Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

“Đây là quy tắc sinh tồn ở khu Tội Ác. Nhà ở đây không cần phải bỏ tiền ra mua. Chỉ cần nhà ven đường không có người là có thể dọn đến ở. Tất nhiên, nếu có thích một ngôi nhà tốt, chỉ cần nắm đấm của cô cứng hơn người ta là có thể đuổi người ta đi.” Cố Bạch cười nói. 

Phạm Nhược Tuyết ngây ngẩn cả người. Cô không ngờ rằng nơi này lại là như thế này. 

Cố Bạch cười nói: “Đương nhiên, những nơi xa hoa hơn thì thường người ở đó cũng tương đối lợi hại. Mọi người ở khu Tội Ác này đều là thổ phỉ” 

“Được rồi, để tôi xem các anh giành như thế nào.” Phạm Nhược Tuyết cười nói. 

Sau đó bọn họ đợi bên vệ đường. 

Khoảng một tiếng đồng hồ trôi qua, bọn họ hóng gió trên đường suốt một tiếng đồng hồ. Một chuyện khiến bọn họ có hơi xấu hổ đã xảy ra, bọn họ… không gặp được một chiếc xe nào. 

“Chết tiệt, xem ra chúng ta đã nhảy quá xa rồi, không có cái xe nào chạy qua hết!” Cố Bạch không khỏi xấu hổ gãi gãi đầu nói. 

Thật vậy, nơi họ nhảy dù gần như ở rìa của hòn đảo nhỏ, khoảng cách đến khu Tội Ác tương đối xa xôi. 

“Tu tu tu…” 

Trong lúc đang nói chuyện, bọn họ nhìn thấy cách đó không xa, một chiếc xe vận tải đang xuất hiện trong tầm mắt, chậm rãi lái về phía bọn họ. 

“Cướp xe tải à?” Lý Thu hỏi. 

“Cướp! Mắc gì không cướp!” Cố Bạch cười mũi nói: “Bà nó, ở khu Tội Ác không có người tốt. Lát nữa tôi sẽ dừng xe lại, nếu bọn họ không dám dừng thì tôi sẽ trực tiếp đi lên buộc xe dừng lại!” 

“Tu tu tu…” Chiếc xe tải đang càng ngày càng gần. Chẳng mấy chốc, nó đã đến gần bọn họ. 

Cố Bạch chủ động đưa tay ra, vẫy vẫy. 

Ngay sau đó, chiếc xe dừng lại trước mặt bọn họ. 

Sau đó bên trong xe, một cái đầu thò ra ngoài. 

Ông ta ăn mặc rất giản dị, trên đầu vẫn còn dính nhiều bùn đất. Trên ghế phụ là một người phụ nữ trung niên đang ngồi trên tay ôm một đứa trẻ cũng dính đầy bùn đất. Cô bé bị phơi nắng nên tóc hơi vàng, có vẻ như âm dương rối loạn, nhưng trên khuôn mặt của cô bé mang theo nụ cười, chớp mắt nhìn về phía đám người Lê Văn Vân. 

Người đàn ông trung niên đánh giá mấy người Lê Văn Vân. Khi ánh mắt rơi vào trên quần áo của mấy người Lê Văn Vân, ông ta hơi nhíu mày hỏi: “Là người vừa mới bị trục xuất đến nơi này sao?” 

Lê Văn Vân gật đầu. 

“Người mới à!” Người phụ nữ trung niên ngồi trên ghế phụ lái lộ vẻ hiền lành trên khuôn mặt: “Bố nó à, người mới đến đảo, tiện thể đưa họ đi một đoạn đi. Nếu để bọn họ tự mình đi đến thành phố bên kia thì có thể sẽ bị người khác hại.” 

“Bọn họ đều có vũ khí.” Người đàn ông trung niên cau mày. 

“Chú à, chú yên tâm đi, chúng cháu không có ác ý!” Lúc này, Phạm Nhược Tuyết mở miệng nói: “Chú có thể đưa chúng cháu đến khu Tội Ác được không? Chúng cháu bảo đảm sẽ không gây thêm phiền phức cho chú.” 

Người đàn ông trung niên suy nghĩ một chút, sau đó cắn răng nói: “Như vậy cũng được, nhưng tôi nói cho các cô cậu biết, tôi cũng từng luyện võ đấy, tốt nhất các người đừng có chủ ý xấu xa gì.” 

“Sẽ không đâu!” Phạm Nhược Tuyết nói. 

Lúc này, người đàn ông trung tuổi xuống xe, đi đến phía sau xe tải, thả giả hàng xuống, bên trong là không ít rau dưa. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận