Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có một tổng tài yêu em cuồng si

Nghe nói đàn ông rất thích làm tình với phụ nữ biết khiêu vũ, thân hình họ mềm dẻo có thể thử ở nhiều tư thế.

Cả ngày hôm đó, hản ép buộc cô từ tư thế này đến tư thế khác ép buộc cô tiếp nhận hản.

Nguyệt Vy khóc nức nở xin tha, cô nói đau, cô nói khó chịu, nhưng Hải Thiên không nghe điên cuồng ép cô đến một chút hơi sức cũng không còn.

Hành hạ kiểu này chi bằng đánh cô một trận còn sướng hơn, hắn biết cô ghét làm chuyện này, biết cô luôn bài xích hẳn thế nên mỗi lần phát tiết đều điên cuồng khiển cô sợ hãi.

Không biết qua bao lâu, đến lúc xong việc, hắn cũng không cho cô đi tắm, cứ ôm chặt cô trên giường, bên ngoài trời tối om, hai người ôm nhau như thế, có vẻ như Hải Thiên đã ngủ còn cô vẫn mê mang chưa vào giấc.

Hơi thở hắn đều đều phun sau tai, hai tay như gọng kìm vòng qua trước ngực cô, dứt khoát khản vào trong một phút không buông lỏng.

Cô đã mệt đến mức chỉ thở thôi cũng khó khăn, thê nhưng với kiểu ôm chiếm hữu của hẳn chẳng thể nào khiến hắn ngủ nổi, đến cuối cùng cũng nửa ép buộc nửa cưỡng chế mệt mỏi nhằm chặt mi, dần dần chìm sâu vào giấc ngủ.

Giấc ngủ này, Nguyệt Vy ngủ không ngon, cứ chập chờn không an giấc, hơn nữa cơn đau nhức trên người khiến cô rên rỉ nức nở ngay cả trong mơ.

Cứ mông lung mập mờ như thế, đến hơn 5 giờ sáng, Nguyệt Vy đã tỉnh.

Còn Hải Thiên, có vẻ sau quá trình hấp thu tỉnh lực từ cô, hắn ngủ rất ngon, hơi thở đều đặn nhẹ nhàng, mặt mày giãn ra thư thái không còn nét giận dữ khi tỉnh dậy.

Nguyệt Vy nhẹ nhàng nhấc cánh tay hắn ra, cô đỡ eo, từ từ ngôi dậy rồi bước xuống giường.

Trong phòng vẫn chưa bật đèn, ánh sáng lờ mờ từ phòng tắm soi ra chiếu lên nền gỗ sáng bóng, trên sàn từng mảnh vụn áo quân rơi vãi khắp nơi, tố cáo cơn thịnh nộ điên cuồng của Hải Thiên, không gian hết sức yên lặng, tiếng nước tỉ tê truyền đến càng tăng thêm sự quỷ dị đáng sợ.

Nguyệt Vy quay đầu, thấy Hải Thiên vẫn còn ngủ, mới an tâm thở nhẹ ra một hơi, cô lại tủ quần áo, nhẹ nhàng mở cửa tủ ra, bên trong áo quần bị Hải Thiên xáo tung , mấy chiếc sơ mi của Thiệu Khiêm đều bị Hải Thiên xé nát.

Người đàn ông này, một khi nổi điên đến quỷ cũng phải sợ.

Lặng lẽ nuốt một ngụm nước bọt, cô lấy lọ thuốc tránh thai từ trong góc tủ ra.

Lọ này, Nguyệt Vy mua để sử dụng trong kì kinh nguyệt, nếu như đau bụng đến mức không chịu được cô sẽ uống một viên.

Cô biết vì thói quen này mà sức khỏe sinh sản của cô bị ảnh hưởng, thế nhưng việc này bắt nguồn từ thuở thiếu niên, duy trì mấy năm đã thành mầm bệnh.

Lần trước Hải Thiên cho bác sĩ đến khám, cô mới phát hiện, biết rắn bản thân rất khó mang thai thế nhưng ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra.

Hải Thiên điên cuồng mấy ngày nay như thể, hắn còn không sử dụng biện pháp an toàn nào, nếu lỡ như có thai thật cô thực sự không dám nghĩ đến hậu quả.

Cô thậm chí cũng không thèm uống nước, cứ như vậy ngửa cổ, nuốt xuống.

"Bụp"

Đèn trong phòng bất chợt sáng rực lên, lọ thuốc trên tay Nguyệt Vy rơi xuống đất, thuốc rơi tán loạn trên sàn nhà.

"Em vừa uống cái gì?"

Hải Thiên đã tỉnh từ bao giờ, hắn từng bước tiến lại gần cỏ, đôi mắt âm âm nhu nhu cuồn cuộn sóng ngắm.

Nguyệt Vy hoảng hốt bước lùi về sau, răng môi đều va vào nhau, cô lắp bắp không thốt nên lời.

Hải Thiên đã bước lại gân, hắn ngước mắt nhìn xuống sàn nhà, đến khi nhìn thấy mây viên thuốc kia, lập tức säc mặt tối sầm lại.

Nguyệt Vy rợn cả tóc gáy, cô nép lưng vào tường, cúi đầu không dám nhìn Hải Thiên.

Một giây sau đó, hản giâm ngang trên mấy viên thuốc kia, như ma quỷ tiến về phía cô, Minh Vy còn chưa kịp định hình hắn sẽ làm gì thì Hải Thiên đã mạnh mẽ lôi cô vào phòng tảm.

Minh Vy sợ hãi hét toáng lên, hắn ấn đầu cô xuống bồn rửa tay, nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Nôn ra, nôn ra hết cho tôi...

Nước xả, bồn đầy nước, cả khuôn mặt Nguyệt Vy bị Hải Thiên đồn xuống, cô ngụp lặn trong nước rồi lại bị hẳn kéo lên, mấy lần như thế Nguyệt Vy ho sặc sụa, hản cũng không dừng lại thúc ép cô nôn ra bằng được.

Nước mắt Nguyệt Vy tuôn chảy không ngừng, cô khóc hắn càng hung bạo.

Chưa đầy năm phút sau đó, viên thuốc màu trảng cuối cùng cũng không chịu nổi mà ra khỏi dạ dày cùng hàng loạt thứ chất lỏng trắng xanh.

Nhưng tay Hải Thiên đặt trên gáy cô vẫn chưa chịu buông ra, Nguyệt Vy khóc thút thít, van xin hắn.

"Em uống bao nhiêu viên?"

Cô nghẹn ngào: "Một viên."

Hắn không trả lời, cô kêu lên: "Tôi chỉ uống một viên"

Nhưng Hải Thiên vẫn không tin, cứ như vậy, hơn mười phút sau, bao nhiêu thứ trong dạ dày cô đều bị Hải Thiên ép buộc nôn ra.

Cô nôn đến choáng váng mặt mày, cả người không chút khí lực, hơi sức đều bị trút cạn, cơ thể mềm như cọng bún bị Hải Thiên lôi ra khỏi phòng.

Hắn để cô nằm lên giường, Nguyệt Vy cũng không phản ứng, đôi mắt vô hồn nhìn lên trần nhà, từ trên cao nhìn xuống, hắn vỗ vỗ cái má cô, nhẹ nhàng nhưng đầy cảnh cáo: "Sau này nếu để tôi phát hiện em dám uống mấy thứ đó một lần nữa thì đừng trách tôi ác.

Em uống một viên tôi bắt em nôn ra một viên, nghe rõ chưa?"

Hắn nhéo nhéo cái má non mịn của cô, Nguyệt Vy ủy khuất quay mặt đi, cô cần răng quay mặt đi, ấm ức rơi nước mắt.

Hải Thiên nào dễ buông tha cho cô như vậy, hẳn vặn cằm cô qua, bật ra một câu lạnh lẽo: "Câm rồi à?"

Nguyệt Vy ngước đôi mắt ướt sững nhìn hẳn, trong đó viết đầy khổ sở đáng thương, cô mếu máo: "Anh đã có con rồi, Mỹ Nhi đã sinh con cho anh rồi, xin anh Hải Thiên, đừng ép buộc em nữa"

Hải Thiên nghe vậy, cười khẩy một tiếng, hắn quỳ một gi lên giường, cúi xuống hôn lên môi cô một cái, bàn tay xoa nhẹ lên bụng cô: "Bảo bối, nghe lời anh, sinh cho anh một đứa, anh sẽ không để em chịu thiệt thòi.

Anh chỉ muốn em sinh con cho anh"

Nguyệt Vy dùng đôi mắt khiếp sợ mà nhìn hẳn, cô so vai, lắp bắp van xin: "Em không muốn, Hải Thiên...

Anh đã có con rồi mà, đừng ép em nữa"

Như vậy đâu có gọi là ép em đâu? Hắn không để tâm sự van xin ấm ức của cô chỉ vuốt ve cái bụng của cô, dỗ dành: "Bé ngoan, nghe lời"

Trong phòng vang lên tiếng khóc đáng thương của Nguyệt Vy, tâm trạng cô chìm vào đáy cốc, một cỗ tuyệt vọng dâng lên trong lông ngực đánh ập vào tim, nước mắt rơi lã chã.

Hải Thiên như thế này thực sự khiến cô phát sợ rồi.

Lát sau, trong phòng bếp vang lên tiếng xì xèo, còn có tiếng nước sôi lên lóc bóc nổ trong dầu.

Nguyệt Vy vừa tắm xong đi ra đã thấy Hải Thiên đang nấu ăn trong bếp.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận