Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

Anh quay đầu lại nhìn, thấy một cô gái xinh đẹp có mái tóc dài đang chạy về phía anh, nói: “Chà, đúng là anh rồi, tôi đã đi theo anh được một lúc, còn tưởng là mình nhận nhầm chứ!”

 

Lê Văn Vân cũng hơi ngẩn ra.

 

Cô gái trước mặt anh chính là Vương Giai Kỳ.

 

Anh SỜ mũi, hỏi: “Cô không ở ký túc xá à?”

 

“Không” Vương Giai Kỳ nói: “ở ký túc xá không thoải mái. Trường chúng tôi ở ngay gần đây, thế là tôi liền mua một căn hộ ở cư xá này, còn anh, anh đến đây làm gì?”

 

Lê Văn Vân im lặng không đáp, cuối cùng anh cũng biết tại sao đám Phạm Nhược Tuyết lại chọn sống ở đây. Chỗ này có Vương Giai Kỳ, nếu có chuyện gì bất ngờ xảy ra, bọn họ có thể lập tức hỗ trợ.

 

Nhưng anh vẫn thấy rất ngạc nhiên. Vương Giai Kỳ này là con cháu của nhà họ Vương ở Yến Kinh, người có tiền đi học đúng là khác người thường, còn mua hẳn một căn hộ gần trường như này.

 

“Tôi đến xem nhà, sau này có lẽ tôi cũng sẽ chuyển đến đây.” Lê Văn Vân cười nói.

 

Vương Giai Kỳ sửng sốt, sau đó hỏi với vẻ kinh ngạc: “Thật ư?”

 

Lê Văn Vân gật đầu.

 

“Vậy cũng được, sau này chúng ta sẽ là hàng xóm của nhau. Tôi mời anh ăn đêm được không?” Vương Giai Kỳ cười, để lộ hàm răng trắng bóc đều tăm tắp của mình.

 

Lê Văn Vân gật đầu đáp: “Không thành vấn đề!”

 

Vương Giai Kỳ cười nói: “Vậy thì đi theo tôi, bên ngoài trường chúng tôi có một quán thịt nướng cực kỳ ngon!”

 

Nói rồi, cô ấy kéo Lê Văn Vân chạy về phía trường học.

 

Trường của Vương Giai Kỳ cũng là đại học Lâm Hải. Khoa Mỹ thuật của đại học Lâm Hải là nơi hội tụ nhân tài của toàn quốc, bên trong có rất nhiều nghệ thuật gia.

 

Lê Văn Vân đã chín năm không trở lại đại học Lâm Hải, lúc đi qua cổng trường, trong lòng anh không khỏi dâng lên một nỗi niềm hoài niệm.

 

Vương Giai Kỳ kéo Lê Văn Vân đến quầy thịt nướng, sau đó cầm một chiếc đĩa chọn rất nhiều món, vừa chọn vừa nói: “Quản này là quản thịt nướng ngon nhất ở bên ngoài trường chúng tôi đó!”

 

Lê Văn Vân mỉm cười, quản thịt nướng này cũng đã mở rất nhiều năm. Năm đó, khi anh còn học trong trường, công việc buôn bán của quán đã khá tốt. Chỉ có điều lúc đó anh không thường đến ăn, vì Diệp Mộng không thích ăn những thứ này.

 

Nhưng mùi vị của thịt nướng ở đây thực sự rất ngon, nhìn món thịt nướng là anh nhớ đến Hoàng Thị Kỳ, nếu cô ta đến đây, có lẽ cô ta sẽ ăn nhiều thịt nướng đến nỗi chủ quán cũng phải thấy hoài nghi nhân sinh.

 

Sau khi chọn chỗ ngồi, Vương Giai Kỳ cười khúc khích hỏi: “Lê Văn Vân, anh đã từng đi lính chưa?”

 

“Hả?” Lê Văn Vân ngạc nhiên hỏi: “Sao bỗng nhiên cô lại hỏi vậy?”

 

“Hôm đó lúc anh làm mẫu vẽ ý, anh đã ngồi yên không nhúc nhích trong hơn một tiếng đồng hồ. Người chưa từng đi lính chắc chắn không thể có ý chí hay khả năng khống chế bản thân như vậy được, hoặc là anh đã từng luyện võ.” Vương Giai Kỳ nói.

 

Lê Văn Vân nhìn cô ấy, nét mặt hơi biến đổi.

 

Cô gái nhỏ này là người nhà họ Vương, hẳn là cũng có chút nền tảng võ thuật, nói không chừng tài nghệ của cô ấy còn tốt hơn cả Trần Hiểu Nguyệt.

 

“Tôi cũng được coi là đã từng đi lính.” Lê Văn Vân xoa mũi.

 

Bấy giờ Vương Giai Kỳ mới nói: “Tôi đã nói mà, chắc chắn là anh đã từng đi lính mà Trần Hi vẫn không tin.”

 

Sau đó, cô ấy lại hỏi: “Hôm đó người gọi điện thoại cho anh có phải bạn gái anh không? Anh không biết đâu, anh vừa đi một cái là Trần Hi đã đau lòng rất lâu đó!”

 

“Còn lâu tôi mới tin lời cô nói nhé” Lê Văn Vân cạn lời: “Người gọi điện không phải bạn gái tôi, chỉ là một người bạn đã mất tích nhiều năm. Tôi cũng không có bạn gái.”

 

“Kỳ Kỳ!” Đúng lúc này, một giọng nói bỗng vang lên bên tai Lê Văn Vân: “Kỳ Kỳ, sao cậu đến đây ăn thịt nướng mà không gọi mình để mình mời cậu ăn!”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận