng đổi Linh Nguyên, lần này lập tức đổi 7 viên, báo hại nơi trao đổi tưởng Bạc Hoài xảy ra chuyện gì, ngay cả phó cục trưởng Đường cũng bị kinh động, khi biết được hắn đổi cho Giang Tứ, phó cục trưởng Đường lầm tưởng rằng Bạc Hoài đưa ra đại lễ như vậy là để xoát độ hảo cảm cho Cục quản lý quỷ dị, ông thân là phó cục trưởng cũng không thể không làm gì, vì thế âm thầm đổi 2 viên Linh Nguyên để khen thưởng thành 3 viên, cho nó tròn.

Giang Tứ mím mím môi, ôm chặt hộp, "Anh có biết vì sao Bạc Hoài không cần Linh Nguyên để nâng cao giá trị tinh thần không?"

Cậu nhớ chính miệng Bạc Hoài đã nói hắn không cần Linh Nguyên để nâng cao giá trị tinh thần, còn về phần nguyên nhân thì hắn không nói.

Bạch Ngộ nở nụ cười, đây vẫn là lần đầu tiên Giang Tứ chủ động hỏi hắn về chuyện của Bạc Hoài, là một trợ thủ, tất cả những thứ có liên quan đến Bạc Hoài đều không thể tiết lộ ra ngoài, thế nhưng nếu như đối tượng là Giang Tứ, hẳn là có thể nói một chút.

Bạch Ngộ nói: "Việc này có liên quan đến thể chất của anh ấy, cơ thể của anh ấy không thiếu linh lượng, lại bởi vì ảnh hưởng của quỷ khí nên anh ấy vẫn luôn áp chế giá trị tinh thần của mình."

Cho đến khi Bạch Ngộ rời đi, Giang Tứ vẫn còn ngây ngốc đứng ở cửa, cậu suy nghĩ một vấn đề, nếu như Bạc Hoài không có tai họa ngầm là quỷ khí, vậy thì giá trị tinh thần của anh ấy có thể đạt đến bao nhiêu đây?

Giang Tứ vẫn còn nhớ lúc đối phó với Cỏ Quỷ Tuyến, Bạc Hoài nói muốn nâng cao giá trị tinh thần một chút, nói cậu hỗ trợ áp chế quỷ khí, sau đó giá trị tinh thần của hắn vọt lên tới 22000, phải chăng điều này có nghĩa là, chỉ cần cậu giúp Bạc Hoài áp chế quỷ khí thì giá trị tinh thần của hắn sẽ còn cao hơn nữa sao?

Giang Tứ nhìn Linh Nguyên trong tay, trong lòng đã có quyết định, cậu muốn giúp Bạc Hoài càng trở nên mạnh hơn!

Giang Tứ xoay người đi đến bên giường, đặt hai hộp Linh Nguyên ở bên nhau, tổng cộng có 5000 điểm giá trị tinh thần, Giang Tứ chỉ nghĩ đến thôi là đã kích động vô cùng, hiện tại giá trị tinh thần của cậu đã đầy rồi, hoàn hảo cho việc hấp thu Linh Nguyên, Giang Tứ không chậm trễ nữa, lập tức bắt đầu hấp thu, chỉ khi biến Linh Nguyên thành giá trị tinh thần thì mới có thể coi là của mình.

【 Quỷ Thể giải khóa 80%, trạng thái đói khát 49, giá trị tinh thần 10169, màng biên giới 3 mảnh. 】

Nhìn giá trị tinh thần hơn vạn, khóe miệng Giang Tứ làm kiểu gì cũng không kiềm xuống được, trong lòng cậu hưng phấn không thôi.

Vừa hấp thu Linh Nguyên xong không bao lâu thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, là người cậu nhờ về nhà cậu lấy ít đồ đã quay lại, những thứ quan trọng là quần áo tắm để rửa giá vẽ bảng vẽ đều mang tới đây, Giang Tứ nói lời cảm ơn, dựng giá vẽ lên bắt đầu vẽ linh hồn thú cưng.

Hoa Tiêu hưng phấn tới mức nhảy ra khỏi túi đựng thẻ, nó ngồi xổm bên cạnh Giang Tứ, muốn nhìn Giang Tứ vẽ chân dung của nó.

Giang Tứ nhìn đôi mắt nhỏ hưng phấn của Hoa Tiêu, cậu cười nhẹ xoa đầu nó, lấy ra Cỏ Linh Minh và Cát Thải Nhung được mang ra từ Quỷ Dị Tràng lần nọ, lần này không còn hạn chế về nguyên liệu nữa rồi, để xem giá trị tinh thần của Corgi có thể cao đến mức nào.

Giang Tứ tuyệt đối không hề keo kiệt đối với bé chó nhà mình, hiện tại cậu có hơn vạn điểm giá trị tinh thần, cậu dùng tất cả giá trị tinh thần của mình để đắp nặn linh thân cho Hoa Tiêu, càng không thể không nói tới Cỏ Linh Minh và Cát Thải Nhung được mang ra từ Quỷ Dị Tràng đều là thứ tốt.

Giá trị tinh thần của Giang Tứ đổ vào không có phiêu tán ra ngoài, tất cả đều được Cỏ Linh Minh hấp thu, chờ đến khi bé Corgi trắng đen xuất hiện sống động trên giấy, Hoa Tiêu đang ngồi xổm bên cạnh Giang Tứ biến mất, Corgi trắng đen biến thành màu sắc rực rỡ, Cỏ Linh Minh tự động thu nhỏ lại, biến thành một tấm Cỏ Linh Minh có kích thước bằng thẻ kẹp sách.

【 Corgi cấp bốn: Giá trị tinh thần: 8400; thuộc tính: Lần theo dấu vết 4】

Bàn tay Giang Tứ run lên, thiếu chút nữa là ném Hoa Tiêu trên Cỏ Linh Minh mới ra lò xuống đất, cậu nhắm mắt rồi lại mở mắt, liên tục ba lần, giá trị trên khung thoại vẫn không thay đổi, quả thực là 8400!

"Hoa Tiêu! Mày thật là trâu bò mà!" Giang Tứ hét lên, Hoa Tiêu bắn ra khỏi Cỏ Linh Minh, lao thẳng vào người Giang Tứ!

"Bang —— Bang!"

Quả cầu thịt Hoa Tiêu nặng hơn chục ký nện lên ngực Giang Tứ, Giang Tứ cùng với chiếc ghế ngã về phía sau, chân đụng trúng bảng vẽ giá vẽ, tất cả đều ngã xuống rơi trúng người Giang Tứ.

Hoa Tiêu kích động đến mức uốn éo cặp mông, nó không ngừng liếm mặt Giang Tứ, Giang Tứ vui vẻ ôm lấy Hoa Tiêu, toàn bộ thân chó không ngừng uốn éo như một con sâu, Hoa Tiêu trước mặt cậu đơn giản tự nhiên, ngay cả một chút linh quang cũng không có, nếu không phải không có nhiệt độ cơ thể, hô hấp và nhịp tim mà một sinh vật sống nên có, Giang Tứ chắc chắn sẽ cho rằng đó là một con chó thật.

Nhưng cho dù vẻ ngoài có giống chó thật cỡ nào, linh hồn thú cưng cũng chỉ là một linh hồn thú cưng, không phải là một sinh vật sống thực sự.

Cửa phòng ký túc xá bị đẩy ra, Bạc Hoài xuất hiện bên ngoài, nhìn thấy Giang Tứ ôm Hoa Tiêu nằm trên mặt đất, ghế ngồi bảng vẽ giá vẽ rơi khắp nơi.

Bạc Hoài vội vàng đi vào, kéo người đứng dậy, "Xảy ra chuyện gì vậy?"

Giang Tứ cười nói: "Bị thiên ngoại phi cẩu đâm trúng một chút."

Hoa Tiêu: "Gấu gấu gâu gâu ~~~"

Hoa Tiêu ngẩng cổ lên gần như hát xong một bài hát.

Bạc Hoài ôm lấy Hoa Tiêu sắp vặn mình thành một con sâu, "Mới vẽ à?"

Giang Tứ giữ chặt Hoa Tiêu đang sắp bay lên trời, "Vừa mới hấp thu Linh Nguyên xong, tôi dùng toàn bộ giá trị tinh thần để đắp nặn linh thân cho Hoa Tiêu đó."

Bạc Hoài tính toán đại khái giá trị tinh thần của Giang Tứ, lập tức nói Bạch Ngộ đưa dụng cụ kiểm tra giá trị tinh thần tới đây, trực tiếp kiểm tra cho Hoa Tiêu ở ngay tại chỗ, sau khi nhìn thấy giá trị tinh thần được đo ra, Bạc Hoài cùng Bạch Ngộ đều hoảng hồn rồi!

Sau một lúc lâu Bạch Ngộ mới tìm về được thanh âm của mình, "Một, một linh hồn thú cưng có sức mạnh cấp A?"

Vẻ mặt Bạc Hoài rất nghiêm túc, những Linh Giả đạt đến cấp A đều xem như những người đứng đầu về chiến lực, vậy mà ở đây thực sự có một linh hồn thú cưng cấp A...... Không, không phải một con, chỉ cần có đủ giấy và bút linh hồn là Giang Tứ có thể vẽ ra rất nhiều linh hồn thú cưng cấp A!

Bạc Hoài nói: "Thiên Lang đâu?"

Giá trị tinh thần của Thiên Lang luôn cao hơn Hoa Tiêu, nếu Hoa Tiêu có thể đạt đến con số này, vậy thì Thiên Lang sẽ cao đến mức nào?

Giang Tứ: "Tôi vẫn chưa vẽ Thiên Lang, tôi vẽ cho Hoa Tiêu trước, giá trị tinh thần của tôi không đủ để vẽ Thiên Lang, phải chờ đến mai khi đầy lại rồi mới có thể vẽ."

Tin tức Giang Tứ vẽ ra được một linh hồn thú cưng cấp A rất nhanh đã truyền đến tai phó cục trưởng Đường, ông gác lại công việc của mình sang một bên, đích thân tới nhìn chằm chằm Bạch Ngộ kiểm tra một lần nữa, khi nhìn thấy con số 8400 chói lọi trên dụng cụ kiểm tra, phó cục trưởng Đường gần như thiếu chút nữa không nhận ra những con số này!

Chờ đến khi ông tiêu hóa được tin tức khiến người ta phấn khích này, ông lập tức muốn chia sẻ tin vui này với những quan chức cấp cao khác, nhưng lại bị Bạc Hoài ngăn cản, "Chờ đến ngày mai rồi hãy chia sẻ, át chủ bài thực sự trong tay Giang Tứ vẫn chưa được vẽ đâu, chờ vẽ xong rồi nói cũng không muộn."

Phó cục trưởng Đường nhớ tới trong tay Giang Tứ còn có một con Doberman, lúc trước giá trị tinh thần của Doberman cao hơn cả Corgi, không biết giá trị tinh thần lần này sẽ cao đến mức nào đây, phó cục trưởng Đường hận không thể trực tiếp nhảy sang ngày mai để biết số điểm giá trị tinh thần kia của Doberman.

Cho dù bọn họ có nóng lòng đến cỡ nào thì thời gian vẫn phải trôi qua từng phút từng giây, vì để nhanh chóng lấy lại giá trị tinh thần, Giang Tứ lựa chọn đi ngủ, vừa vặn bù đắp cho giấc ngủ của mình.

Cơn hưng phấn của Hoa Tiêu vẫn còn chưa qua, nó căn bản không thể ở yên một chỗ được, nhân lúc Giang Tứ đang ngủ, một thân chó chạy ra ngoài tản bộ, nó ngẩng đầu ưỡn ngực đi ngang qua trước mặt mọi người, nghe người khác kinh ngạc cảm thán lại hâm mộ bàn tán sức mạnh của nó, miễn bàn có bao nhiêu đắc ý chứ.

Những người khác trong căn cứ cũng nhận được tin tức, một linh hồn thú cưng vậy mà có tới 8400 điểm giá trị tinh thần, nhìn khắp cả nước...... À không, nhìn khắp thế giới, sẽ có bao nhiêu Linh Giả bị một con chó nghiền áp đây, nếu như bọn họ biết tin tức này, không biết sẽ có cảm tưởng như thế nào nữa.

Giang Tứ ngủ một giấc thức dậy thì trời vẫn còn chưa sáng, phát hiện giá trị tinh thần đã đầy lại rồi, cậu lập tức đắp nặn linh thân cho Thiên Lang, Giang Tứ đổi cho Thiên Lang một tờ Cỏ Linh Minh mới, tờ kia giữ lại để vẽ Linh Văn phòng ngự, Thiên Lang nhảy ra khỏi Cỏ Linh Minh, ngồi xổm bên cạnh Giang Tứ nhìn cậu vẽ.

Lần này không chỉ có Thiên Lang ngồi kế bên, ngay cả Hoa Tiêu cũng xuất hiện, giá trị tinh thần đủ cao rồi khiến Hoa Tiêu càng trở nên càng tự tin, nó thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Thiên Lang, lần này Giang Giang vẽ cho nó trước, Giang Giang vẫn yêu nó nha.

Khoảnh khắc khi bức tranh Thiên Lang hoàn thành, không cần khung thoại nhắc nhở, Giang Tứ đã biết giá trị tinh thần của Thiên Lang là bao nhiêu, Giang Tứ quá quen thuộc cảm giác bị đào rỗng rồi, lần trước cũng đã trải qua một lần, Thiên Lang đã dùng hết giá trị tinh thần của cậu nhưng vẫn chưa đạt được mức cao nhất, lần này có lẽ cũng như vậy.

Quả nhiên, khung thoại xuất hiện, đúng như những gì Giang Tứ nghĩ.

【 Doberman cấp bốn: Giá trị tinh thần: 10169; thuộc tính: Tấn công +5, lần theo dấu vết +4, đến khi nào thì giá trị tinh thần của Doberman mới đạt được sự tự do thực sự đây, không bị giá trị tinh thần chạm mức trần nhà của ngươi hạn chế chứ? 】

Giá trị tinh thần của Giang Tứ cạn kiệt, chính là thời điểm cậu suy yếu nhất, cậu muốn nghỉ ngơi một chút thì tiếng gõ cửa lại vang lên.

Hoa Tiêu chạy tới mở cửa, nó đứng thẳng người nhưng vẫn không thể chạm vào tay nắm cửa, giá tri tinh thần có cao lên thì cũng không thể biến chân ngắn thành chân dài, Thiên Lang xuất hiện, canh giữ bên cạnh Giang Tứ, nhìn Hoa Tiêu chật vật với tay nắm cửa, nó định đi lên hỗ trợ thì Hoa Tiêu đã quay đầu lại sủa một tiếng, nó không cần hỗ trợ, linh hồn thú cưng cấp bốn sao có thể bị một tay nắm cửa làm khó chứ?

Hoa Tiêu lùi lại hai bước, trên người xuất hiện một tầng hư ảnh linh quang, hư ảnh này giống như Hoa Tiêu, chỉ là lớn hơn Hoa Tiêu một cái đầu, hư ảnh linh quang đứng thẳng dậy, hai móng vuốt nắm lấy tay nắm cửa, thuận lợi mở cửa phòng ra.

Những người bên ngoài đều rất kinh ngạc, Giang Tứ trong phòng không ngờ rằng bên ngoài lại có nhiều người như vậy, người bên ngoài không ngờ rằng bên trong lại xuất hiện một hư ảnh linh quang khổng lồ! Rõ ràng là hình thái của Corgi, nhưng lại có kích thước như một mãnh hổ lớn, vừa cường tráng vừa uy mãnh!

Phó cục trưởng Đường trừng mắt một lúc lâu rồi mới hỏi Bạc Hoài, "Đây, đây là năng lực gì thế?"

Bạc Hoài cũng là lần đầu tiên nhìn thấy hư ảnh linh quang trong hình thái động vật, "Hẳn là một loại linh tử do linh hồn thú cưng phóng ra."

Các Linh Giả nhân loại cũng có thể ngưng tụ ra hình thái của mình bằng cách phóng ra linh tử, thế nhưng hầu hết họ đều dùng tay để ngưng tụ thành quả cầu linh tử, nó không những tiện cho việc sử dụng mà còn có thể giảm bớt việc tiêu hao giá trị tinh thần, trong lúc chiến đấu thực sự cũng không đủ thời gian để bọn họ chậm rãi ngưng tụ hình thái.

Bạc Hoài thích phóng linh tử toàn thân, thường xuyên hóa thành một quả cầu ánh sáng linh tử tấn công mục tiêu, điều này cũng giống như việc Hoa Tiêu giải phóng linh tử, hoặc là nói Hoa Tiêu là đang bắt chước Bạc Hoài, Hoa Tiêu đã không ít lần nhìn thấy dáng vẻ Bạc Hoài bùng nổ linh quang xung quanh cơ thể, phỏng chừng đã âm thầm học theo từ lâu, những người dám phóng linh tử ra ngoài như vậy thường là cao thủ có giá trị tinh thần cao, không lo lắng về việc hao tổn nhiều giá trị tinh thần cùng một lúc, Hoa Tiêu để lộ năng lực này, chứng tỏ là nó đã bước vào hàng ngũ cao thủ.

Không có hình thể lão hổ những lại có tham vọng của lão hổ, Hoa Tiêu triển lãm năng lực của mình xong, nó thu hồi linh quang lại, ngẩng đầu, vui vẻ nện bước chạy về bên cạnh Giang Tứ.

Phó cục trưởng Đường vẫn luôn nhớ thương linh hồn thú cưng át chủ bài, cho nên mới sáng ra ông đã tới đây, ông muốn tận mắt nhìn thấy một linh hồn thú cưng cường đại ra đời, ông cho rằng mình tới quá sớm, có khả năng Giang Tứ còn chưa rời giường, kết quả Giang Tứ hình như đã vẽ xong rồi sao?

Bạc Hoài đi tới, mang theo sữa tươi cho Giang Tứ, "Sắc mặt của em có hơi không tốt, sao vậy?"

Giang Tứ cắm ống hút hút vào một ngụm lớn, giơ tay phải lên, "Cạn kiệt rồi."

Bạc Hoài có chút ngoài ý muốn, một linh hồn thú cưng vậy mà có thể rút cạn Giang Tứ, kia vậy chẳng phải giá trị tinh thần của linh hồn thú cưng cũng ngang bằng với Giang Tứ sao?

Phó cục trưởng Đường nhìn Giang Tứ, lại nhìn về phía Doberman soái khí đứng bên cạnh Giang Tứ, "Đây là vẽ xong rồi sao?"

Giang Tứ gật đầu, "Mọi người có thể kiểm tra giá trị tinh thần một chút."

Phó cục trưởng Đường lập tức kêu người vào kiểm tra giá trị tinh thần cho Doberman, nhìn khi nhìn thấy giá trị trên dụng cụ, mọi người nín thở, thậm chí còn không dám thở ra, sợ thả lỏng thì con số trên dụng cụ này sẽ thay đổi mất, kiểm tra ba lần liên tiếp, đều là 10169 điểm giá trị tinh thần.

Phó cục trưởng Đường kích động đến mức tay run run, ông vỗ vỗ vai Bạc Hoài, sau một lúc lâu mới nói một câu "Bảo vệ cậu ấy cho tốt", sau đó dẫn người vội vã rời đi, ông muốn cho những quan chức cấp cao của Cục quản lý quỷ dị nhìn xem, giá trị của Giang Tứ không chỉ đơn giản nằm ở màng biên giới và Quỷ Khí đặc biệt, bản thân năng lực Linh Giả của cậu cũng rất nghịch thiên!

Không ai so với bọn họ biết rõ hơn, muốn bồi dưỡng ra một Linh Giả đỉnh cao khó khăn như thế nào, nhưng vấn đề này ở trước mặt Giang Tứ dường như không đáng giá nhắc tới, chỉ cần thực lực Giang Tứ đủ mạnh, chất lượng của vật liệu đủ cao, cậu có thể vẽ ra linh hồn thú cưng khiến mọi người phải khiếp sợ!

Ngày hôm qua ông vẫn còn lo lắng, Quan tài quỷ không chịu rời khỏi Giang Tứ, Phòng Trấn Quỷ kia hiểu lầm rằng Giang Tứ không muốn buông tay, do đó tâm sinh bất mãn, ông cũng muốn giúp chứng minh, là do ý thức tự chủ của Quan tài quỷ quá mạnh, không liên quan gì đến Giang Tứ.

Hiện tại Đường Thiệu Ngôn hoàn toàn không nghĩ như vậy nữa, Quan tài quỷ nằm trong tay Giang Tứ thì sao chứ? Quan tài quỷ cũng là do Giang Tứ tìm được và mang về, hơn nữa bản thân Quan tài quỷ không muốn rời khỏi Giang Tứ, việc Giang Tứ sở hữu Quan tài quỷ thì có sao? Giang Tứ quan trọng như thế, dùng nhiều phương pháp để bảo vệ tính mạng thì có vấn đề gì? Cậu ấy bảo vệ chính mình, chính là đang bảo vệ lợi ích của nước Đại Triều!

Phó cục trưởng Đường bước đi như gió, chuẩn bị cãi nhau với đám người của Phòng Trấn Quỷ, ai còn dám hồ ngôn loạn ngữ thì dừng trách ông phun nát mặt họ, muốn có Quỷ Khí đặc biệt vậy thì tự mình đi tìm đi, dựa vào đâu mà món đồ Linh Giả tìm được lại phải nhất định đổi cho Phòng Trấn Quỷ chứ?!

Trong ký túc xá tạm thời, Bạc Hoài nhìn Thiên Lang dáng đứng thẳng tắp và Hoa Tiêu vẻ mặt đắc ý, bất đắc dĩ nói: "Tôi có một cảm giác cấp bách, nếu như thực lực không tăng lên thì có lẽ em sẽ không cần đến sự bảo vệ của tôi nữa."

Bên cạnh Giang Tứ có hai linh hồn thú cưng có sức mạnh tương đương với Linh Giả cấp A, đây là chỗ dựa lớn nhất, như vậy sẽ không có bao nhiêu nguy hiểm có thể gây hại cho Giang Tứ nữa.

Giang Tứ nghe Bạc Hoài nói như vậy, tinh thần của cậu lập tức tỉnh táo hơn, nguyên nhân chính khiến cậu khó chịu là trong người chẳng còn tí ti giá trị tinh thần nào, vậy mà nguồn lương thực dự trữ xa hoa lại mang đến cho cậu giá trị tinh thần rồi.

Giang Tứ ngồi ngay ngắn, nhìn hắn mới ánh mắt vô cùng chân thành, "Vậy thì anh hãy tăng thực lực của bản thân lên đi, tôi giúp anh áp chế quỷ khí, anh cho tôi nhiều Linh Nguyên như vậy rồi, tôi không biết phải cảm ơn anh thế nào nữa, chỉ có thể giúp anh nâng cao thực lực của mình thôi."

Bạc Hoài: "......"

Bạc Hoài: "Bây giờ?"

Giang Tứ gật gật đầu, "Bây giờ luôn."

Hiện tại cậu cần có giá trị tinh thần mới có thể sống được, mất đi giá trị tinh thần quá khó chịu rồi, vừa suy yếu vừa vô lực, cảm giác như mình đã chết rồi vậy.

Bạc Hoài gật đầu trong ánh mắt mong chờ của Giang Tứ, "Được."
Nhấn Mở Bình Luận