Cúp điện thoại, trong mắt Lê Văn Vân hiện lên một chút lo lắng nói: “Chủ tịch Lôi, bố, con có việc cần phải đi ra ngoài, con đi trước đây!”
Sau đó, anh không đợi Lôi Bân và Lê Cảnh An đồng ý đã trực tiếp chạy ra ngoài!
Lê Cảnh An nhìn thấy Lê Văn Vân chạy ra ngoài thì khẽ cau mày. Ông ta cười nói: “Thằng nhóc này cứ hấp ta hấp tấp như vậy.”
Lôi Bân VỖ VỖ vai Lê Cảnh An nói: “Cảnh An, anh đã sinh được một đứa con trai ngoan!”
Lê Cảnh An mỉm cười.
Thực ra ông ấy cũng không hiểu ý của Lôi Bân, ông ấy nghĩ vừa rồi chính lời nói của Lê Văn Vân đã khiến tập đoàn Hãn Vũ chiếm thế chủ động trong cuộc chiến với nhà họ Lê lần này nên mới khen ngợi.
Lê Văn Vân chạy đến bên cạnh, có một chiếc xe địa hình màu đen đang đậu ở đó. Lê Văn Vân mở cửa xe chạy lên, trong xe có cả Tần Quốc Thành và Tất Hoa Vũ.
Cùng lúc đó, Lê Hàng không biết đã chạy về lại từ lúc nào. Giờ đang ngồi ở hàng ghế sau với vẻ mặt lo lắng.
Sau khi nhìn thấy Lê Văn Vân, cả hai người sững sờ một lúc. Tần Quốc Thành mắng mỏ: “Cậu làm sao vậy? Sao cậu ra đây nhanh thế? Đây không phải là đại hội tẩy trắng của cậu sao?”
“Chỉ cần nói sự thật ra là được, mọi người đều biết chuyện gì đang xảy ra thì tốt rồi, cho nên không cần nói thêm” Lê Văn Vân nói: “Bây giờ anh mau lái xe đưa tôi đến một nơi.”
“Bác sĩ Phạm ở đó?” Tần Quốc Thành kinh ngạc hỏi.
Lê Văn Vân gật đầu nói: “Ừ, có việc, tăng tốc đi!”
Anh không đề cập đến chuyện của Hoàng Thi Kỳ, Hoàng Thi Kỳ bây giờ không muốn trở lại Người Gác Đêm. Lê Văn Vân cũng đồng ý với cô ta.
Tần Quốc Thành gật gật đầu, nhanh chóng khởi động xe. Đến cửa khu nhà, Lê Văn Vân nói: “Các người trở về đi.”
Tần Quốc Thành không nghĩ nhiều, gật đầu, lại khởi động xe. Còn Lê Văn Vân xông vào bên trong khu nhà. Chẳng bao lâu, anh đã mở được cửa. Vừa đi vào, Lê Văn Vân liền ngửi được mùi nước khử trùng và mùi máu tươi.
Trên ghế sô pha, cả Phạm Nhược Tuyết và Lý Tiểu U đều mệt mỏi ngồi trên ghế sô pha.
“Số 2 đầu?” Lê Văn Vân vội vã cúi người lại gần hỏi.
“Ở trong phòng đỏ” Phạm Nhược Tuyết nói.
Nơi Phạm Nhược Tuyết sống, sẽ có một căn phòng được cải tạo thành phòng phẫu thuật. Đây là thói quen của cô, bởi vì cô là một Người Gác Đêm. Mỗi lần cô đi đến đâu cũng có nghĩa là sẽ có tình huống nhiệm vụ, mà cô là bác sĩ của tiểu đội, nếu bị thương, nhất định sẽ phải điều trị hoặc phẫu thuật. Vì vậy nơi cô sống, sẽ cải tạo một phòng phẫu thuật.
“Tôi sẽ đi gặp cô ấy” Lê Văn Vân nói.
“Hiện tại vẫn đang hôn mê, bị thương rất nặng.” Phạm Nhược Tuyết nói.
Lê Văn Vân cau mày nói: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Không biết cụ thể là có chuyện gì đang xảy ra. Tối hôm qua, tôi và Tiểu U đi tuần. Cô ấy đã chủ động gọi điện cho chúng tôi. Lúc đó cô ấy đã bị thương rất nặng.” Phạm Nhược Tuyết nói.
Trước đó, Lê Văn Vân đã đưa số điện thoại của Hoàng Thi Kỳ cho Phạm Nhược Tuyết, lẽ ra Phạm Nhược Tuyết đã nên liên lạc với cô ta.
“Dựa vào thủ pháp, cô thấy là ai làm?” Lê Văn Vân nói với vẻ mặt âm trầm: “Bây giờ tôi phải đi chém tên đó!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!