Chiết Chi hoàn toàn quên mất cô chính là vai chính cần bị “chơi chết” kia.
Cô từ giữa hồi ức tỉnh lại, nhìn tình trạng của mình, đại khái cũng hiểu ra một điều, hai người kia không hổ là phản diện.
Thật đúng là trẻ nhỏ dễ dạy, muốn thật sự chơi chết cô.
“A Bảo” Chiết Chi không chú ý khói đặc đang cuồn cuộn bên ngoài, nhưng lại để ý tới khuôn mặt dính chút màu đen của vị anh hùng trước mắt mình, cô nhẹ nhàng vươn vay, nhẹ nhàng xoa xoa vết bẩn trên mặt hắn.
Cái động tác này trực tiếp làm Thần Tài cứng đờ: “Cô...”
Thần Tài trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ, lại cảm thấy động tác liếc mắt đưa tình thế này của Chiết Chi rất không thích hợp, A Phủ năm đó cũng không phải là tiểu tiên nữ người gặp người yêu gì cả, nàng là người sát phạt quả quyết.
Chính là cái loại gặp thần giết thần, gặp ma trảm ma ấy.
Câu này không phải để hình dung, câu này chính là để miêu tả!
“Là một anh hùng, bây giờ chính là khoảnh khắc anh hùng cứu mỹ nhân, anh có thể chú ý một chút hình tượng của mình được không hả?” Chiết Chi có chút nhịn không được oán giận: “Trong Đại Thoại Tây Du có nói, chân đạp mây bảy màu đó sao? Hình như là bộ dáng này, tuy rằng anh không thể dùng chân đạp mây bảy màu, nhưng tốt xấu gì cũng nên đeo một đôi giày cầu vồng đến đây. Bốn bỏ lên năm, tôi cũng có thể chấp nhận được...”
“Giày cầu vồng rất đắt, hai nghìn tệ.” Thần Tài mặt không đổi sắc mở miệng.
“Tôi có một vạn năm!” “Cô đưa cho Vương Quế Phân mua thuốc rồi” “Tôi vẫn còn một vạn năm!”
“Cô còn phải mua trang phục để đi làm.”
“Không, anh không được đánh chủ ý lên một vạn năm của tôi:
Thần Tài: “... Cho nên vì cái gì mà bọn họ phải ở trong cái nơi bốn phía khói đen cuồn cuộn này để thảo luận về vấn đề giày cầu vồng
cơ chứ, rồi cuối cùng lại thảo luận đến một vạn năm?
Một vạn năm cái quỷ gì!
“Có phải chúng ta nên ra ngoài trước hay không?” Thần Tài không ngại học hỏi kẻ dưới, nghĩ làm thế nào đánh ngất Chiết Chi, sau đó thần không biết quỷ không hay đi ra ngoài.
“Bên ngoài cũng có lửa, hơn nữa khói dày đặc, khả năng bị chết càng mau, trốn ở chỗ này có lễ còn có thể chết chậm một chút, nếu chúng ta vận khí tốt, nói không chừng có lẽ còn có thể ra ngoài.” Chiết Chi nói rất đương nhiên, sau đó nhảy từ trong ngực Thần Tài ra.
Thuận tiện quan sát một chút, sau đó đi tới một chỗ quỳ. xuống.
Miệng lẩm bẩm: “Thần Tài à, cầu xin ngài phù hộ cho tôi bình bình an an, tôi là tín đồ thành tín nhất của ngài.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!