Anh không quá để ý, ngồi tàu điện ngầm đến nơi cần đến.
Địa điểm là một tòa nhà cao chọc trời, lúc Lê Văn Vân đến, vừa ngẩng đầu đã thấy bên trên viết bốn chữ to “Tập đoàn Cường Thịnh”!
Lê Văn Vân ngạc nhiên, không phải tập đoàn Cường Thịnh là tập đoàn của Đỗ Thương Bắc sao? Tại sao Đỗ Tịch Tịch lại gọi anh đến chơi, là đến công ty bọn họ chơi sao.
Anh có một loại xúc động muốn chùn bước.
Vào lúc này, bỗng nhiên anh chú ý trước tòa nhà có một đám người như đang sắp xếp gì đó, ngoài cửa đã có không ít người đứng vây xem.
“Ái chà, hiện trường tỏ tình à!” Lê Văn Vân kinh ngạc.
Đúng vậy, nhìn cách sắp xếp hiện trường, hiển nhiên đây là nơi tỏ tình.
Trên phần đất trống đặt một chiếc xe thể thao, xe thể thao xếp đầy hoa, bên trên còn để vô số hoa hồng không đếm xuể, hai hàng người đứng bên cạnh trong tay cầm bóng bay, phía trước còn dùng nến xếp thành hình trái tim, bên cạnh, đặt một dàn giao hưởng!
Lê Văn Vân tò mò đi đến, lúc này, di động anh vang lên, anh cầm di động nhìn thoáng qua, là Đỗ Tịch Tịch gọi đến đây, anh nghe điện thoại, nói: “Alo!”
“Alo, anh còn chưa tới à.” Đầu bên kia điện thoại, Đỗ Tịch Tịch nói.
“Tới rồi, cô bảo tôi đến công ty cô chơi? Cô đùa tôi à!” Lê Văn Vân cạn lời nói: “Nhưng mà không sao, hình như dưới lầu công ty cô có người tỏ tình!”
“Được rồi, tôi xuống đón anh!” Đỗ Tịch Tịch nói.
Cúp điện thoại, Lê Văn Vân lại nhìn về phía bên kia.
Ước chừng qua khoảng hai ba phút, bỗng nhiên dàn âm thanh bên cạnh vang lên tiếng nhạc.
Chợt lúc này, âm nhạc vang lên khắp toàn bộ tòa nhà, những người đứng ngoài sảnh vây xem càng lúc càng nhiều hơn.
“Lợi hại, cảnh tượng này thật là hoành tráng. Đúng là giàu có.” Trong lòng Lê Văn Vân tấm tắc khen ngợi.
Rất nhanh, ngoài cửa bỗng nhiên có một cô gái bị đẩy ra ngoài, trong lòng Lê Văn Vân rung lên, nói: “Nữ chính lên sân khấu.”
Nhưng mà khi anh nhìn qua, lập tức ngây người, người bị đẩy ra thế mà lại là Đỗ Tịch Tịch!
“Tình huống gì đây?” Trong lòng Lê Văn Vân kinh ngạc!
Lúc này gương mặt Đỗ Tịch Tịch có hơi hồng, dường như dưới ánh mắt của nhiều người như vậy, cô ấy cũng thấy hơi xấu hổ.
Khác với lúc đối mặt với Lê Văn Vân, lúc này cảm xúc của cô ấy giống như khi lần đầu tiên Lê Văn Vân nhìn thấy cô ấy ở khách sạn Vạn Hào, vẻ mặt có hơi lạnh. Đồng thời, đôi mắt cô ấy nhìn xung quanh, dường như đang tìm kiếm gì đó.
“À, có vấn đề, mình sẽ quay phim lại cho cô ấy!” Lê Văn Vân lấy di động ra, bắt đầu quay phim lại.
Anh đi về đám người phía trước, giơ di động trong tay lên, rồi bắt đầu hùa theo đám người.
Đỗ Tịch Tịch đã nhìn thấy Lê Văn Vân rất nhanh, khi vừa nhìn thấy Lê Văn Vân mang vẻ mặt hứng thú bừng bừng đứng cầm di động quay phim, cô nhịn không được mà trợn mắt.
Ngay lúc này, cửa xe bỗng nhiên bị đẩy ra ngay sau đó một thanh niên đẹp trai đeo kính râm tay cầm một bó hoa hồng vừa nhìn đã biết rất quý giá bước xuống xe.
Sau khi anh ta xuống xe, có bảy tám người trẻ tuổi mặc tẩy trang đi giày da lập tức đi theo bên cạnh, người đứng hai bên đồng loạt thả bong bóng bay lên,
Trong tay thanh niên còn cầm microphone, âm nhạc theo đó vang lên!
Không thể không nói, khung cảnh này nhìn qua vô cùng lãng mạn, người đàn ông này vừa cao vừa đẹp trai, hơn nữa, hiển nhiên còn là một người có tiền!
Phần lớn các cô gái nhất định sẽ không từ chối màn tỏ tình như vậy!
Khúc nhạc vang lên, người thanh niên kia bước tới trước mặt Đỗ Tịch Tịch, Đỗ Tịch Tịch đã bị khung cảnh này làm cho đỏ bừng mặt, cô ấy trừng mắt nói: “Trịnh Hòa, anh muốn làm gì, không thấy mất mặt à!”
Trịnh Hòa không để ý, anh ta ôm hoa hồng trong lòng, sau đó quỳ gối xuống, giơ cao hoa hồng lên, nói: “Làm bạn gái của anh đi!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!