Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

Vương Giai Kỳ ngẩn người, cô ta ngẩng đầu lên nhìn về phía Lâm Bình, sau đó lại nhìn về phía bố mẹ mình rồi nói: “Bố mẹ, hình như hai người đã suy nghĩ quá nhiều rồi.” 

“Con…” Vương Húc hỏi. 

“Đầu tiên là chưa nói đến việc con có bất kỳ suy nghĩ nào về Lê Văn Vân hay không đã.” Vương Giai Kỳ nói: “Ngay cả khi con thích Lê Văn Vân thì nói không chừng người ta còn chẳng thèm để ý đến con nữa là. Mọi người đã suy nghĩ quá nhiều rồi.” 

Khi Vương Giai Kỳ nói như vậy thì cả Vương Húc và Tôn Diễm đều lộ ra vẻ mặt không tin. Tôn Diễm nói: “Trên đời này vẫn còn có người mà nhà họ Vương của chúng ta không xứng đáng với tới sao? Con gái của tôi xinh đẹp như vậy, lại là con gái nhà danh giá thì ai cũng đều xứng cả.” 

“Bố mẹ à, hai người chỉ luôn đứng ở trên cao mà nhìn xuống thôi nên chẳng hiểu gì. Ngay cả những người nghèo nhất cũng không thích con thì cái đó. không gọi là không xứng mà là có tiền cũng không thể mua được tình yêu.” Vương Giai Kỳ nói. 

Vương Húc khoát tay nói: “Được rồi, được rồi. Con đừng có mà lý sự với bố mẹ nữa. Tốt nhất là con đừng có suy nghĩ đó ở trong đầu. Con cũng biết rõ rồi đó, sớm muộn gì thì con cũng sẽ gả cho nhà họ Lý mà thôi.” 

Vương Giai Kỳ nghe vậy thì vẻ mặt thể hiện rõ sự thiếu kiên nhẫn, cô ta đặt đũa xuống bàn nói: “Con không ăn nữa.” 

Sau khi Lê Văn Vân và Lâm Nhã dùng bữa xong thì bước ra khỏi nhà ăn. Những tên côn đồ kia vẫn còn ở trong nhà hàng, sau khi nhìn thấy đám người Lê Văn Vân ăn xong họ vội vàng chạy ra ngoài tính tiền. 

“Hay là chúng ta đi xem phim đi.” Lâm Nhã nói: “Bây giờ vẫn còn sớm mà.” 

Lê Văn Vân quay đầu liếc nhìn đám côn đồ trong nhà hàng, sau đó khẽ cười nói: “Sợ là không được rồi. Tôi còn có việc phải làm. Tôi phải về nhà trước mới được.” 

Trong mắt Lâm Nhã hiện lên vẻ thất vọng, sau đó cô ta gật đầu nói: “Được thôi, vậy anh đi đường nhớ cẩn thận nha.” 

Lê Văn Vân gật đầu cười với Lâm Nhã: “Ngày mai gặp lại.” 

Lâm Nhã gật gật đầu. 

Chia tay Lâm Nhã, Lê Văn Vân không bắt taxi mà anh bắt đầu đi dọc theo con đường về phía xa xa, nơi này là khu vực trung tâm thành phố. 

Chẳng mấy chốc, anh cảm thấy phía sau có vài người đang theo dõi mình. 

Trong vô thức, anh bước đến một vị trí tương đối hẻo lánh. Lúc này anh mới dừng lại. Anh phát hiện phía trước cũng có mấy người đã đi tới để chặn đường anh lại. 

Lê Văn Vân sờ sờ cái mũi của mình nói: “A, thật là thú vị”. 

Chỗ anh đang đứng là trong một con hẻm nhỏ và ở hai đầu đã bị chặn lại. Anh dừng lại và nhìn về phía sau. 

Mấy người kia đi tới phía trước, họ nhìn Lê Văn Vân với nụ cười như có như không và nói: “Anh là Lê Văn Vân phải không?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận