“Cô muốn đi đâu?” Người đội mũ lưỡi trai vội vàng hỏi.
“Mấy người họ không thể xảy ra chuyện.” Hoàng Thi Kỳ thở hắt ra một hơi nói: “Có thể tìm được chính xác vị trí của anh ấy, e là chỉ có người đó mới làm được.”
Tại sơn trang Thánh Ả, bên rìa sân gôn.
Lê Văn Vân tay phải cầm Vô Danh, tay trái cầm Phá Không, khuôn mặt lộ rõ vẻ khát máu
điên cuồng.
“Vây giết!” Lý Đông Dã rống to một tiếng.
Trong phút chốc, người từ bên ngoài nhanh chóng xông vào. Mà thứ khiến người ta ngạc nhiên chính là, chỉ có ba người Lý Hàng, còn lại đều lui ra bên ngoài phòng.
Đúng vậy, trận chiến lần này, Lý Đông Dã muốn kết liễu Lê Văn Vân ngay tại đây, nhưng nói gì thì nói Lê Văn Vân cũng là một siêu cấp, ông ta lo sợ lúc Lê Văn Vân rơi vào bước đường cùng, anh sẽ lấy mạng đổi mạng, dùng ba đứa cháu của ông ta để cùng đi vào chỗ chết!
Từ lúc ban đầu là châm biếm, sau đó là cảm giác bùng nổ chiến đấu, dường như chỉ cần chạm vào là sẽ nổ tung ngay tức khắc.
“Ram!”
Lê Văn Vân bất ngờ ném Phá Không trong tay ra ngoài, anh toàn tâm toàn ý tập trung vào thao tác Phá Không chân khí, cùng lúc đó, tay phải cầm Vô Danh, phóng thẳng đến trước mặt hai tên siêu cấp!
“Đinh!”
“Đinh!”
“Đinh!”
Một chọi hai, Lê Văn Vân dốc toàn lực, như muốn bùng phát tất cả ra ngoài, nhất thời, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, trận đấu giữa họ trở thành trận đấu giữa những người ngang tài ngang sức.
Dưới tình hình ba người đạt mức độ siêu cấp đấu đá nhau, mỗi một giây phút, mỗi một đòn đánh đưa ra khiến căn phòng như sắp không chịu nổi nữa, và rồi đột nhiên, cả căn phòng nổ tung.
“Uynh!”
Căn phòng sụp đổ, ba con người ba bóng dáng nhảy vụt từ trong phòng ra ngoài, cảnh tàn sát khốc liệt liên tục hiện lên trông cực nhức nhối.
“Keng!”
Ba người lại tiếp tục va chạm, cả hai người Lý Đông Dã và Vân Đạo Tử cùng lúc lui về sau vài bước, dường như cả hai đang cố kéo dài khoảng cách với Lê Văn Vân, họ chăm chú nhìn về phía Lê Văn Vân bằng đôi mắt lộ rõ vẻ nghiêm trọng!
“Thằng nhãi kia, rốt cuộc thì cậu là ai?” Khuôn mặt Lý Đông Dã trầm xuống, ông ta nhìn chằm chằm về phía Lê Văn Vân hỏi.
Vân Đạo Tử cũng không ngoại lệ, ông ta bày ra nét mặt nghiêm trọng, nhìn Lê Văn Vân nói: “Cậu không thể nào là học trò của Bạch Thương Vân được, cách thức chiến đấu của cậu giống hệt như… Người Gác Đêm!”
“Người gác đêm?” Mí mắt Lý Đông Dã giật giật dữ dội.
Không chỉ hai người họ, Lý Phong đứng tránh nạn cách đó không xa, cả ba anh em nhà Lý Hàng cũng lập tức thay đổi sắc mặt!
Người gác đêm!
Điều này có ý nghĩa thế nào, bọn họ là người hiểu rất rõ, bởi vì họ hiểu rõ sở dĩ nhà họ Lý phát triển mạnh mẽ ở Yên Kinh này, ngoài việc trước mặt họ có một Lý Đông Dã siêu cấp che chắn, thì còn một nguyên nhân nữa, đó là sau lưng họ có sự ủng hộ và cơ hội hợp tác với toàn bộ Hồng Nguyệt!
Mặc dù nhìn từ bên ngoài vào nhà họ Lý có vẻ bất hòa trong việc hợp tác với Hồng Nguyệt, mấy đời con cháu sau này không ai tham gia vào Hồng Nguyệt, nhưng thực chất bên trong họ lại ngấm ngầm hỗ trợ những khoản tài chính rất khủng cho Hồng Nguyệt!
Mà Lý Đông Dã chính là người của Hồng Nguyệt, từ đầu chí cuối ông ta vẫn luôn sống với thân phận đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!