Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

Vương Giai Kỳ nói tiếp: “Nhưng đáng tiếc… người trong nhà không muốn để tôi đi.” 

Lê Văn Vân thầm nghĩ trong lòng, nhà họ Vương này cũng coi như một gia đình giàu có chân chính đang ở ẩn. Xét từ một góc độ nào đó thì bọn họ cũng thuộc về thế giới ngầm, họ có võ đạo được lưu truyền riêng cho mình, con cháu trong nhà đều có thể yên tâm hưởng thụ cuộc sống, hưởng thụ hòa bình ở trong này thành phố này, quả thực không cần phải để con gái mình mạo hiểm trở thành Người Gác Đêm. 

“Anh vẫn chưa nói cho tôi biết số của anh là bao nhiêu đấy.” Vương Giai Kỳ 

hói. 

“Tôi … không có số thứ tự.” Lê Văn Vân sờ sờ mũi nói. 

“Xi, không muốn nói thì thôi, còn gạt tôi làm gì chứ.” Vương Giai Kỳ trừng mắt nhìn anh. 

Đúng lúc này thang máy đã lên đến, Vương Giai Kỳ hừ một tiếng rồi chạy ra ngoài nói: “Yên tâm đi, tôi sẽ không hỏi nữa, tôi biết quy tắc của Người Gác Đêm các anh mà. 

Cô ta vừa nói xong thì đã chạy ra ngoài. 

Lê Văn Vân đi theo cô ta tới trước cửa, trong lúc Vương Giai Kỳ mở cửa thì Lê Văn Vân suy nghĩ một chút, trước khi người bảo vệ của Vương Giai Kỳ đến, anh quyết định sẽ ở lại bên cạnh ta để tránh xuất hiện tình huống ngoài ý muốn. 

Lê Văn Vân đi theo cô ta vào phòng, Vương Giai Kỳ rất tò mò nên gặng hỏi Lê Văn Vân về những chuyện cả Người Gác Đêm, vì cô ta đã biết một số chuyện nên Lê Văn Vân cũng chọn ra một vài thứ có thể nói mà huyên thuyên với cô ta một lát, chuyện này khiến cho hai mắt của Vương Giai Kỳ đều sáng lên. 

Khoảng nửa giờ sau, cửa phòng được mở ra, một người đàn ông trung niên từ Haidilao lúc trước bước vào phòng, lúc nhìn thấy Vương Giai Kỳ và Lê Văn Vân ngồi chung một chỗ thì hơi ngẩn người, ánh mắt toát lên vẻ lạnh lẽo nhìn về phía Lê Văn Vân. 

“Chú.” Vương Giai Kỳ nhìn thấy người đàn ông trung niên thì lên tiếng gọi: “Chú Lâm, đây là người hàng xóm mà lúc trước cháu đã từng nhắc tới với chú Lê Văn Vân, Lê Văn Vân, đây là chú của tôi, Lâm Bình.” 

“Chào chú.” Người đàn ông trung niên nhàn nhạt liếc nhìn Lê Văn Vân, sau đó nhíu mày nói: “Giai Kỳ, đừng tùy tiện đưa con trai về nhà, bố mẹ cháu mà biết là cháu đấy.” 

“Được rồi, cháu biết rồi mà.” Vương Giai Kỳ chu chu mỏ nói. 

Có lẽ là sợ Lâm Bình sẽ lo lắng nên cô ta không nói chuyện mình bị tập kích, tất nhiên cũng không nói tới chuyện Người Gác Đêm Lê Văn Vân. 

Lúc nãy khi còn ở trong nhà xe dưới tầng hầm, vào lúc đối mặt với nguy hiểm cô ta đã sẵn sàng hy sinh bản thân để tranh thủ thời gian cho Lê Văn Vân chạy trốn, bởi vậy thiện cảm của Lê Văn Vân đối với cô ta cũng tăng lên rất nhiều. 

Anh đứng dậy cười nói: “Vậy tôi về trước đây, chúc hành trình ngày mai của cô sẽ thuận buồm xuôi gió.” 

Vương Giai Kỳ gật đầu nói: “Sau này nếu anh có đến Yến Kinh chơi thì nhớ gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ tiếp đãi anh.” 

“Được thôi.” Lê Văn Vân mỉm cười. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận