Về những gì Lê Trung Hằng nói, anh ta không tỏ ra quan tâm lắm.
Anh ta biết mình muốn chân chính kế thừa gia tộc là chuyện không có khả năng. Tuy rằng trên danh nghĩa là người thừa kế thứ hai, nhưng anh ta biết rõ Lê Từ Thiện nhất định là người thực sự nắm quyền.
Thế nên anh ta cũng không quan tâm lắm, cứ bình tĩnh ngồi đó mà xem!
Lê Trung Hằng nói: “Lý do mà chúng tôi đoán rất có thể là tập đoàn Hãn Vũ đã liên kết các nhà làm cùng nhau. Từ trước đến nay, tập đoàn Hãn Vũ chưa bao giờ đối phó với chúng ta như vậy. Hai ngày nay, một số công ty mà chúng ta hợp tác cũng đang giúp đỡ”
“Lôi Bân bị điên à?” Bên trái Lê Trung Hằng, người ở chi thứ hai nhà họ Lê cau mày nói: “Ông ta làm vậy không có lợi ích gì cho tập đoàn Hãn Vũ cả. Giá trị thị trường của tập đoàn Hãn Vũ gần đây cũng luôn sụt giảm.”
“Không biết ông ta đang nghĩ như thế nào.” Lê Trung Hằng nói đến đây: “Tôi có một ý tưởng to gan.”
“Hả?” Mọi người nhìn về phía ông ta.
Lê Trung Hằng nói: “Tôi biết, quả thật là không có khả năng cho lắm, nhưng tôi không thể không suy nghĩ như vậy. Lôi Bân này có một ít quan hệ với Lê Cảnh An, người đã bị chúng ta đuổi khỏi gia tộc trước đây. Lê Cảnh An đi làm ở đâu chứ? Cũng là sau khi Lôi Bân nắm quyền điều hành tập đoàn Hãn Vũ, Lê Cảnh An đến tập đoàn Hãn Vũ, còn Lê Văn Vân, kẻ đã phạm tội cưỡng hiếp và bị bỏ tù chín năm trước, trở về Lâm Hải và thuận lợi gia nhập tập đoàn Hãn Vũ.”
Nói đến đây, ông ta cần nhắc một hồi rồi nói: “Vì vậy, tôi nghi ngờ rằng chuyện này nhất định có liên quan đến cha con Lê Cảnh An.”
“Làm sao có thể chứ!” Bên cạnh, một người của nhà họ Lê chế nhạo nói: “Chúng ta đều biết cha con Lê Cảnh An là loại người như thế nào. Lúc trước Lê Cảnh An này ở nhà chúng ta cũng được coi là không tệ, nhưng cũng chỉ như thế mà thôi, tất cả chúng ta cũng rõ mồn một về bối cảnh của ông ta. Về phần Lê Văn Vân đó, anh ta đã phải ngồi tù chín năm, đoán chừng là anh ta dựa vào mối quan hệ của Lê Cảnh An mới đi làm ở tập đoàn Hãn Vũ. Sao Lôi Bân có thể vì một cặp cha con như vậy mà chịu thua lỗ cả tập đoàn Hãn Vũ chứ!”
“Đúng đó!” Một người khác nói: “Hơn nữa Lôi Bân cũng không có tư cách này, hình như ông ta không có cổ phần nào trong tập đoàn Hãn Vũ hết!”
“Đây cũng là điểm chúng ta nghi ngờ, cho nên cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi.” Lê Trung Hằng nói: “Bằng không tôi không nghĩ ra Lôi Bân có lý do nào để động thủ với chúng ta!”
“Bên ngân hàng Tân Hải thì sao? Có người hỏi lại.
“Bên này thì hoàn toàn không rõ ràng lắm” Lê Trung Hằng nói: “Sau sự việc lần này, chúng tôi đã liên lạc với Hoàng Lượng, Hoàng Lượng hoàn toàn mặc kệ. Ngày hôm qua chúng tôi tìm đến ông cụ Liễu của nhà họ Liễu, hy vọng ông ta hỗ trợ, sử dụng quyền hạn thẻ kim cương mà yêu cầu ngân hàng Tân Hải ngừng nhằm mục tiêu vào chúng ta, nhưng ngân hàng Tân Hải từ chối rồi.”
Không có một tin tức tốt lành nào từ miệng Lê Trung Hằng.
Cùng với lời nói vừa thốt ra, lòng mọi người đều khẽ chùng xuống!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!