La Trinh Ngọc nghe được số tiền lớn như thế, đều choáng váng, bà ấy vội vàng nói: “Cái… cái phòng này mẹ không nhận được, đắt quá!”
Lê Cảnh An đầu còn vẻ hoảng sợ như lúc nãy, ông nở nụ cười nói: “Mẹ, đây là Lê Văn Vân hiếu kính mẹ, mẹ cứ ở đi, chỉ có điều nơi này cũng khá lớn, mẹ để nhà anh ở đây cũng được!”
La Trinh Ngọc ngẩn ra, sau đó gật đầu nói: “Cũng được, sau này mọi người cứ qua đây ở, náo nhiệt một chút cũng vui.”
Đám người Tào Trác Hào ai nấy đều có vẻ vui mừng.
Đoán người vào trong tham quan, ngoại trừ giật mình thì chính là giật mình.
Chỉ có hai vợ chồng ty và Lê Cảnh An là thỉnh thoảng lại tỏ ra lo lắng.
Lần này, Lê Văn Vân khiến cho bọn họ vô cùng giật mình.
Thẻ kim cương của ngân hàng Tân Hải, vừa vung tiền đã mua một căn biệt thự đắt như thế.
Mấy năm nay Lê Văn Vân không phải ngồi tù, thế thì rốt cuộc là nó làm cái gì mà có nhiều tiền như thế?
Lê Văn Vân đương nhiên không biết Lôi Bân đã chuẩn bị sẵn cho anh một căn biệt thự, khiến bố mẹ anh phải hoảng sợ. Lúc này anh đang đón xe tới Lôi Sơn Uyển, chỗ mà Lê Hàng ở. Chỗ này là một căn biệt thự liền kề, lúc Lê Văn Vân đến cửa rồi, cẩn thận nghe ngóng một chút, phát hiện bên trong không có ai.
Đương nhiên là anh cũng không vội vã rời đi, dù sao thì giờ vẫn còn sớm, có thể Lê Hàng còn chưa về.
Anh định lên mạng một chút, thế nhưng đúng lúc đó điện thoại của anh rung lên, anh lấy ra nhìn lướt qua, thấy Đặng Hân Hân gửi tới cái gì đó.
Đó là một định vị!
Trừ cái đó ra thì không còn gì nữa cả.
Trong lòng Lê Văn Vân căng thẳng, anh biết, sợ là Đặng Hân Hân đã gặp chuyện không hay.
Anh vội vã đón một chiếc taxi, sau khi lên xe, anh nhìn lướt qua định vị, sắc mặt hơi thay đổi, nói: “Tới quán bar Lưu Hỏa!”
Trước đó Đặng Hân Hân đã đề cập qua với Lê Văn Vân, có thể Vưu Tường sẽ ra tay với người nhà của cô ấy.
Chỉ là anh không ngờ mọi chuyện lại xảy ra nhanh như vậy!
Trong lòng anh cảm thấy vô cùng lo lắng, anh không biết Vưu Tường sẽ làm ra những chuyện điên rồ gì!
Vì tức giận cho nên ánh mắt anh cũng dần trở nên lạnh lùng.
Cũng may là, từ chỗ anh tới quán bar Lưu Hỏa cũng không xa, chẳng bao lâu sau anh đã dừng trước cửa quán bar.
Ở trước cửa quán bar lúc này có vài người đang đứng, bao gồm cả Bình Tân Khôn lần trước bị Lê Văn Vân đánh cho, trên mặt anh ta quấn không ít băng gạc. Khi nhìn thấy Lê Văn Vân tới, sắc mặt anh ta hơi thay đổi, vội vã nói: “Đi gọi anh Kỳ!”
Một người trong số đó vội vàng chạy vào trong quán bar, Bành Tân Khôn thì dẫn người đến chặn trước cửa quán, lúc Lê Văn Vân tới, Bình Tân Khôn cười lạnh nói với Lê Văn Vân: “Cháu trai, mày vẫn còn dám đến quán bar của bạn tao a?”
Lúc này, Lê Văn Vân hất cằm lên, đôi con mắt lạnh lùng không có bất cứ tình cảm gì liếc nhìn Bành Tân Khôn, Lê Văn Vân thản nhiên nói: “Có hai chuyện, một, cút ngay, hai, nói cho tao biết người bị Vưu Tường bắt tới đang ở đâu!”
Thấy ánh mắt của anh, Bành Tân Khôn lùi về sau theo bản năng! Mồ hôi lạnh trong nháy mắt đã xuất hiện trên trán.
“Chuyện này mày không nhúng tay vào được!” Cùng lúc đó, đằng sau Bành Tân Khôn vang lên một tiếng hừ lạnh.
Ngay sau đó, Bạch Kỳ khôi ngô xuất hiện ở ngoài cửa, anh ta nhíu mày nhìn thoáng qua Lê Văn Vân, nói: “Lần trước vì nể mặt Diệp Mộng, mới không ra tay với mày, mày đừng có tự tìm phiền phức.”
“Đặng Hân Hân là bạn thân của Diệp Mộng!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!