Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

Lê Văn Vân ngồi ở trong xe thở dài, lấy điện thoại di động ra, chơi một lúc, ước chừng sáu giờ rưỡi anh mới lái xe đi tới cổng. Sau khi dừng xe, anh mở cửa xe nhìn về phía cổng. 

Có hai người đứng ở cửa, họ mặc vest, đi giày da, đeo kính râm, hai tay chắp sau lưng, vẻ mặt lạnh lùng vô cùng! 

Lê Văn Vân mỉm cười, sau đó anh lấy hai thanh đao Phá Không và Vô Danh đang được quan trong tấm vải ra, siết chặt trong tay rồi đi về phía cửa. 

Vừa đến cửa, một người trong số họ đã mỉm cười với Lê Văn Vân và nói: “Anh Lê, mời đi lối này!” 

Lê Văn Vân không hề do dự mà cứ bước theo anh ta đi vào bên trong sơn trang Thánh Á. 

Sơn trang Thánh Á rất lớn, đằng trước là một tòa nhà khá giống khách sạn, là nơi mọi người thường dùng để dừng chân nghỉ ngơi cũng như ăn cơm. 

Nhưng Lê Văn Vân không được dẫn vào nhà chính, mà phải đi hết một vòng quanh sơn trang, tới một căn nhà nhỏ nằm trước sân golf, đây mới là nơi anh được mời tới! 

Ven đường không có quá nhiều người, đại khái chỉ khoảng mười mấy. 

Khi tới trước căn nhà nhỏ, cái người dẫn Lê Văn Vân tới hơi cong lưng, bày ra tư thế mời, nói: “Cậu Lê, mời đi bên này.” 

Trước cửa có hai hàng người đang đứng, họ mặc trang phục thống nhất, đều là tây trang màu tối và kính râm. 

Hai tay họ để ở phía sau, mặt mày lạnh lùng, tổng cộng cả thảy chắc tầm mười mấy người, thậm chí trong đó còn có hai cô gái. 

Chỉ là vóc dáng của hai cô khá cường tráng, nếu chàng trai nào có gan trở thành chồng hay bạn trai gì đó của hai người, Lê Văn Vân đoán có khi mới bị hai người đam một quyền là chết ngắc rồi. 

Lê Văn Vân bước tới trước cửa, hai người sau cùng chợt giơ tay chặn Lê Văn Vân lại, sau đó nói: “Mời anh giao đồ trên tay ra, sau đó vui lòng để chúng tôi kiểm tra xem trên người có mang vật dụng gì nguy hiểm không?” 

Lê Văn Vân hơi cau mày, ánh mắt quét tới quét lui trên người hai người, anh nói: “Não hai người các anh có phải bị úng nước rồi không!” 

“A Nhạc, để cậu ta vào đi!” Đúng ngay lúc này, trong sảnh lớn truyền tới giọng ai đó, nghe có vẻ đã già rồi. 

Nhưng hai người chặn đường Lê Văn Vân không hề thu tay lại ngay, một người trong số đó còn nhìn Lê Văn Vân chằm chằm, khoảng hơn mười giây sau, anh ta mới thu tay về. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận