Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

Lê Văn Vân nhìn ông cụ Long này với vẻ rất thích thú. 

Anh thấy người đàn ông này khá thú vị. 

ở một mức độ nào đó, anh cảm thấy ông lão này có phần giống với Vương Hồng, cả hai đều thuộc loại mặt phật tươi cười. 

Từ khi Lê Văn Vân bước vào đây, ông ấy phát hiện Lê Văn Vân là người mà Vương Giai Kỳ dẫn tới nên vẫn chưa nói lời nào. 

Sau khi Lê Văn Vân bị người khác khiêu khích, ông ấy cũng chọn cách không giúp đỡ mà đề xuất cách thi đấu học hỏi lẫn nhau. 

Cuối cùng, sau khi Lê Văn Vân làm bị thương người của Phùng Vĩ, ông ấy cũng không thèm nể mặt của Phùng Vĩ mà chỉ nói tiếp tục ăn cơm. 

Nhưng khi ông ấy nói điều này, nó có nghĩa là không còn nghi ngờ gì nữa. 

Sắc mặt Phùng Vĩ cực kỳ khó coi, ông ta nhìn thấy Phòng Cảnh Thiên và Phùng Tịnh Vũ nằm trên mặt đất mà tức tối liếc nhìn ông cụ Long nói: “Nếu chuyện này không thể bỏ qua thì sao? Hai đứa con trai của tôi bị đánh ngay trước mặt tôi, ông lại bảo thôi bỏ đi à, có những chuyện không thể bỏ qua dễ dàng như thế được.” 

“Muốn trách thì trách chúng không có bản lĩnh cao cường.” Ông cụ Long nói: “Còn nữa, Phùng Vĩ, tôi cảnh cáo ông, đây là bữa tiệc sinh nhật của tôi.” 

Phùng Vĩ sa sầm mặt một lúc, sau đó thở hắt ra rồi nói: “Được, ông cụ Long, tôi sẽ nể mặt ông” 

Nói xong, ông ta nhìn Lê Văn Vân và nói: “Lê Văn Vân phải không, ở Yên Kinh, tôi sẽ từ từ chơi đùa.” 

“Ồ!” Lê Văn Vân vừa nói vừa xoa mũi. 

Tuy nhiên trong lòng anh vẫn thoáng kinh ngạc, không ngờ Phùng Vĩ lại sợ ông cụ Long đến vậy. 

Dù là trước đây hay bây giờ, số lần anh đến Yên Kinh cũng không hề ít, hơn nữa anh cũng biết ông cụ Long. 

Nhưng dòng họ này và nhà họ Vương giống nhau ở chỗ tuy là một dòng họ võ thuật nhưng lại sống ở thành phố và hầu như không có tiếp xúc với người trong thế giới ngầm. Hơn nữa họ không giống như nhà họ Vương, nhà họ Vương khả năng động trong kinh doanh, còn nhà họ Long thì khác, kinh doanh không quá lớn và cả dòng họ đều khá khiêm tốn. 

Nhưng hiện tại xem ra nhất định dòng họ này không hề tầm thường. 

Bên cạnh, khóe miệng Lâm Bình cũng lộ ra một vẻ tươi cười, ông ta biết Lê Văn Vân là siêu cấp, nếu Phùng Vĩ muốn gây rắc rối với Lê Văn Vân thì chỉ tự chuốc lấy đau khổ mà thôi. 

Phùng Vĩ liếc nhìn Lê Văn Vân thật sâu, sau đó bước ra cửa, gọi một vài người phục vụ đến khiêng hai anh em Phùng Tịnh Vũ ra ngoài. 

Khi họ đi khỏi, ông cụ Long nói: “Này này, nhạc đệm đã qua rồi, tiếp tục ăn cơm đi.” 

Lê Văn Vân chậm rãi từ trên bục bước xuống, liếc nhìn Liễu Vân Sơn và Hầu Diệu Trần cách đó không xa, khẽ nhíu mày lại! 

Thật ra mục đích thực sự của anh khi tới đây lần này là dạy cho Hầu Diệu Trần một bài học, sau đó cho Liễu Vân Sơn một trận, bây giờ đã bị ông cụ Long cản lại nên trận này Lê Văn Vân không thể nào trút ra được. 

Sắc mặt của Liễu Vân Sơn và Hầu Diệu Trần cũng rất khó coi. 

Đặc biệt là Hầu Diệu Trần, ông ta có thể cảm nhận được Lê Văn Vân mạnh hơn ông ta một bậc. 

Nếu ông ta biết rằng Lê Văn Vân là siêu cấp thì không biết biểu hiện sẽ như thế nào. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận