Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có một tổng tài yêu em cuồng si

Mấy hôm nay Nguyệt Vy liên tục ở nhà một mình, trong nhà lắp camera, thế nên bất kể cô làm gì đều thấy không tự nhiên.

Hải Thiên không ở gần nhưng vẫn có cách kiểm soát cô, đến giờ ăn trưa nếu cô chưa ăn hắn sẽ gọi điện thúc giục, còn nếu cô không muốn ăn hẳn sẽ gọi điện liên tục.

liên tục đến khi nào cô thấy phiền phức không chịu nổi bắt đầu ăn cơm hắn mới ngửng hẳn.

Chiếc điện thoại Hải Thiên đưa cho cô không biết được chế tạo hay lắp đặt thiết bị gì, cô chỉ có thể nhận cuộc gọi từ Hải Thiên ngoài ra không thể gọi ra ngoài cũng không thể lên mạng.

Cuộc sống hiện tại so với việc ngồi tù chẳng khác là bao.

Cô thực sự không biết Hải Thiên định giam lỏng cô đến bao giờ.

Mấy hôm nay không biết Hải Thiên có chuyện gì, điện thoại reo liên miên, hình như có cô gái nào đó gọi cô nghe thấy giọng nữ khóc lóc phát ra từ ống nghe, chỉ nghe thôi đã thấy đau lòng nhưng Hải Thiên chẳng hề xót xa, vẫn là vẻ mặt dửng dưng đó, có khi còn ngắt cả điện thoại không thèm nghe.

Tối nay, Hải Thiên vê sớm hơn mọi ngày hắn có vẻ mệt mỏi, thân sắc không được tốt cho lắm, hẳn vừa bước vào cửa tiếng chuông điện thoại đã reo lên.

Hắn đến nhìn cũng không thèm nhìn, rút điện thoại ra ném mạnh lên giường mặc kệ tiếng chuông đang gào thét điên cuồng, nghe tiếng chuông đã biết người bên kia đầu dây sốt sắng kiên trì như thế này.

Cô nhận ra đó là dãy số quen thuộc mấy ngày hôm nay, là số điện thoại của cô gái khóc lóc gọi hăn vào nửa khuya.

Vì lí do gì lại không nghe máy? Khoan đã..

Nguyệt Vy có linh cảm Hải Thiên đang gặp rắc rối nào đó liên quan đến phụ nữ, tình nhân, bạn gái...

hay là vợ chưa cưới? Khoan đã, bấy lâu nay cô vẫn không quan tâm đến chuyện này, Hải Thiên luôn miệng nói muốn cưới cô trong khi cô thậm chí còn không biết hẳn vẫn còn độc thân hay đã có chủ.

Cuộc gọi này có khi nào là của bạn gái hẳn? Mà không...

Không thể nào là bạn gái được.

Tối qua, khi Hải Thiên nhận cuộc gọi lúc nửa đêm, cô nghe rõ câu nói của cô gái đáng thương phát ra từ điện thoại: "Lẽ nào đến cả con mình mà anh cũng không cân hay sao?"

Hải Thiên đã có vợ rồi chăng? Hoặc khả năng cao hắn đã khiến con gái nhà người ta mang thai bây giờ lại muốn chối bỏ trách nhiệm, nghĩ đến đây máu nóng lại dồn lên não, Hải Thiên còn muốn cô mang thai con của hản liên tục ép buộc cô uống thuốc.

Rồi cô cũng sẽ như cô gái kia, sẽ bị hẳn hại cả cuộc đời, sẽ phải van xin hắn đừng bỏ rơi mẹ con cô? Không, không được.

Hải Thiên lúc này đã tắm xong, hắn vừa bước ra khỏi phòng tắm thì thấy Nguyệt Vy đang hóa đá trên giường, miệng nói không liên tục.

Hải Thiên vừa lau tóc vừa tiến về phía cô, Nguyệt Vy vẫn không hề hay biết gì.

Dạo gần đây Hải Thiên thường xuyên thấy bộ dạng phát ngốc này của cô, không hiểu suy nghĩ cái gì đến mất hồn mất vía như vậy.

"Không, không thể được"

Hải Thiên đột ngột lên tiếng: "Không cái gì?"

Hắn ngồi xuống bên mép giường đem cả người cô kéo qua, một tay hắn nâng cảm cô lên xem xét khuôn mặt tái xanh của Nguyệt Vy: "Em đang nghĩ chuyện gì?"

Cô lắc đầu theo bản năng, lắp bắp nói: "Không, không có gì.

Nửa người trần của Hải Thiên dán vào cô, hắn vừa tắm xong trên người tràn ngập mùi sữa tắm, mái tóc vẩn nước rũ xuống trước trán, gương mặt Hải Thiên giờ phút này toát lên vẻ mê hoặc chí mạng, ngũ quan yêu mị tỉnh tế như con gái, nhưng ánh mắt lại thâm sâu như đang suy nghĩ điều gì, hắn cứ nhìn cô chăm chú, nhìn đến mức làm cô mất tự nhiên.

Nguyệt Vy vô thức căn môi, cúi thấp đầu trốn tránh ánh nhìn của hắn: "Tôi...

tôi phải đi tắm"

"Em mới tắm xong"

Hải Thiên cười cười nhìn cô nói xong hắn liên kéo Nguyệt Vy vào lòng, hai tay nâng mặt cô, ngón tay di động liên tục trên má cô, một chút lại hôn xuống, hôn xuống, nhẹ nhàng tỉ mẩn như đang thưởng thức một món ăn ngon.

Nguyệt Vy cực kì khó chịu, cô theo bản năng muốn né tránh nhưng hẳn lại lạnh lùng uy hiếp: "Nếu không muốn bị trói thì ngồi yên cho anh"

Nguyệt Vy nghe hắn nói xong liền không dám lộn xôn, bởi vì cô biết Hải Thiên đã nói thì sẽ làm thật.

Thế rồi, vẫn như bao ngày khác, cô bị hắn dồn vào thành giường, hệt như con thú nhỏ bị dồn vào đường cùng, hết đường trốn chạy, ấm ức nhưng chẳng làm được gì.

Đây là thói quen của Hải Thiên.

Mỗi ngày trở về, thế nào cũng đè cô ra hôn hít một trận mới vừa lòng hả dạ, hôm nào cô phản kháng hắn sẽ trói tay cô lại, hôn càng ác hơn, có khi môi còn bị hắn cắn đến sưng đỏ.

Hải Thiên giống như rất thoải mái với trò này nhưng Nguyệt Vy thì không, cô cảm thấy cơ thể như bị một tấm lưới bao vây vẫy vùng thế nào cũng không ra.

Bình thường Hải Thiên chỉ hôn một lúc rồi tha cho cô nhưng hôm nay không hiểu vì lí do gì, đã hơn mười phút trôi qua hắn vẫn không dừng lại.

Váy ngủ đã bị Hải Thiên lôi kéo đến xốc xếch, cô cố níu lại hắn lại gạc xuống, trên mặt Nguyệt Vy viết đầy bất mãn, cô ôm tay che trước ngực chịu không nổi nữa liền nói: "Đủ rồi, tôi muốn ngủ"

Hải Thiên làm ngơ đôi mắt rơm rớm nước mắt của Nguyệt Vy, hắn hôn lên môi cô, giống như phát tiết giống như đang giận dữ điều gì, hắn hôn rất cuồng nhiệt, đầu lưỡi không ngừng bị cắn nuốt, cô đau đến nức nở, muốn đẩy hắn ra hắn lại dễ dàng ép tay cô lên thành giường, điên cuồng hôn.

Hôm nay, mẹ hắn đem Mỹ Nhi đến công ty, cùng tờ giấy xét nghiệm ADN.

Rất tốt.

Ị Mỹ Nhi có thai hai tháng, mặc dù kết quả đã rõ nhưng Hải Thiên vẫn muốn tự mình điều tra, hắn ôm chút hi vọng rằng đứa con trong bụng không phải là của hản, quyết định ngày mai sẽ cùng Mỹ Nhi đi làm giám định thêm một lần nữa, bây giờ tâm trí hẳn rối bời.

Nếu cái thai trong bụng Mỹ Nhi là của hắn thì sẽ thế nào đây? Sẽ thể nào đây? Nghĩ đến đây, Hải Thiên lại không giữ được điên cuồng, nụ hôn càng lúc càng hung hãn, hẳn cứ như muốn nuốt luôn cô vào bụng.

Lông mày Nguyệt Vy nhăn lại một đoàn, cô lắc đầu trái phải đều không thoát được sự xâm chiếm của hắn.

Hải Thiên đột nhiên buông tay cô ra, Nguyệt Vy còn chưa kịp mừng thì tay hắn đã chuyển thành siết chặt eo cô.

Nguyệt Vy nhận ra dù cho hai tay được giải phóng nhưng vẫn không trốn tránh được.

Lúc này Nguyệt Vy còn mơ hồ cảm nhận được bên dưới Hải Thiên cương cứng một cách khác thường, đứa ngu cũng biết Hải Thiên muốn làm gì.

Sợ hãi lan tràn lên đại não, khi cánh môi vừa được buông tha, cô lập tức nức nở van xin: "Hải Thiên, không muốn...

Hức...

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận