Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

Trong bệnh viện nhân dân số 1 Lâm Hải, trong phòng chăm sóc đặc biệt có một người từ từ được đẩy ra ngoài, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện người được đẩy ra đó chính là Vưu Tường! 

Bên cạnh, Vưu Hiên vẫn luôn đi theo, nhưng lúc này trên mặt ông ta lộ ra vẻ bị thương vô cùng tuyệt vọng. 

Ở bên cạnh, mẹ của Vưu Tường là một người phụ nữ trung niên, lúc này mắt bà đã đỏ hoe sưng lên vì khóc. 

Họ đi theo Vưu Tường đến phòng bệnh. 

Sau nhiều ngày điều trị, cuối cùng Vưu Tường cũng được chuyển ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt và có thể chuyển đến phòng bệnh thường. 

Sau khi ổn định chỗ ngồi, Vưu Tường từ từ mở mắt ra nhìn Vưu Hiên và người phụ nữ trung niên, yếu ớt nói: “Bố mẹ… hai người sao vậy?” 

Vưu Hiển thở dài, nhìn Vưu Tường nói: “Vưu Tường, nhà chúng ta xong rồi!” 

“Cái gì?” Vưu Tường mới vừa tốt hơn một chút, như bị sét đánh ngang tai. 

“Bên kia không muốn hỗ trợ chúng ta nữa. Không có nguồn tiền vốn ở đó, khoản nợ của ngân hàng liên tục bị thúc giục, rất nhiều cổ đông cũng đang thúc giục.” Vẻ mặt Vưu Hiên mệt mỏi nói: “Có lẽ chống đỡ không nổi một tháng nữa. Chúng ta sẽ phải tuyên bố phá sản.” 

“Làm sao có thể, làm sao có thể!” Đầu Vựu Tường như muốn nổ tung. 

Anh ta vốn là phú nhị đại hàng đầu Lâm Hải, bị thương vừa tỉnh dậy mới bình phục một chút, còn chưa điều tra được mình vì sao lại gặp tai nạn xe cộ, còn chưa trả thù được kẻ đã gây ra tai nạn cho mình. 

Kết quả lại nói cho anh ta nghe nhà anh ta sắp phá sản. 

Phá sản có nghĩa là anh ta sẽ trở thành một tên quỷ nghèo, những người anh ta đã đắc tội trước đây sẽ trả thù anh ta một cách điên cuồng. 

Không thể lấy được Diệp Mộng… 

Nghĩ đến tất cả những điều này, anh ta cảm thấy tinh thần mình như sắp sụp đồ. 

“Bố. Bố nhất định là đang đùa con!” Vưu Tường vội vàng lắc đầu nói. 

“Haiz, bố sẽ đưa cho hai người một ít tiền mặt. Hai ngày nay con cùng mẹ đi ra nước ngoài đi, tuy vết thương vẫn chưa khỏi hẳn…” Nói đến đây, trên mặt Vưu Hiên lộ ra vẻ mệt mỏi vô hạn! 

Vưu Tường nằm trên giường bệnh, đầu óc rối bời! 

Cùng lúc đó, trong một quán ăn bình dân vô cùng hẻo lánh ở Lâm Hải, mặc dù chỉ là một quán ăn bình dân, nhưng việc kinh doanh ở đây không tồi, vô cùng nhộn nhịp! 

Ở giữa, một người đàn ông trung niên mặc áo gió đang ngồi ở đó, ông ta đeo găng tay, trước mặt bày mấy đĩa đồ ăn, nhưng người đàn ông trung niên không hề động đũa. 

Trên mặt ông ta có một vết sẹo rất sâu, ngồi ở đó khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi. 

Trong tay ông ta cầm một chiếc đồng hồ. Một lúc sau, một người đàn ông và hai người phụ nữ đi đến, sau đó ngồi xuống trước mặt ông ta. 

“Còn tính là đúng giờ!” Người đàn ông trung niên cất đồng hồ đeo tay đi, liếc nhìn ba người kia một cái rồi nói: “Tôi còn tưởng rằng các người sống ở thành phố này lâu như vậy, đã quên mất chính mình là loại người gì!” 

Trên mặt ba người đều lộ ra vẻ căng thẳng, nhanh chóng ngồi xuống không dám nói lời nào! 

Người đàn ông trung niên nhìn ba người họ bình tĩnh nói: “Tôi đã nhận được tin tức, sáng sớm ngày mai Vương Giai Kỳ sẽ rời khỏi Lâm Hải. Để cô ta trở về Yến Kinh rồi, nếu muốn nắm lấy cô ta lần nữa thì sẽ gặp chút phiền phức. Tối nay các người nhất định phải ra tay.” 

“Nhưng… nhà họ Vương đã đưa các cao thủ đến đây. Lâm Hải bên này… vẫn còn có không ít Người Gác Đêm.” Người đàn ông cau mày nói. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận