Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có một tổng tài yêu em cuồng si

Hải Thiên giống như muốn cho cô chút dạy dỗ, hắn ép buộc cô đón nhận hắn, không muốn cũng phải tiếp nhận.

Nguyệt Vy càng kêu khóc hắn cành hung hãn, liên tục lặp di lặp lại: "Để xem sau này, em còn dám trốn nữa không?"

Cô khóc lóc van xin, bảo rằng sẽ không dám trốn nữa, nhưng Hải Thiên lại làm như không nghe thấy, hoặc có thể nghe đấy nhưng chẳng màng quan tâm.

Hắn liên tục phát ra tiếng gầm gừ thỏa mãn, thanh âm nỉ non liên tục truyền đến: "Nguyệt Vy...em là của tôi, là của tôi"

Lời tuyên bố chủ quyền lặp đi lặp lại trọn một đêm, thậm chí hắn còn bắt cô nói đi nói lại lời nói đó, cô chỉ có thể nghẹn ngào theo ý hắn nào dám phản kháng.

Sáng hôm sau, Hải Thiên có cuộc họp quan trọng phải đến công ty.

Trước khi đi hắn nấu cho cô một bát cháo thịt bò, dặn dò dì Mai đợi Nguyệt Vy dậy thì mang lên cho cô, nhất định phải ép ăn hết bát cháo đó.

Xong việc, hản lên lầu nhìn Nguyệt Vy một chút rồi mới rời đi.

Nhưng vẫn không quên dặn thêm: "Đợi lát nữa nhiệt độ ngoài trời tăng lên, dì giảm điều hòa trong phòng một chút, còn nữa đổi qua một chiếc chăn mỏng.

Chăn cô ấy đang đắp khá dày, nếu nóng lên cô ấy sẽ tự động đá chăn, dì lấy chăn từ ngăn kéo thứ hai trong tủ.

Còn nữa, buổi sáng cô ấy thích uống sữa nóng một chút đừng mang sữa nguội, sau khi uống xong dì cho cô ấy một ly nước lọc ấm.Nếu tôi chưa về kịp, dì thay áo quần rồi bôi thuốc cho cô ấy"

Dì Mai gật đầu vâng dạ.

Hải Thiên không nói gì thêm, bóng dáng cao lãnh nhanh chóng đi ra phía cửa.

Hải Thiên rất cao, bờ vai lại vạm vỡ, cơ bắp trên người không quá rõ nhưng rắn chắn, mỗi lần mặc sơ mi và quần âu cả người đều toát lên hương vị đàn ông mạnh mẽ an toàn.

Từ khí chất, gương mặt, sự nghiệp Hải Thiên đều rất hoàn hảo.

Dì Mai cảm thấy hắn còn rất dịu dàng yêu thương Nguyệt Vy, một người đàn ông hoàn hảo như vậy chẳng phải là mầu người mơ ước của bao cô gái hay sao, thế nhưng chẳng hiểu tại sao cô gái ấy lại sợ hãi Hải Thiên đến như vậy.

Hải Thiên rất thương Nguyệt Vy mà.

Từng thói quen ăn uống, sinh hoạt nhỏ nhắn của Nguyệt Vy hắn đều nắm trong lòng bàn tay, mỗi lần ra ngoài đều dặn dò kỹ lưỡng, chăm cô như chăm trẻ nhỏ, âu yếm nhẹ nhàng.

Tại sao trên đời lại có một người đàn ông vừa dịu dàng vừa ôn nhu với người phụ nữ của mình như vậy? Nguyệt Vy phải chăng có khúc mà không biết hưởng.

Nhưng rồi, đến khi dì Mai nhìn thấy cơ thể xanh tím đầy rẫy những dấu hôn đỏ rực của Nguyệt Vy, những suy nghĩ vừa rồi tan biến thành mây khói.

Dịu dàng ư? Ôn nhu ư? Lúc này, hai chữ "dịu dàng"

chẳng thể áp đặt lên người Hải Thiên được nữa.

Bên ngoài trời đã nắng lên, theo lời Hải Thiên bà lên thay chăn cho Nguyệt Vy, nhưng vừa dở chăn ra, bà đứng sững sờ như hóa đá.

Nguyệt Vy trông giống như vừa trải qua vụ cưỡng hiếp vô nhân đạo nào đó, từ đầu đến chân không có nơi nào không có tàn tích ái muội.

Làn da cô trắng nõn càng làm nổi bật những dấu vết xanh tím, đỏ rực, từng dấu tay nông sâu ẩn ẩn hiện hiện quanh chiếc eo thon.

Cùng là phụ nữ với nhau, bà hiểu, đêm qua Nguyệt Vy đã trải qua chuyện gì.

Bà có thể nhìn ra, Nguyệt Vy phản kháng kịch liệt đến mức nào.

Có lẽ cô không biết, đối với loại chuyện này, với đàn ông, càng phản kháng càng gia tăng kích thích.

Nguyệt Vy phản kháng giãy dụa đến mức hai cổ tay đỏ ứng, từng vết lần chói mắt hằng sâu vào da thịt.

Giống như bị dây trói siết vào, đến lúc này, cánh môi của Nguyệt Vy vẫn chưa hết sưng, khóe môi rướm máu.

Rèm cửa vén lên, ánh nắng giữa trưa chiếu vào, ôm lấy thân thể kiều diễm của người con gái trên giường.

Nguyệt Vy nhắm nghiền đôi mi, nhưng miệng vân nức nở từng thanh âm vụn vặt, sự sợ hãi ám ảnh ngay cả vào giấc mơ của cô, ăn sâu vào tiềm thức: "Đừng...tôi không dám nữa, tôi không dám trốn nữa.Xin anh...đừng...hức...đau...đau quá."

Dì Mai không nén được đau lòng, bà ngồi xuống bên mép giường, vuốt ve khuôn mặt tái nhợt của cô, ánh mắt ánh lên sự dịu dàng thương xót.

Xem ra tối qua đã xảy ra chuyện lớn, nói không chừng là Nguyệt Vy bỏ trốn nên bị cậu chủ phát hiện được.

Nhưng như thế này...

có phải là hơi quá đáng rồi không? Không biết qua bao lâu, khi Nguyệt Vy tỉnh lại, bên ngoài trời đã chập tối.

Cô hôn mê gần một ngày, thậm chí còn phát sốt, dì Mai phải gọi điện báo gấp cho Hải Thiên, Hải Thiên vừa nghe xong đã lập tức gọi bác sĩ đến nhà.

Hải Thiên về tới, bác sĩ đã khám xong cho Nguyệt Vy.

Bác sĩ là người phụ nữ trung niên, tóc búi gọn sau gáy, cả người phảng phất sự nhẹ nhàng xen lẫn sắc sảo.

Bà nhìn Hải Thiên một lượt, trên môi nở nụ cười hờ hững: "Tôi có chút chuyện cần trao đổi với cậu.Chúng †a ra ngoài một chút"

Hải Thiên vừa mới chạy về, lúc bấy giờ trên trán vẫn còn lấm tấm vài giọt mồ hôi, có thể thấy hắn rất vội, khuôn mặt đến giờ vẫn còn hiện rõ sự hốt hoảng lo lắng.

Nghe bác sĩ nói vậy, Hải Thiên liếc nhìn Nguyệt Vy giường một cái rồi mới đi ra ngoài cùng bác sĩ.

Ra đến hành lang, người phụ nữ đẩy đẩy gọng kính cất giọng lãnh đạm: "Đêm qua có phải là lần đầu tiên của cô ấy không?"

Một câu hỏi trực diện đánh trúng ngay trọng tâm vấn đề.

Rất thẳng thắn.

Hải Thiên không phải là người hay thể hiện cảm xúc ra mặt nhưng với thái độ nảy của bá bác sĩ, hắn cũng không khỏi có chút ngạc nhiên.

Chỉ là trong tích tắt, vẻ điềm tĩnh đã khôi phục trên gương mặt anh tuấn.

Hải Thiên nhàn nhã bật ra một từ: "Không phải."

Nghe xong câu trả lời của Hải Thiên, nữ bác sĩ gật đầu, bà ta mỉm cười đầy ý tứ: "Tốt.Tôi chỉ sợ tối qua là lần đầu của cô ấy, vì nếu như vậy, tôi nghĩ anh nên đưa cô ấy đi tìm bác sĩ tâm lý.Tinh thần cô ấy vẫn còn hoảng loạn, thân thể lại bị cậu dày vò thành ra như vậy"

Nói đến đây, bà bác sĩ lại không kìm được sự khó chịu, cùng là phụ nữ với nhau có lẽ vậy mà bà dễ dàng đồng cảm với những gì Nguyệt Vy trải qua, giọng nói không giấu được khiển trách: "Thể chất phụ nữ vốn đã không tốt bằng đàn ông, cô ấy lại có phần yếu ớt hơn so với phụ nữ bình thường, xương cốt mỏng manh như thế căn bản bị cậu làm qua một lần đã không chịu nổi rồi.Tôi đoán, không chỉ là một lần đúng không? Đối chiếu dấu vết trên người cô ấy, tôi có thể xác định tối qua cô ấy phản kháng mạnh mẽ đến mức nào.Chẳng qua là cậu không để ý hoặc không muốn để ý.Nếu tình trạng này tiếp tục diễn ra, vợ cậu chắc chắn sẽ bị lãnh cảm"

Hải Thiên đứng nguyên một chỗ nhìn bác sĩ, từ đầu đến cuối không nói một lời, ánh mắt hơi chùng xuống nhưng một mực lãnh đạm không để lộ bất kì cảm xúc nào.

Trong khi đó, khuôn mặt vị bác sĩ đã nhãn lại một chỗ: "Còn vấn đề này nữa, kích cỡ hai người thật sự không tương hợp.Cô ấy quá nhỏ, cậu lại thuộc kiểu quá lớn.Trong sinh hoạt cần chú ý, đừng có dọa cô ấy đến ngất như vậy"

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận