Khi người của Hắc Long Bang đến sân bay cũng là lúc cảnh sát có mặt.
Ngạo Thiên nói không sai, giữa cuộc ẩu đả của những thế lực ngầm này, cảnh sát muốn can thiệp chắc chắn sẽ có tổn thất lớn hơn nữa cũng sẽ không đắc tội với ai huống gì đối phương lại là Hắc Long Bang, ngoài Quỷ Thiên Hội ra không có ai dám đối đầu. Vậy nên cứ để đôi bên tự chém giết lẫn nhau xong bọn họ chỉ việc đến thu dọn hiện trường, tất nhiên sự việc cũng sẽ bằng mọi cách dấu nhẹm xuống hoặc làm giảm nhẹ đi.
Thi thể của những anh em Hắc Long Bang đều được đưa về, những người bị thương cũng được cứu chữa.
Về phía Ngạo Thiên, vì lo sợ tin tức anh bị thương truyền ra ngoài sẽ khiến nhiều bang phái khác có ý đồ xấu. Ngạo Thiên được đưa về biệt thự trong tình trạng hôn mê sâu, bác sĩ triệu tập đến cũng đều là những vị thầy mát tay.
Hứa Diệp Chi cùng Triệu Băng Thanh thấy cảnh tượng này trong lòng không ngừng lo lắng đi đến giữ tay một người áo đen mà hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì vậy? Cậu ta bị làm sao?
- Bang chủ bị tập kích ngay tại sân bay.
Hứa Diệp Chi nghe vậy trở nên hoảng loạn hơn, bà biết hôm nay cô cùng anh bay sang Hàn Quốc để điều trị nhưng Ngạo Thiên bị thương như vậy còn con gái bà thì sao?
- Vậy Băng Nhi, con bé đâu rồi, nó có làm sao không?
- Chị Nhi hiện tại đã lên máy bay cùng với Vũ tổng.
Triệu Băng Thanh nghe vậy cũng yên lòng phần nào bước đến vỗ vai bà trấn an.
Cùng lúc này, một người áo đen từ phía ngoài đi vào hốt hoảng nói:
- Anh, người của Sát Địa Hội và Vô Cực Bang đã kéo đến đây rồi, những địa bàn khác của chúng ta cũng đang bị bọn chúng làm loạn.
Mọi người nghe tin liền trở nên hoang mang, hai người quyền lực nhất của Hắc Long Bang là Ngạo Thiên đang trong tình trạng như vậy, Trí Hào cũng đã hi sinh, Hắc Long Bang lúc này quả nhiên như rồng mất đầu, chính là thời cơ tốt để những thế lực khác nhăm nhe chiếm đoạt địa vị.
Triệu Băng Thanh nhìn Ngạo Thiên còn đang trong tình trạng nguy kịch, Hắc Long Bang cũng là tâm huyết của anh, ông cũng không muốn vì một phút sa cơ này mà sụp đổ, dù sao Ngạo Thiên ngay từ bé vốn là một đứa trẻ đáng thương. Phải rời xa mẹ từ nhỏ, bị chính ba mình lợi dụng mà không biết, nỗi lòng của anh, ông hiểu được.
Triệu Băng Thanh nhìn sang người áo đen khi nãy, vẻ mặt chợt đanh lại mà nói:
- Triệu tập tất cả anh em của Hắc Long Bang, chia đội đến những địa bàn khác dẹp loạn, số còn lại ở đây bảo vệ Bang chủ. Ổn định lại tinh thần, đừng để khi Bang chủ các ngươi tỉnh lại sẽ phải thất vọng về các ngươi.
Người áo đen kia nghe vậy có chút sửng sốt nhưng rất nhanh sau đó liền gật đầu nhận lệnh rồi quay ra thì phía ngoài một đoàn người áo đen khác đi đến mà người dẫn đầu là một nam nhân có gương mặt tuấn mỹ, dáng vẻ hào hoa nhưng vẫn không át đi khí thế cao ngạo của anh.
Đám người của Sát Địa Hội với Vô Cực Bang nhìn đoàn người đi đến liền trở nên hỗn loạn mà xì xào:
- Người của Quỷ Thiên Hội tại sao lại đến đây?
- Kia chẳng phải là Trương Vĩnh Kiệt sao? Quyền lực cũng người đứng ngang hàng với Vũ Thiên Uy.
- Trước giờ Quỷ Thiên Hội và Hắc Long Bang luôn có thù oán, không lẽ cũng muốn đến chiếm địa bàn.
Vĩnh Kiệt lúc này dẫn đoàn đi đến trước mặt bọn bọ, dáng vẻ ngạo mạn đứng đấy lấy một điếu thuốc đưa lên miệng, một người áo đen bước lên châm lửa cho anh. Vĩnh Kiệt hút một hơi thật sâu rồi nhả khói ra, đôi mắt qua làn mờ ảo kia trở nên sắc lạnh nhìn đám người phía trước:
- Trước giờ đối đầu với Hắc Long Bang chỉ một mình Quỷ Thiên Hội có khả năng. Các ngươi dám vượt mặt Quỷ Thiên Hội muốn ngồi vào vị trí đó để đối đầu với ta phải không?
Đám người kia nghe vậy cũng trở nên hoang mang, bọn họ nhìn nhau rồi một tên trong số đấy lại lớn gan bước lên trước hướng đến Vĩnh Kiệt mà nói:
- Đây là ân oán giữa Hắc Long Bang và bang phái tao, người của Quỷ Thiên Hội không liên quan, tốt nhất đừng can thiệp vào.
Lời vừa dứt một tiếng súng "ĐOÀNG" vang lên, viên đạn găm giữa trán tên vừa nói khi nãy khiến hắn còn không kịp ngậm miệng nhắm mắt mà đổ gục người xuống đất, máu theo đó chảy tràn trên nền gạch.
Vĩnh Kiệt lúc này thu súng về dắt vào bên trong áo, điếu thuốc vứt xuống đất rồi lấy đế giày dẫm lên, bình thản nói:
- Tao định không liên quan nhưng thái độ của chúng mày khiến tao nghĩ lại. LÊN DỌN SẠCH SẼ CHO TA.
Lời vừa dứt là cuộc đọ súng diễn ra, tất nhiên với thế lực của Quỷ Thiên Hội, chỉ trong phút chốc đã hạ gục hết tất cả.
Lúc này, một tên trong đám đó còn sống sót liền bỏ chạy.
Vĩnh Kiệt thấy vậy, vẻ mặt vẫn bình thản nói:
- Hãy để cho hắn về báo tin. Ta muốn xem xem lão già đó còn có khả năng gì nữa.
Nói rồi Vĩnh Kiệt liền đi thẳng vào bên trong biệt thự mà người của Hắc Long Bang cũng liền có đề phòng.
Anh thấy vậy lại khẽ cười một cái:
- Các ngươi không nên dùng thái độ đó để tiếp đãi với ân nhân. Cố gắng chăm sóc bang chủ các ngươi tốt vào.
Nói rồi anh lại hướng mắt đến Triệu Băng Thanh mà tiếp lời:
- Triệu lão gia, có thể gặp ngài một chút được không?
Triệu Băng Thanh nghe vậy có phần khó hiểu nhưng cũng bước lại chỗ anh:
- Cậu gặp tôi có chuyện gì sao?
- Triệu Băng Phong hiện tại đang sống ở biệt thự nhà Thiên Uy. Nếu hai người muốn gặp thằng bé, có thể đến.
Ông nghe vậy cũng chợt sửng sốt mà Hứa Diệp Chi cũng vội đi đến nhìn anh với đôi mắt xúc động:
- Chúng tôi có thể đến gặp nó sao?
- Phải, hai người có thể đến bất cứ lúc nào.
- Tốt quá! Thật cảm ơn cậu!
Lời vừa dứt thì vị bác sĩ ở bên trong nhà đi ra:
- Bệnh nhân không cầm được máu, cần chuyển đến bệnh viện gấp.
Mọi người nghe vậy hốt hoảng, Vĩnh Kiệt lúc này lấy điện thoại ra bấm một dãy số:
- Phong toả hết bệnh viện, triệu tập tất cả bác sĩ giỏi nhất đến phòng cấp cứu cho tôi.
Nói rồi anh tắt máy, hướng đôi mắt sắc lạnh đến đám người còn đang ngơ ngác kia mà quát lên:
- Còn không mau đưa bang chủ các ngươi đến bệnh viện.
Bọn họ lúc này mới chợt bừng tỉnh, vội vàng đi vào trong đỡ Ngạo Thiên ra xe.
Vĩnh Kiệt ở đấy dõi theo chiếc xe đi khuất, trong đầu chợt nhớ lại lời mà Thiên Uy đã gửi đến cùng với một tệp tin khiến anh sửng sốt không thôi: Vĩnh Kiệt, mình bị tập kích ở sân bay, đem người đến hậu thuẫn cho Ngạo Thiên. Nhất định phải bảo vệ anh ta, đó là anh trai mình.
Thân với hắn đã lâu, anh vốn chưa nghe nhắc đến hắn có người anh trai nào huống gì người đó lại là Ngạo Thiên - người luôn đối đầu với hắn.
Mọi chuyện phức tạp đến khó hiểu nhưng anh tin vào quyết định của hắn, mọi việc hắn làm chắc chắn đều có suy tính.
* * * * *
Chuyến bay bay đến Hàn Quốc hạ cánh an toàn, hắn vẫn dùng chiếc áo vest của mình chùm lên cho cô rồi đỡ cô xuống máy báy.
Lúc này một người đàn ông áo đen bước đến phía hai người bọn họ cúi đầu chào một cái:
- Xin hỏi, có phải là Vũ tổng và Triệu tiểu thư.
- Phải.
- Tôi được Tống tiên sinh dặn dò đến đón hai người. Mời.
Nói rồi người đấy đứng sang một bên nhường đường cho hắn và cô đi lại phía chiếc xe BMW 7 Series màu đen đậu phía trước.
Bọn họ sau khi ngồi vào xe, người đàn ông kia lái thẳng đến bệnh viện thẩm mỹ lớn nhất của Hàn Quốc mà không để ý rằng có một chiếc xe khác đang theo đuôi ở phía sau.
Sau khi một hồi được bác sĩ giỏi nhất ở đấy thăm khám và kiểm tra, ông quyết định điều trị cho cô bằng công nghệ ánh sáng vi điền 3D.
Công nghệ này sử dụng ánh sáng có bước sóng 10.600mm kết hợp năng lượng RF đa cực rung động siêu tần có thể kích thích tế bào da sâu đến 4mm có công dụng tái tạo và phục hồi làn da sẹo nhanh chóng và hiệu quả.
Đồng ý với phương pháp trên, cô cũng được đưa vào phòng để tiến thành trị liệu.
Hắn lúc này ở bên ngoài mới lấy điện thoại ra bấm một dãy số:
- Tình hình ở đấy sao rồi?
- Thiên Uy, Ngạo Thiên hiện tại bị thương nặng, nguy cơ không qua khỏi là rất cao. Cánh tay phải của hắn ta là Trí Hào cũng đã chết rồi. Hiện tại Hắc Long Bang như rồng mất đầu, Sát Địa Hội và Vô Cực Bang cũng lợi dụng tình thế định đánh chiếm địa bàn nhưng người của Quỷ Thiên Hội ta đã đến kịp thời. Thiên Uy, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Ngạo Thiên lại là anh cậu? Hơn nữa trước giờ những bang phái khác luôn kiêng dè Hắc Long Bang và Quỷ Thiên Hội, lần này muốn đối đầu là vì sao? Mình điều tra được, người bọn họ muốn không phải là cậu cũng không phải là Ngạo Thiên mà là Băng Nhi.
Hắn nghe vậy khẽ nhíu mày một cái:
- Băng Nhi sao?
- Người của Hắc Long Bang nói lão già Tôn Gia Viễn nói với Ngạo Thiên là muốn cô ấy, mình vẫn không thể tìm ra được lý do là gì. Thiên Uy, hôm nay người của ta đã tàn sát hết anh em của lão đấy, cậu ở bên đấy cũng nên cẩn thận một chút. Còn nữa, chuyện cậu nói để cho Triệu lão gia và Triệu phu nhân gặp thằng bé, mình đã làm rồi. Chỉ là thằng bé nó cố chấp không chịu nhận họ, đã bỏ đi rồi.
- Bỏ đi rồi? Không tìm được nó sao?
- Vẫn đang cho người tìm kiếm.
- Được rồi, trước mắt mọi chuyện sẽ dấu cô ấy. Những thứ còn lại giúp mình lo liệu.
Nói rồi hắn tắt máy, đôi mắt hướng về cánh cửa phòng mà cô đang điều trị ở bên trong rấy lên một sự bất an kỳ lạ:
- Băng Nhi, rốt cuộc tại sao bọn họ lại muốn bắt em?