Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có một tổng tài yêu em cuồng si

Suy đi ngẫm lại lời mẹ, Nguyệt Vy trẫn trọc cả đêm không ngủ được.

Cô hiếu được nỗi lo của mình hơn ai hết chính bản thân cô cũng đang đắn đo với vấn đề này.

Sóng gió một thời gian rồi, ngót nghét cũng đã 25 tuổi đầu không lẽ cô định ở như thế mãi sao? Thật ra sống độc thân cũng không có gì không tốt chỉ là cô không chỉ sống cho mình cô mà còn sống cho mẹ, bao nhiêu kì vọng của mẹ đều đặt lên cô cả rồi.

Thấy mẹ buồn rầu lo lắng mãi như vậy, Nguyệt Vy cũng không yên lòng.

Lại nói nếu như tìm một đối tượng phù hợp, không cần cao sang giàu có cũng không cần quá sáng láng đẹp trai, cô chỉ mong một người hiểu được mình, chấp nhận được những khiếm khuyết của bản thân mình là đủ.

Hơn nữa, nếu kết hôn rồi, hắn là cô sẽ kết thúc triệt để mối nhân duyên rối như tơ vò với Hải Thiên.

Cô và hẳn đã đủ mệt mỏi lắm rồi.

Bốn ngày ở quê nhanh chóng kết thúc, Nguyệt Vy vẫn không quay trở lại thành phố.

Hải Thiên bây giờ đã thực sự tin rằng cô nhóc này thực sự muốn bỏ trốn, chút chiêu trò của này của cô chỉ là để qua mặt hẳn mà thôi.

Rất tốt.

Hải Thiên không hề hay biết rằng, lúc này Nguyệt Vy đã bắt đầu tìm công việc mới ở quê, cô định đi làm một thời gian sau khi xây dựng và tích lũy được nhiều kinh nghiệm sẽ mở một nhóm trẻ tư thục ở nhà.

Cứ như vậy, hàng ngày dạy trẻ, cuộc sống giản đơn bình dị trôi qua, không mong cầu điều gì xa hơn.

Với cô quan trọng nhất là bình yên.

Thế nhưng liệu rằng ước muốn của cô có thành hiện thực? Đó vần là ẩn số.

Hôm nay Nguyệt Vy đã tìm được công việc mới.

Cô cũng chẳng biết đây là trường mầm non thứ mấy mình công tác và giảng dạy? Là thứ ba hay thứ tư gì đó, mà lí do nhảy việc liên tục như vậy thì đều tại Hải Thiên mà ra.

Người ta nói quá tam ba bận, nhưng hình như với cô câu nói này không chính xác.

Từ tình duyên cho đến sự nghiệp đều lận đận hơn ba lần nhưng chả thành công viên mãn.

6 giờ tối.

Nguyệt Vy trở về nhà, vừa vào đến cửa còn chưa kịp cởi áo khoác thì mẹ cô đã từ trong bếp chạy ùa ra, người còn mang tạp đề, mồ hôi trên trán nhễ nhại nhưng mặt mày lại cực kì hớn hở: "Vy, báo cho con một tin vui"

Nguyệt Vy đang mệt nghe vậy không khỏi thấy buồn cười, cô vừa cởi giày vừa nói: "Tin vui gì chứ? Mẹ trúng số à?"

Mẹ cô cười thành tiếng: "Còn hơn cả trúng số ấy chứ?"

Cô lại bàn nước, rát đầy một ly nước, hâm nay chạy lang thang cả ngày ngoài đường vừa mệt vừa khát, cô vừa nhấp một ngụm.

Mẹ đã phá^ một câu, giọng cao vút: "Wv ơi là Vy, con gái của mẹ sắp có chồng rồi đấy"

"Phụt!"

Nguyệt Vy ho đến sặc sụa, nước cũng theo đà mà phun ra ngoài.

Mẹ cô vội vàng vỗ lưng cô, vuốt vuốt dịu dàng: "Được rồi.Khiêng cả"

kích động, mẹ rất hiểu tâm trạng của cô.

Vui mừng cũng có mức độ thôi.

Bây giờ ăn cơm xong, ấn mặc thật đẹp rồi đi xem mắt chồng tương lai"

Lần này cô không thế chịu nổi nữa rồi.

Dở khóc dở cười nhìn mẹ minh ngủng nguẩy đi vào bếp, dáng vẻ vui như tết.

Cô thẫn thờ: "Mẹ à.Mẹ rồi cái gì vậy? Cái gì mà xem mất chồng tương lai chứ? Ở đầu ra vụ này vậy?"

Mẹ cô đang nấu canh, nghe vậy thì quay đầu lại, mặt tươi như hoa: "Nói chung là con sắp có chồng rồi đó.Anh chàng này chắc chắn sẽ làm con vừa lòng, là con thím hai đấy, là bác sĩ.Haiza, cũng 27 28 rồi, đẹp trai sáng lạn nhưng mãi chưa chịu lấy vợ.Hai đứa đúng là trời sinh một cặp rồi đấy"

Bác sĩ? 27, 28 tuổi...

Đẹp trai.

Là những thông tin đầu tiên về "chồng tương lai" của cô? Cơ mà làm ơn đi cô không thích khái niệm xem mất này chút nào.

Chỉ là không thích cũng phải đi.

Vừa ăn cơm xong, mẹ cô đã bày binh bố trận đưa cô vào phòng, không biết váy vóc giày dép chuẩn bị từ bao giờ chu toàn từ A-Z.

Chưa tới mười phút sau đó, Nguyệt Vy đã thay đổi hoàn toàn bộ dạng, trở thành một cô nàng thướt tha dịu dàng lạ lẫm.

Nhìn mình trong gương, đến cô còn cảm thấy bất ngờ.

Chiếc váy thật sự rất hợp với cô.

Váy phủ đến gối, kiểu váy chữ A tôn lên vòng eo nhỏ nhãn cùng đôi chân thon gọn.

Màu váy trắng càng khiến cô trở nên thanh thuần tự nhiên, vừa dịu dàng vừa yêu kiều.

Tô thêm một chút son, thật sự là không nhìn ra luôn rồi.

Hà Nguyệt Dương nhìn con gái mình âu yếm, ánh mắt dịu dàng: "Con gái của mẹ xinh đẹp có thua kém ai đâu.Mà con trai nhà bà Hai cũng đẹp trai lắm, mẹ gặp một lần rồi, bộ dạng đã sáng sủa mà phong thái còn nhã nhặn lịch thiệp.Nghe lời mẹ, đến gặp người ta một lần, hợp thì tiến tới mà không hợp thì...

Mẹ cười: "Cũng cố gắng tiến tới.Chàng trai này rất ưng mắt mẹ chắc chắn là con sẽ thích"

Nguyệt Vy chào thua trước bộ dạng của mẹ.

Thật không biết đối tượng xem mắt của cô hoàn hảo đến mức nào khiến mẹ cô hài lòng ca ngợi đến vậy.

Nguyệt Vy không khỏi tò mò.

""

Trên đường phố ngã tư hẹp dài, những ngọn đèn lấp lóe nghiêng mình chiếu xuống mặt đường còn ướt mưa.

Tối nay, trời vừa phớt một cơn mưa nhẹ, không khí như được gột rửa trong lành mát mẻ.

Nam nữ xuống phố đi dạo thật đông.

Nguyệt Vy hòa lẫn trong đám người đi bộ, một tiệm cà phê nhỏ với cái tên "Tình đầu"

đập vào mắt cô.

Ban đêm trước quán rực rỡ những ánh đèn li ti nhỏ bé, giữa thị trấn nhộn nhịp, nơi đây lại khoác trên mình một cái vẻ buồn man mác lại lắng đọng êm đềm, kiến trúc cổ trang lạc giữa những dòng phố hiện đại.

Nguyệt Vy rất ưng với phong cách thiết kế của quán cà phê này.

Xem ra người đàn ông này và cô bước đầu đã cùng chung sở thích, đều ưa chuộng những gì bình yên trầm lắng.

Vừa bước vào bên trong, ánh đèn vàng ấm áp đã càng khiến lòng cô nhẹ nhàng tựa như được đảm mình trong một bế ánh sáng diệu kỳ lấp lánh.

Thật không nghĩ ở quê cô lại có một quán cà phê lạ mắt như vậy.

Không gian quán tương đối hẹp.

Nguyệt Vy vừa đảo mắt nhìn quan thì một người phục vụ đã nhanh chân bước tới: "Chào quý khách, xin phép hỏi, cô có phải là cô Nguyệt Vy không ạ?"

Nguyệt Vy gật đầu: "Vâng chính là tôi"

Người phục vụ nhanh chóng dạt sang một bên, làm động tác mời: "Vậy mời quý khách đi lối này, đã có người chờ cô bên này."

Rất chu đáo.

Nguyệt Vy thầm cảm thán.

Thế rồi cô từng bước đi theo người phục vụ, càng lúc càng tiến gân đến phòng trà đặt sẵn.

Thì ra ở đây còn bố trí cả phòng riêng cho khách.

Đứng trước cửa phòng, người phục vụ nhẹ giọng nói: "Đây là phòng đã đặt trước.Xin hỏi quý khách dùng gì ạ?"

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận