Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

Anh nhìn thấy hình xăm hoa sen sau cổ hai người này, hoa văn không lớn cho lắm, trước đó vì bị áo che mất nên anh không nhìn thấy, bây giờ bọn họ đã thay váy rồi, hơn nữa Lê Văn Vân lại ngồi ở phía sau, tất nhiên sẽ nhìn thấy ngay. 

“Cậu là ai?” Người ngồi ở ghế lái cười khẩy: “Cậu biết chúng tôi là người của Hồng Nguyệt mà vẫn dám ngồi lên xe chúng tôi ư? Cậu chán sống rồi à?” 

“Là Bùi Nghênh Tùng bảo hai người tới giành xương rồng này à?” Lê Văn Vân sờ mũi nói: “Vậy chắc hai người có thể liên lạc được với Bùi Nghênh Tùng đúng không? Hai người hãy đưa phương thức liên lạc của ông ta cho tôi, có lẽ tôi sẽ cho hai người đi theo Trác Hạo, cũng có thể giữ lại mạng sống cho hai người.” 

Đúng vậy, đây mới là mục đích thật sự trong chuyến đi lần này của Lê Văn Vân. 

Nếu có người của Hồng Nguyệt ra tay giành lấy xương rồng này, vậy thì chắc chắn là do Bùi Nghênh Tùng sai bọn họ tới, bọn họ muốn giao xương rồng cho Bùi Nghênh Tùng thì phải tiến hành liên lạc với ông ta. 

Thứ mà Lê Văn Vân muốn là lấy được phương thức liên lạc của Bùi Nghênh Tùng, sau đó sẽ tìm tới ông ta. 

Hai người phụ nữ nghe thấy cái tên Trác Hạo thì sắc mặt nhất thời thay đổi, bọn họ nhìn Lê Văn Vân hỏi: “Rốt cuộc anh là ai?” 

“Hai người có thể gọi tôi là… Số 0!” Lê Văn Vân khẽ cười nói. 

Mười phút sau, Lê Văn Vân cầm một khúc xương, nhíu mày bước xuống xe. 

Sắc mặt anh mang theo vẻ thất vọng. 

Rõ ràng hai người này cực kỳ trung thành với Bùi Nghênh Tùng, sau khi Lê Văn Vân tiết lộ thân phận, bọn họ không hề thỏa hiệp mà định liều mạng với Lê Văn Vân. 

Sau đó Lê Văn Vân ra tay đánh ngất bọn họ. 

Sau khi tìm được xương rồng trên người bọn họ, anh liền bước xuống xe rồi lấy điện thoại ra nói: “Em bảo Phó Vũ tới sòng bạc ngầm một chuyến.” 

“Sao thế?” Phạm Nhược Tuyết hỏi. 

Lê Văn Vân kể lại ngắn gọn mọi chuyện rồi nói: “Có lẽ hai người này có phương thức liên lạc của Bùi Nghênh Tùng, em bảo Phó Vũ đưa bọn họ tới căn cứ Người Gác Đêm để tiếp đãi chu đảo đi, rồi mọi ra chút tin tức từ miệng bọn họ.” 

“Vâng!” Dứt lời, Phạm Nhược Tuyết liền cúp máy. 

Tầm mười phút sau, có Người Gác Đêm ở gần đó đi tới bên này, tổng cộng có bốn năm người, trong đó có một Người Gác Đêm đỉnh cấp, Lê Văn Vân đều quen mấy người này. 

Ngoài hai người mới ra thì mấy người còn lại đều từng bị Lê Văn Vân đảnh. 

Đỉnh cấp cầm đầu kia tên là Dương Thiệu Cương, anh ta vừa đến nơi thì nhìn thấy Lê Văn Vân, nên ho khan hỏi: “Người đầu Số 0?” 

Lê Văn Vân đi tới rồi giơ tay lên. 

Thấy Lê Văn Vân giơ tay lên, Dương Thiệu Cương nhanh chóng lùi về sau mấy bước, kéo dài khoảng cách với Lê Văn Vân: “Chúng ta cứ đứng như này nói chuyện là được.” 

“Xem bộ dạng sợ hãi của cậu kìa, từ khi chúng tôi không gây áp lực, bây giờ các cậu ngày càng thừa thãi.” 

Dương Thiệu Cương bĩu môi nói: “Đúng vậy, đội trưởng của chúng tôi cô đơn lắm, hôm đó bị Số 2 đánh một trận, lúc quay về mặt mày hưng phấn, bắt đầu đi tập luyện.” 

Nói đến đây anh ta vội nhìn về phía chiếc xe ở bên cạnh hỏi: “Người đang ở trong chiếc xe này à?” 

Lê Văn Vân gật đầu: “Ừm, là hai đỉnh cấp, chắc phải hôn mê tầm ba tiếng, có lẽ bọn họ biết phương thức liên lạc với Bùi Nghênh Tùng, sau khi các cậu đưa bọn họ về thì nghĩ cách cạy miệng bọn họ ra cho tôi” 

“Được rồi, nếu không còn chuyện gì khác thì tôi đi trước đây.” Dương Thiệu Cương cười hì hì nói. 

Thật ra anh ta hơi không dám đối mặt với Lê Văn Vân. 

Lê Văn Vân cười nói: “Hôm khác tôi sẽ tới căn cứ tìm các cậu chơi.” 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận