Nghe được lời tiếp viên hàng không nói, Khương Vĩ chỉ cảm thấy đau đầu vô cùng!
Tiếp viên hàng không nở nụ cười ngọt ngào, nhìn nhìn mấy người rồi nói: “Bên tổng bộ tương đối coi trọng mấy người các anh. Lần này đi xuống, việc lớn việc nhỏ, các anh cũng thương lượng đi. Các anh phải ở lại đây nửa năm, nửa năm sau sẽ có người tới đón các anh đi ra!”
“Mẹ nó, máy bay này còn không thể hạ cánh ở đây, vậy đón chúng tôi đi ra kiểu gì?” Khương Vĩ mắng: “Bảo chúng tôi bơi trở về à?”
“Tóm lại, đến thời điểm đó sẽ có người tới đón các anh là được rồi. Những thứ khác các anh không cần lo lắng, sống sót cho tốt đi!” Tiếp viên hàng không nói: “Vậy thì… Bây giờ chuẩn bị nhảy dù!”
“Ô, đúng rồi!” Nói xong, cô ta chỉ vào hai anh em Phòng Cảnh Thiên bên cạnh, nói: “Giao hai bọn họ cho các anh.”
Sắc mặt của hai anh em Phòng Cảnh Thiên hơi thay đổi, nhưng cũng không dám nói gì.
“Chuẩn bị nhảy dù đi!” Tiếp viên hàng không lặp lại một lần nữa!
Bên kia, Lê Văn Vân nhìn Minh Sùng, khẽ nhíu mày, một lúc sau mới thở ra một hơi, anh nói: “Được rồi, tôi hứa với anh.”
Trên mặt Minh Sùng lại lộ một nụ cười khá là khó coi. Sau đó anh ta lấy điện thoại di động ra và nói: “Vậy add WeChat tôi đi. Chờ cậu giải quyết xong Lý Đông Dã thì sau đó lại đến tìm
tôi.”
Lê Văn Vân không từ chối, sau khi thêm WeChat, cả hai chìm vào im lặng một lúc.
Minh Sùng này dường như thật sự không nói nhiều, chỉ ngồi đó một mình, ăn từng miếng nhỏ.
Lê Văn Vân uống qua loa mấy hớp, sau khi ăn xong một chén cơm bèn đứng dậy chào tạm biệt.
Sau khi chào hỏi Tần Hoa và Từ đại sự, Lê Văn Vân liền rời khỏi Tam Hợp Lâu.
Sau khi lên xe, anh nhanh chóng tìm được số điện thoại của Trác Nhất Minh. Chẳng mấy chốc, một giọng nói gắt gỏng từ trong điện thoại truyền ra: “Thằng nhóc thổi này, bây giờ biết gọi điện thoại cho tôi rồi hả? Gặp phải rắc rối rồi đúng không?!”
Trong lòng Lê Văn Vân mắng Trác Nhất Minh một câu, nhưng ngoài miệng lại cười hơ hớ nói: “Cái gì đó, ông chủ của Tam Hợp Lâu Minh sùng này rốt cuộc là tình huống gì thế? Anh ta là Người Gác Đêm số 1 à?”
Đầu dây bên kia, nghe câu hỏi của Lê Văn Vân, Trác Nhất Minh lập tức trầm mặc, một lúc sau mới nói: “Cậu ta không phải là Người Gác Đêm số 1, nhưng quả thực là Người Gác Đêm. Về tin tức của cậu ta, tôi không thể nào tiết lộ cho cậu quá nhiều. Sao nào, cậu đi tìm cậu ta lấy xương rồng rồi à?”
Lê Văn Vân gật đầu nói: “Ừ, nhưng anh ta không trực tiếp đưa nó cho tôi mà bảo tôi đi chém Lý Đông Dã rồi mới bằng lòng đưa đồ cho tôi.”
Trác Nhất Minh ở đầu dây bên kia im lặng một lúc, một lúc sau mới nói: “Nếu cậu ta đã nói như vậy, thế thì cậu hãy tìm cơ hội chém Lý Đông Dã đi.”
“Nhưng chuyện này có hơi trái với Người Gác Đêm…”
Lê Văn Vân vừa nói đến đây, Trác Nhất Minh đã cắt ngang lời của Lê Văn Vân và nói: “Lý Đông Dã, là người của Hồng Nguyệt.”
“Cái gì!” Môi Lê Văn Vân khẽ mấp máy.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!