Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

Chiếc xe đi xuyên qua đường phố khu Tội Ác, để lại một mình Liễu Ngọc bật khóc nức nở trên vỉa hè. 

Ở bên đường quốc lộ, Liễu Ngọc lệ rơi đầy mặt, cảm xúc cả người cô ấy đã sắp sụp đổ. 

Không dưng cô ấy lại bị Doãn Thị Đan bắt cóc, sau đó bị đưa đến một thành phố xa lạ, bị vứt bỏ giữa đường phố. 

Mấy ngày nay cô ấy luôn sống trong cảnh nơm nướp lo sợ. Cô ấy không biết rốt cuộc đây là đâu, nhưng mà nó khiến cho cô ấy cảm thấy không có lấy một chút cảm giác an toàn nào cả. 

Xe đi trên đường không nhiều, dường như cả thành phố đều vô cùng vắng vẻ. Trên đường cũng rất ít người qua lại, hơn nữa cho dù thỉnh thoảng có một người đi qua những ánh mắt họ nhìn cô ấy đều có một cảm giác vô cùng kỳ 

la. 

Sau khoảnh khắc cảm xúc sụp đổ ngắn ngủi, Liễu Ngọc nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc của mình. Cô ấy vội vàng rút điện thoại và ví tiền trong túi 

ra. 

Doãn Thi Đan không lấy đồ của cô ấy đi. 

Cũng không làm cô ấy bị thương. 

Chỉ là để cho cô ấy tự sinh tự diệt ở nơi này mà thôi. 

Đương nhiên nếu như Lê Văn Vân biết được chắc chắn sẽ mắng hết lời. Đối với cô gái không hiểu sự đời như Liễu Ngọc mà nói, để cho cô ấy tự sinh tự diệt ở nơi này có lẽ còn khó khăn hơi cả việc giết chết cô ấy. 

Nơi này không có một chút liên hệ nào với thành phố bên ngoài cả. 

Nơi này cũng không phải là nơi dựa vào tài nghệ là có thể sinh sống được, tiền của những thành phố khác cũng không thể nào sử dụng được ở đây. 

Khu Tội Ác có đồng tiền riêng của nó. 

Liễu Ngọc lấy di dộng ra muốn gọi điện cho người ta đặt vé máy bay rời khỏi nơi này. 

Nhưng mà lúc cô ấy rút điện thoại ra lại phát hiện di động không có tín hiệu. 

Lần này sự bất lực lại dâng lên trong người cô ấy, cô không biết nơi này là chỗ nào, cảm giác tủi thân lại bắt đầu ùa về. 

“Huýt.” 

Đúng vào lúc này một chiếc xe thể thao mui trần đột nhiên dừng lại trước 

mặt cô ấy. Ngay sau đó một tiếng huýt sáo vang lên, người ngồi bên ghế phó lái nhoài người ra than thở nói: “Yo, người đẹp đi có một mình thôi à, sao em lại khóc ấm ức thế, thật khiến anh đây muốn bảo vệ em…” 

Liễu Ngọc nhìn thấy người này, theo bản năng liền lùi về sau hai bước. 

Người đàn ông này quá kỳ lạ, anh ta cởi trần, trên đầu có thắt bím tóc, mũi đeo khuyên, trong lúc nói chuyện có thể nhìn thấy đinh tán xỏ trên lưỡi anh ta. 

Tại anh ta cũng đeo khuyên tai rất to, phần thân trên cởi trần tràn đầy hình xắn, không có chỗ da nào là không có vết mực. 

Điều quan trọng nhất chính là Liễu Ngọc nhìn thấy trên eo anh ta có đeo hai con dao găm, trong tay còn nắm một cây đao dài. 

Ăn mặc như vậy ở trong khu Tội Ác là điều hết sức bình thường nhưng mà ở thời đại hòa bình hiện tại, trong thành phố hòa bình mà Liễu Ngọc lớn lên thì ăn mặc thế này thật sự quá là khủng bố. 

“Anh… Anh muốn làm gì?” Liễu Ngọc kinh hoàng bật thốt lên. 

“Tôi muốn làm gì ư?” Người đàn ông kia cười toét miệng nói: “Người đẹp đừng sợ, anh chỉ muốn ngủ với cô em thôi mà.” 

Liễu Ngọc ngẩn ra dường như không ngờ rằng lại có người ăn nói lộ liễu với cô ấy như vậy. 

Vừa nói người đàn ông kia còn vươn tay về phía cô ấy như muốn bắt lấy cô. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận