“Lát nữa cô sẽ biết, cực kỳ đặc sắc.” Lê Văn Vân liếm môi, sau đó hỏi: “Người đàn ông đeo kính vàng đó là ai thế? Có vẻ là người rất có địa vị?”
Đúng vậy, vừa rồi khi anh ngồi xuống, nhìn thấy người đàn ông đeo kính vàng nói chuyện với Lê Trung Hằng thì có vẻ Lê Trung Hằng rất kiêng dè ông ta.
“Ông ta.” Trần Hi bĩu môi nói: “Ông ta là bố tôi… nhưng đã ly hôn với mẹ tôi, cũng rất hiếm khi đến thăm chúng tôi.”
Lê Văn Vân ngẩn người, kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông trung niên, đồng thời bên tai cũng truyền đến một giọng nói.
“Sao Lý Hàng nhà họ Lý ở Yến Kinh cũng đi về phía sau rồi.”
“Má ơi, không phải ông ta cũng muốn ngồi phía sau đó chứ. Đây chính là ông chủ của tập đoàn Thiên Vân mà.”
Nghe vậy, vẻ mặt của Lê Văn Vân hơi giật giật.
Dòng họ Lý ởYến Kinh là một dòng họ giàu có nhất trong nước, cũng là một trong những dòng họ hàng đầu của cả nước.
Chẳng trách khi Lê Trung Hằng giáp mặt với ông ta lại rất lịch sự, lần này đặc biệt mời ông ta đến đoán chừng cũng muốn bàn chuyện hợp tác làm ăn.
Lê Văn Vân không ngờ rằng Trần Hi và Trần Mỹ Huyên lại có mối quan hệ với nhà họ Lý ở Yến Kinh.
Thảo nào hồi nãy Trần Mỹ Huyên không để ý đến những lời đe dọa của nhà họ Lê.
Lý Hàng đi tới chỗ đám người Lê Văn Vân, mỉm cười với Lôi Bân, sau đó ngồi xuống nói: “Chủ tịch Lôi, thật ra, ông và nhà họ Lê cạnh tranh như vậy thì chẳng có lợi cho ai cả.”
“Lê Trung Hằng kêu ông qua đây nói chuyện với tôi à?” Lôi Bân hỏi.
“Cứ coi như vậy đi.” Lý Hàng cười nhẹ nói: “Tôi nghĩ vậy là đủ rồi, ông cũng đã cắn một miếng thịt của nhà họ Lê rồi mà. Trước khi tới đây tôi đã nói với Tổng giám đốc Lê, thật ra tôi rất muốn khuyên giải, hòa khí phát tài mà.”
Lôi Bân nheo mắt, liếc nhìn Lê Văn Vân, sau đó hỏi: “Nếu tôi không muốn thì sao? Ông định giúp nhà họ Lê à?”
Lý Hàng nâng gọng kính lên, cười nói: “Chắc là vậy, thương trường là chiến trường mà. Lúc đầu tôi cũng định phát triển sự nghiệp ở Lâm Hải, sau đó lại rời đi, trao tập đoàn Hoàn Vũ cho Mỹ Huyên.”
“Ông muốn thì cứ lấy lại đi, ai thèm chứ.” Trần Mỹ Huyện cười khẩy.
Lý Hàng bất đắc dĩ cười nói: “Nhưng lần này tôi cho rằng là một cơ hội khác. Hai ông lớn đấu đá, đúng là tôi cũng có một cơ hội để chen chân vào.”
“Vậy ông định đúng với nhà họ Lê nuốt chửng tập đoàn Hãn Vũ của chúng tôi sao?” Lôi Bân cười mỉa mai hỏi: “Mấy người có nuốt trôi được không đó?”
“Đừng nói như vậy chứ, mọi người đều là bạn mà, cho tôi chút thể diện là được rồi.” Lý Hàng nói: “Đương nhiên nếu ông cứ tiếp tục thì tôi sẽ giúp Lê Trung Hằng. Dù sao tôi và ông ta cũng từng là bạn học, khi mới đến Lâm Hải làm ăn, nhà họ Lê cũng đã giúp đỡ tôi rất nhiều!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!